Sau Khi Bị Vả Mặt, Nữ Phụ Hốt Được Nam Chính

Chương 40:

Miên Nhuyễn Nhuyễn

13/01/2023

Cô không dám ngừng, ra sức cọ xát côn thịt của ai kia, mệt đến độ mồ hôi đầy người, cơn say đã qua đi...

Mộc Trạch Tê lập tức lấy lại tinh thần. Thấy mình dang chân ngồi trên người Nghiêm Kỷ, ngay dưới vùng kín nhạy cảm lại là vật thể hình trụ nóng hổi cứng ngắc...

Cô dừng lại, kinh ngạc đến mức nói không nên lời: “Tớ...”

Nghiêm Kỷ vốn thấy Mộc Trạch Tê say đến mơ màng, tuy anh muốn làm cô, làm thật mạnh, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ. Anh thầm nghĩ, mình ma sát một lúc rồi bắn là xong, nhưng không ngờ giữa chừng cô đột nhiên tỉnh táo lại.

Anh quá hiểu Mộc Trạch Tê, lập tức thay đổi ý định. Anh muốn làm cô.

Nghiêm Kỷ co người, khuôn mặt anh tuấn đổ mồ hôi, cộng thêm hơi thở hổn hển, đáng thương như vừa bị chà đạp, giọng nói khàn khàn như đang nghẹn ngào: “Cậu tỉnh rồi? Cậu không tỉnh lại mà cọ tiếp, tôi sẽ điên mất.” Lại còn nói một tràng lập lờ nước đôi.

Anh học theo dáng vẻ của cô, trong chốc lát đã biến mình thành người bị hại.

Mộc Trạch Tê tỉnh táo lại, thấy mình dạng chân ngồi ngang hông Nghiêm Kỷ, thấy đôi môi tái nhợt ngày thường của anh đỏ đến lạ thường, hơn nữa chỗ cổ áo sơ mi anh còn có dấu răng khá rõ.

Nhớ lại việc mình chủ động cắn Nghiêm Kỷ, trong đầu cô đột nhiên hiện lên rất nhiều hình ảnh, nhưng cô lại không xâu chuỗi được. Nghe Nghiêm Kỷ nói vậy, cộng thêm trước giờ ai mới là người sống chết quấn lấy Nghiêm Kỷ, đương nhiên cô sẽ cảm thấy mình say quá nên nổi cơn điên.

Chuyện này còn kinh khủng hơn nhổ râu hùm, Mộc Trạch Tê sợ tới mức run lẩy bẩy: “Xin lỗi... Nghiêm Kỷ, tớ...” Cô sợ đến độ chuẩn bị xuống khỏi người Nghiêm Kỷ.

Khi Mộc Trạch Tê nâng mông lên, cô nhìn thấy dâm dịch chảy ra từ huyệt nhỏ của mình và dịch trong suốt chảy ra từ quy đầu Nghiêm Kỷ trộn lẫn vào với nhau. Theo động tác nâng người lên của cô, giữa nơi ấy của hai người bị kéo ta một sợi tơ nhỏ.

Cô bị hình ảnh dâm đãng như vậy làm cho xấu hổ đến không biết nên làm thế nào.

Nghiêm Kỷ đè mông nhỏ kia lại, Mộc Trạch Tê bỗng chốc lại ngã ngồi xuống trên côn thịt, hai người không nhịn được cùng phát ra một tiếng kêu rên. Tay Nghiêm Kỷ đè lên vòng eo Mộc Trạch Tê, gân xanh trên bàn tay trắng nõn nổi lên cực kỳ dâm dục: “Không làm tiếp nữa hả?”

Mộc Trạch Tê sợ ngây người, cô vỗ nhẹ vào đầu còn đang mơ màng. Sao lại thế này? Hai người bọn họ? Nam chính và nữ phụ không thể có kết quả được đâu.



Nghiêm Kỷ cầm bàn tay nhỏ non mềm của Mộc Trạch Tê nắm lấy nơi thô dài của mình nhẹ nhàng vuốt ve, hơi thở dồn dập: “Tôi bị cậu cọ đến mức cứng lên rồi, không nhịn được nữa, tôi đau quá.”

Côn thịt trong tay nóng đến kinh người, theo động tác vuốt ve, lòng bàn tay non mềm của cô có thể cảm thấy được bắp thịt sôi sục, vô cùng cứng rắn. Mộc Trạch Tê xấu hổ đến mặt mũi đỏ bừng, tim đập nhanh hơn. Như vậy chắc chắn là rất đau.

Nghiêm Kỷ nhìn phản ứng của Mộc Trạch Tê, đợi xem cô sẽ trả lời như thế nào.

“Nghiêm Kỷ… tớ… chúng ta không thể như vậy.”

Mình không nên hỏi Mộc Trạch Tê. Lần đầu tiên Nghiêm Kỷ ở trong hoàn cảnh lúng túng như vậy, dương vật của anh vừa cứng vừa sưng, một loại co rút đau đớn từ dương vật lan ra dọc theo bụng dưới.

Bây giờ cuối cùng Nghiêm Kỷ đã biết cái gì gọi là cứng đến phát đau. Lúc này ở trong đầu Nghiêm Kỷ chỉ muốn cắm vào trong huyệt nhỏ mềm mại ướt át kia để dập lửa.

Nghiêm Kỷ không phải loại người sẽ để mình phải chịu ấm ức, nếu đã đạt được mục đích vậy thì cũng có thể ăn rồi.

Anh đột nhiên xoay người đè Mộc Trạch Tê ở dưới thân, để toàn bộ côn thịt dựng đứng trước khuôn mặt nhỏ của Mộc Trạch Tê: “Tình huống như bây giờ, chỉ có cắm vào bên trong cậu mới có thể giảm bớt, làm tiếp đi.”

Côn thịt thô dài đỏ bừng nghênh ngang đứng thẳng trước mặt, gân xanh ở trên thân nổi lên, hung hãn mà nhảy lên một cái. Theo từng nhịp đập, dòng nước trong suốt ở trên đầu dương vật hơi rỉ ra, dữ tợn mà dâm đãng.

Mộc Trạch Tê bị cự vật như vậy dọa cho sợ hãi. Cái thứ như vậy mà đi vào trong thân thể thì không biết cô sẽ thế nào. Mộc Trạch Tê co rúm lại, lùi về phía sau run giọng nói: “Nghiêm Kỷ… chúng ta đều uống say… đừng xúc động!”

Nghiêm Kỷ hừ lạnh một tiếng, biết ngay cô gái nhỏ Mộc Trạch Tê này sẽ bạc tình bội nghĩa như vậy, trêu chọc mình xong liền bỏ trốn, châm lửa rồi chạy mất.

Anh túm chặt cổ chân trắng nõn đang không ngừng lùi về sau của Mộc Trạch Tê, kéo thật mạnh về phía mình. “A!” Nháy mắt Mộc Trạch Tê đã bị túm trở về, côn thịt thô cứng kia đặt ở giữa hai chân cô.

Nghiêm Kỷ dễ dàng áp thân thể mềm mại và đôi chân dài trắng nõn của Mộc Trạch Tê vào ngực mình, lộ ra huyệt nhỏ đang chảy nước kia. Anh đỡ côn thịt, rướn người về phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Bị Vả Mặt, Nữ Phụ Hốt Được Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook