Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Chương 47:

Xuân Đao Hàn

06/04/2024

--Chương 47:

Trận pháp đảo ngược theo lời trưởng lão trong tù kia nghĩa là sao? Rốt cuộc Bách Lý Hưu muốn làm gì?

Haiz, Tu Chân giới của bọn họ rối ren quá. Nàng vẫn nên nghĩ cách gieo trồng tiên thảo một cách khoa học trước đi vậy.

Có một hồ cá Tử Băng con nào con nấy chứa tu vi mười năm, có thể nói Quán Quán không phải lo chuyện ăn uống nữa. Tuy nhiên chẳng biết có phải do linh lực của cá Tử Băng dồi dào quá hay không mà phân của Quán Quán càng ngày càng thối hơn.

Khắp đình viện bị mùi thối bao phủ. Phó Yểu Yểu khóa khứu giác lại bằng linh lực vẫn thấy chưa đủ, bèn cắt hai miếng vải nhét kín mũi mình và Tinh Viên. Sau đó, cô đeo găng tay thu dọn vật bài tiết, trộn lẫn với cỏ dại phơi khô làm phân bón.

Thối thì thối thật nhưng hàm lượng dinh dưỡng rất cao. Nàng chỉ lấy một ít tưới rau mà qua một đêm, hoa cỏ rau dưa đã sinh trưởng tươi tốt, củ cải sắp to bằng đùi cô rồi.

Thế nên Phó Yểu Yểu có phải xúc phân cũng cam lòng.

Đến Quán Quán còn chê phân mình thối, trốn đi rất xa bắt linh điệp chơi. Phó Yểu Yểu bị hun đến nước mắt rưng rưng, khi quay người đi lấy thùng thì Bách Lý Hưu với bộ hắc y phết đất lẳng lặng xuất hiện đằng sau nàng.

Người ở đâu tự nhiên biến ra giữa ban ngày ban mặt, ai mà chẳng sợ. Phó Yểu Yểu sợ đến hít mạnh vào, suýt ngã xuống hố phân.

Bách Lý Hưu lại thích thấy cảnh nàng bị mình dọa đến thoát hồn. Hắn như tìm ra thú vui mới lạ, mỗi lần xuất hiện đều phải dọa nàng một phát như vậy mới vui.

Phó Yểu Yểu bị bất ngờ hít mạnh một hơi, cảm tưởng như đã hít hết mùi thối trong không khí vào bụng, bị sặc đến ho khan. Xem đầu sỏ gây tội tỏ vẻ hận không thể vỗ tay mừng rỡ đầy trẻ trâu mà giận sôi máu, lập tức vốc một vốc phân bón ném thẳng về phía hắn không chút do dự.

Bách Lý Hưu điếng người, Phó Yểu Yểu cũng điếng người.



Hắn cúi đầu do dự nhìn thoáng qua mảng lớn nước bẩn bắn trên y phục mình. Khi ngẩng đầu nhìn về phía Phó Yểu Yểu lần nữa, phát hiện nàng đã nhanh chóng quỳ xuống.

Nàng trung thực chắp tay sau lưng cực kỳ ngoan ngoãn: “Xin lỗi Ma Tôn đại nhân, ta sai rồi.”

Bách Lý Hưu: “...”

Ngươi mà kiên cường thêm giây nữa thì ta nể ngươi là trang hảo hán.

Hiển nhiên, hắn vẫn xem nhẹ khát vọng sống của Phó Yểu Yểu. Tức giận là nhất thời, mạng chó là một đời. Cốt cách giữ được mạng cho nàng sao? Không đâu!

Chỉ cần ta quỳ đủ nhanh thì cái chết sẽ không đuổi kịp ta.

Bách Lý Hưu lập tức mất đi ý định dạy dỗ nàng sau khi nàng quỳ vậy. Hắn nhìn nàng với vẻ mặt khó lường hồi lâu, cuối cùng vén vạt áo, từ từ ngồi xuống chiếc xích đu kia của nàng. Phó Yểu Yểu xem xét, thấy hắn không định đi nên hỏi: “Sao ngươi lại tới nữa vậy Ma Tôn đại nhân?”

Cứ rảnh rỗi là chạy tới chỗ ta hoài làm chi?

Bách Lý Hưu ra chiếu tướng: “Ma điện của bản tôn mà bản tôn không được đến sao?”

Phó Yểu Yểu nhân cơ hội đứng dậy: “Không ạ, mấy hôm nay chỗ ta thối quá, ta sợ thối đến Ma Tôn đại nhân.”

Bách Lý Hưu quan sát bốn phía xung quanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook