Chương 39: Nóng Quá! (H Nhẹ)
Vô Tội Quốc Độ
14/07/2024
Lúc trước khi Phùng Tề hôn cô, Chu Khê đã ướt, nhưng mà quy đầu còn to hơn thân gậy thịt của Phùng Tề có chen thế nào cũng không chọc trúng, được vào cửa huyệt mà ngược lại còn liên tục đâm trúng âm hạch phía trước.
Cảm giác run sợ giống như dòng điện từ cương cụt xông thẳng lên não Chu Khê. Gậy thịt nóng bỏng như bàn ủi kia chỉ hơi lui ra sau một chút lại lập tức đâm tới.
“Ư…”
Hoa môi bị cọ xát vừa tê vừa đau, Chu Khê không nhịn nổi ngẩng đầu kêu thành tiếng, hai chân run rẩy tiết ra dịch nhờn.
Tuy rằng cô bị Lương Chấn Đông dạy dỗ hai năm, thậm chí bị gã lấy “hàng giả” chơi qua biết bao nhiêu lần nhưng Chu Khê chưa từng tiếp xúc với của quý thật sự của đàn ông. Thứ của Phùng Tề còn lớn hơn“hàng giả”, có độ ấm và xúc cảm mềm dẻo mà “hàng giả” không có nhưng đồng thời cũng cứng rắn vô cùng.
Dịch nhờn nóng ấm tưới trên thân gậy phủ đầy gân xanh khiến nó càng thêm trợn trượt, đồng thời cũng khiến Phùng Tề bị nóng tới mức da đầu run lên.
Anh không khỏi rút cự thú ra sau rồi lại đẩy lên phía trước, nóng vội muốn tiến vào trong cơ thể cô. Đáng tiếc Phùng Tế không chỉnh đúng góc độ, quy đầu cực lớn kia có làm thế nào cũng không chen vào được, mỗi lần cũng chỉ có thể trượt về phía trước. Chẳng mấy chốc đã cọ xát hai cánh hoa môi trắng nõn của Chu Khê đến đỏ bừng.
“Ư… A… Ưm…” Chu Khê bị anh cọ xát tới nheo mắt lại, lông mày nhíu chặt hừ ra tiếng. Mặc dù miệng cô bị anh bịt kín, nhưng âm thanh phát ra vẫn vừa mềm vừa nỉ non. Thậm chí Chu Khê còn vô thức nhấc mông lên ý đồ hùa theo con hàng đang ra vào giữa khe mông cô.
Nó thật thô ráp… Khiến cho bên dưới cô gần như tê dại, cơn ngứa kia từ cửa huyệt chui vào khiến cho thịt mềm trong hang động càng thêm đói khát.
Trên thực tế, quy đầu tròn kia còn liên tục cọ xát âm hạch làm cho cảm giác tê rần chất chồng từng chút một xông thẳng lên não cô.
Muốn… Cô muốn anh tiến vào!
Nhưng mà thứ kia của Phùng Tề quá lớn, mặc dù Chu Khê đã thử điều chỉnh góc độ đón hùa theo thì nó cũng khó mà đi vào được, quy đầu chọc tới cửa hang được một chút rồi lập tức trượt ra ngoài.
Tuy mới chỉ một phút mà trên trán Phùng Tề đã đổ mồ hôi. Anh có thể cảm giác được cửa động chật chội kia, dục vọng muốn cắm vào vô cùng mãnh liệt nhưng mặc cho anh làm thế nào cũng không vào được.
Hai cánh hoa môi bị cọ xát sinh ra đau nhức, Chu Khê không chịu được bấu chặt lấy bàn tay đang bịt miệng mình của Phùng Tề kéo xuống. Chẳng qua Phùng Tề vẫn không phản ứng, anh còn đang bận đấu tranh với nơi giữa hai chân cô.
“A… Thả… Ra trước đã… Ư…” Chu Khê lắc mông muốn tránh thoát con quái vật vừa nóng vừa cứng kia. m thanh của cô bị bàn tay chặn lại, hơn nữa cơ thể bị nó cọ xát đau nhức tới nỗi nói không thành lời.
Nhưng mà Phùng Tề vẫn nghe hiểu, anh sửng sốt mất vài giây rồi mới buông bàn tay đang che miệng cô ra.
Chu Khê hít sâu hai cái rồi mới hổn hển quay lại nhìn anh, tức giận nói: “Không phải anh vẫn còn zin đấy chứ?”
Phùng Tề nhíu mày lắc đầu, Chu Khê nhìn anh mà bó tay. Nếu không phải sao có thể ở bên ngoài lâu như vậy rồi vẫn còn chưa tiến vào?
Chu Khê không khỏi chửi thầm trong lòng, ánh mắt cô nhìn xuống dưới, khi chạm tới vật to lớn dựng đứng giữa hai chân anh thì môi mỏng khẽ nhếch lên.
Được! Rất lớn! Thứ này hoàn toàn không chung cấp bậc với những con hàng giả mà Lương Chấn Đông dùng để chơi cô!
Phùng Tề thấy Chu Khê sững sờ nhìn chằm chằm vào cây hàng của bản thân thì khẽ giật mình, lại nghĩ tới vẻ mặt đau đớn của cô gái gội vàng mở miệng: “Tôi sẽ làm thật nhẹ, không đau đâu.”
Liệu rằng… Không, không thể nào…
Chu Khê lấy lại tinh thần chậm rãi ngẩng đầu đối diện với ánh mắt tràn đầy căng thẳng của anh, đó là cảm giác cực độ khát cầu.
Trái tim cô đập lên thình thịch, Chu Khê mở miệng: “Muốn làm tôi như vậy sao?”
Cảm giác run sợ giống như dòng điện từ cương cụt xông thẳng lên não Chu Khê. Gậy thịt nóng bỏng như bàn ủi kia chỉ hơi lui ra sau một chút lại lập tức đâm tới.
“Ư…”
Hoa môi bị cọ xát vừa tê vừa đau, Chu Khê không nhịn nổi ngẩng đầu kêu thành tiếng, hai chân run rẩy tiết ra dịch nhờn.
Tuy rằng cô bị Lương Chấn Đông dạy dỗ hai năm, thậm chí bị gã lấy “hàng giả” chơi qua biết bao nhiêu lần nhưng Chu Khê chưa từng tiếp xúc với của quý thật sự của đàn ông. Thứ của Phùng Tề còn lớn hơn“hàng giả”, có độ ấm và xúc cảm mềm dẻo mà “hàng giả” không có nhưng đồng thời cũng cứng rắn vô cùng.
Dịch nhờn nóng ấm tưới trên thân gậy phủ đầy gân xanh khiến nó càng thêm trợn trượt, đồng thời cũng khiến Phùng Tề bị nóng tới mức da đầu run lên.
Anh không khỏi rút cự thú ra sau rồi lại đẩy lên phía trước, nóng vội muốn tiến vào trong cơ thể cô. Đáng tiếc Phùng Tế không chỉnh đúng góc độ, quy đầu cực lớn kia có làm thế nào cũng không chen vào được, mỗi lần cũng chỉ có thể trượt về phía trước. Chẳng mấy chốc đã cọ xát hai cánh hoa môi trắng nõn của Chu Khê đến đỏ bừng.
“Ư… A… Ưm…” Chu Khê bị anh cọ xát tới nheo mắt lại, lông mày nhíu chặt hừ ra tiếng. Mặc dù miệng cô bị anh bịt kín, nhưng âm thanh phát ra vẫn vừa mềm vừa nỉ non. Thậm chí Chu Khê còn vô thức nhấc mông lên ý đồ hùa theo con hàng đang ra vào giữa khe mông cô.
Nó thật thô ráp… Khiến cho bên dưới cô gần như tê dại, cơn ngứa kia từ cửa huyệt chui vào khiến cho thịt mềm trong hang động càng thêm đói khát.
Trên thực tế, quy đầu tròn kia còn liên tục cọ xát âm hạch làm cho cảm giác tê rần chất chồng từng chút một xông thẳng lên não cô.
Muốn… Cô muốn anh tiến vào!
Nhưng mà thứ kia của Phùng Tề quá lớn, mặc dù Chu Khê đã thử điều chỉnh góc độ đón hùa theo thì nó cũng khó mà đi vào được, quy đầu chọc tới cửa hang được một chút rồi lập tức trượt ra ngoài.
Tuy mới chỉ một phút mà trên trán Phùng Tề đã đổ mồ hôi. Anh có thể cảm giác được cửa động chật chội kia, dục vọng muốn cắm vào vô cùng mãnh liệt nhưng mặc cho anh làm thế nào cũng không vào được.
Hai cánh hoa môi bị cọ xát sinh ra đau nhức, Chu Khê không chịu được bấu chặt lấy bàn tay đang bịt miệng mình của Phùng Tề kéo xuống. Chẳng qua Phùng Tề vẫn không phản ứng, anh còn đang bận đấu tranh với nơi giữa hai chân cô.
“A… Thả… Ra trước đã… Ư…” Chu Khê lắc mông muốn tránh thoát con quái vật vừa nóng vừa cứng kia. m thanh của cô bị bàn tay chặn lại, hơn nữa cơ thể bị nó cọ xát đau nhức tới nỗi nói không thành lời.
Nhưng mà Phùng Tề vẫn nghe hiểu, anh sửng sốt mất vài giây rồi mới buông bàn tay đang che miệng cô ra.
Chu Khê hít sâu hai cái rồi mới hổn hển quay lại nhìn anh, tức giận nói: “Không phải anh vẫn còn zin đấy chứ?”
Phùng Tề nhíu mày lắc đầu, Chu Khê nhìn anh mà bó tay. Nếu không phải sao có thể ở bên ngoài lâu như vậy rồi vẫn còn chưa tiến vào?
Chu Khê không khỏi chửi thầm trong lòng, ánh mắt cô nhìn xuống dưới, khi chạm tới vật to lớn dựng đứng giữa hai chân anh thì môi mỏng khẽ nhếch lên.
Được! Rất lớn! Thứ này hoàn toàn không chung cấp bậc với những con hàng giả mà Lương Chấn Đông dùng để chơi cô!
Phùng Tề thấy Chu Khê sững sờ nhìn chằm chằm vào cây hàng của bản thân thì khẽ giật mình, lại nghĩ tới vẻ mặt đau đớn của cô gái gội vàng mở miệng: “Tôi sẽ làm thật nhẹ, không đau đâu.”
Liệu rằng… Không, không thể nào…
Chu Khê lấy lại tinh thần chậm rãi ngẩng đầu đối diện với ánh mắt tràn đầy căng thẳng của anh, đó là cảm giác cực độ khát cầu.
Trái tim cô đập lên thình thịch, Chu Khê mở miệng: “Muốn làm tôi như vậy sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.