Sắc Vực

Chương 48: Kêu Anh Đưa Người Về Chứ Không Phải Là Canh Giữ Người Đâu

Vô Tội Quốc Độ

14/07/2024

Trái tim vốn đang đập loạn xạ của Chu Khê chợt bình tĩnh lại.

Phùng Tề thấy cô không nói lời nào thì dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Anh ấy nói em uống nhiều rồi, nhờ tôi gọi xe taxi đưa em về."

"Anh ấy nhờ anh đưa tôi về?" Đuôi mắt Chu Khê khẽ nhếch về phía Phùng Tề, trên mặt không những lộ rõ vẻ nghi ngờ, mà bên trong ánh mắt còn viết rõ ràng mấy chữ "Anh chiếm tiện nghi của tôi nhiêu đó còn chưa đủ sao?".

Phùng Tề đón nhận ánh mắt của cô không chút ngại ngùng, dù sao thì quả thật anh còn muốn chiếm thêm tiện nghi của cô.

Anh nhìn thẳng vào mắt Chu Khê đáp: "Em có thể gọi điện thoại hỏi anh ấy."

Chu Khê vốn đang bực bội nghe vậy thì càng thêm cáu kỉnh, cô đứng phắt dậy giật lấy túi giấy trong tay Phùng Tề, vừa đi về phía cầu thang vừa mắng thầm: "Ai thèm gọi cho anh ấy!"

Phùng Tề không nói lời nào, anh cụp mắt im lặng đi theo phía sau cô.

Chu Khê cầm túi giấy đi thẳng đến phòng karaoke, định mượn phòng thay quần áo ở đó để thay đồ.

Khi cánh cửa mở ra, Nhóc Mập khó hiểu nhìn Chu Khê quay lại: "Chị Chu sao lại…"

"Mượn chỗ thay quần áo!" Chu Khê lớn giọng nói.

Đương nhiên Nhóc Mập cảm nhận được tâm trạng Chu Khê không tốt, cậu ấy không dám nói gì nữa mà dịch người ra phía sau để cô đi vào.

Ngay lúc Chu Khê chuẩn bị bước đi, Phùng Tề vẫn còn nhớ hiện giờ cô không mặc quần lót nên nhanh chóng chạy đến bên cạnh, chen vào giữa cô và Nhóc Mập, che trước mặt cậu ấy vì sợ khi cô bước xuống lầu sẽ bất cẩn để lộ, làm cho đôi mắt của Nhóc Mập chiếm được của hời.

Chu Khê lại không nghĩ nhiều như vậy, cô liếc Phùng Tề một cái, trong lòng lẩm bẩm kỳ quái, nhưng khi bước xuống cầu thang vẫn rất cẩn thận.



Lúc bọn họ quay lại sảnh lớn, Trần Chí Hưng đang ôm chân gà gặm nhấm giật mình nói: "Chị Chu, không phải chị lên đó rồi sao?"

Chu Khê không đáp, cô giơ túi giấy về phía Trần Chí Hưng quơ quơ mấy cái rồi đi thẳng đến phòng thay quần áo.

Trần Chí Hưng chớp chớp mắt, nhìn Phùng Tề, sau đó anh ta hất cằm về phía Chu Khê, trong mắt là dấu chấm hỏi “bạ chà bứ”.

Phùng Tề cũng không ngừng chân lại: "Anh Đông nhờ tôi đưa chị Chu về."

Vãi chưởng! Không phải hai người này lại cãi nhau nữa chứ?

Trần Chí Hưng thấy Phùng Tề đang tính đi theo Chu Khê vào phòng thay quần áo thì vội vàng gọi anh lại: "Lão Tề, anh lại đây chút."

"..." Phùng Tề miễn cưỡng dừng chân lại, nhìn Chu Khê một chốc rồi mới đi về phía Trần Chí Hưng: "Có chuyện gì?"

"Anh Đông và chị Chu cãi nhau hả?" Trần Chí Hưng nhỏ giọng hỏi.

Phùng Tề lắc đầu: "Hình như là anh Đông nhắn bảo chị Chu về trước."

“…”

"Sau đó chị Chu nhờ tôi lên lầu lấy đồ giúp, lên trên tôi lại gặp anh Đông, anh ấy nghe nói chị Chu uống nhiều rượu thì nhờ tôi bắt xe đưa chị ấy về."

Sao mọi chuyện lại thành ra thế này!



Trần Chí Hưng nhíu mày, Phùng Tề lại nói: "Tôi đi trước đây."

"Anh đi đâu?"

“Phòng thay quần áo.”

“Anh muốn thay quần áo sao?”

“Tôi chờ chị Chu.”

Trần Chí Hưng cảm thấy cạn lời: "Kêu anh đưa người về chứ không phải là canh giữ người đâu ông tướng."

"..." Phùng Tề không đáp.

Trần Chí Hưng không khỏi thở dài nhìn anh: "Lão Tề, đó là người của anh Đông, cho dù họ có cãi nhau thì anh cũng không có cơ hội đâu, vậy nên đừng nghĩ nữa."

"Tôi không nghĩ."

"Anh không nghĩ mới lạ đó!" Sao Trần Chí Hưng lại không nhìn ra anh thích Chu Khê chứ? Hơn nữa còn là loại rất thích nữa là đằng khác!

Phùng Tề không nói, nhưng cũng không tiếp tục đi theo Chu Khê vào phòng thay quần áo nữa, anh xoay người ngồi xuống sô pha, lấy một điếu thuốc ra rồi châm lửa.

Trần Chí Hưng thấy anh trầm mặc thì hất cằm về phía quầy bar bên kia: "Hai người kia đều có ý với anh đấy, mau chọn đại một người đi."

Phùng Tề cụp mắt xuống, hút một hơi thuốc nhưng vẫn không nói lời nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sắc Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook