Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Chương 7:

Xuân Đao Hàn

29/03/2024

Phó Yểu Yểu chà xát cánh tay đã nổi da gà, đi ra khỏi điện.

Ngoài điện cũng giống như trước, là một thế giới chỉ toàn bạch ngọc, các đình viện được sắp xếp không theo bố cục nào, có chỗ đình viện chen chúc, có chỗ lại trống trải như sân bóng.

Cả Ma điện có vẻ hết sức qua loa.

Phó Yểu Yểu đi ngắm nghía một lúc, vốn nghĩ có thể sẽ đụng tới kết giới ở đâu đó, hoặc là gặp phải ma tu như hung thần ác sát ở ngã rẽ nào đó, nhưng có thể do đầu óc nàng hơi choáng váng, nàng vẫn không gặp phải thứ gì cả.

Nàng thích nhất là ánh mặt trời và sự huyên náo, nơi đây quả thực không phải nơi dành cho người sống, lúc này nàng phần nào hiểu được tại sao Phó Yểu lại bị điên rồi.

Không biết đi được bao lâu, trên quảng trường bạch ngọc trống trải đột nhiên xuất hiện một cánh cửa điện khổng lồ. Khung cửa như thẳng tắp, ngửa đầu nhìn không thấy đỉnh nhưng khi lùi dần về phía sau, cửa điện lại biến mất, đi dần về phía trước, cửa điện lại xuất hiện.

Xem ra đây chính là cửa ra vào Ma điện.

Phó Yểu Yểu nghĩ thầm, dù mình có thể đi quanh Ma điện nhưng chắc là không đi ra khỏi được cửa cung này đâu nhỉ? Nếu không thì còn gọi gì là nhà lao nữa...

Hả? Ra ngoài rồi sao?

Sự huyên náo dần thay thế sự tịch mịch, một tiếng động lớn vang lên bên tai nàng, khiến cả người nàng run lên. Phó Yểu Yểu đứng trước bậc thang rộng thênh thang trước cửa điện, trợn mắt há mồm nhìn Ma giới ồn ào náo nhiệt trước mắt.

Không giống Ma điện chỉ thuần một màu trắng, thế giới bên ngoài mang đủ loại màu sắc, có thể hình dung ra đủ loại ma quỷ hỗn loạn.

Ma quỷ bay trên bầu trời, lại đi trên mặt đất, quái vật có sừng dài trên đầu và đuôi dài trên mông đang tổ chức tiệc sinh thần. Bên này đang uống rượu mua vui, bên kia đang cãi nhau ẩu đả, hỗn loạn không chịu nổi. Vầng trăng màu máu lơ lửng giữa trời đêm, trên mặt mỗi kẻ kia như đều phủ một tầng ánh sáng màu hồng nhạt u ám. Ánh mắt kẻ nào cũng đều vô cùng hung ác, một lời không hợp là vung tay ngay, mà những kẻ khác ở xung quanh đã sớm nhìn nhiều thành quen.

Ngay cả người bán hàng rong bên kia đường cũng lấy ra một cái chùy loang lổ máu từ trong xô sau khi bị kẻ khác quỵt tiền, một chùy băm nát đầu đối phương, dịch não trắng bóng chảy từ chùy xuống lòng bàn tay người bán hàng, gã lau một cái lên y phục, quay đầu lại nấu cho một vị khách khác.

Phó Yểu Yểu kêu lên một tiếng, quay đầu muốn quay về Ma điện.



So với thế giới bên ngoài vừa xuất hiện, Ma điện quả thực chính là thiên đường chốn nhân gian!

Đợi chút đã, chân nàng hơi nhũn ra rồi, từ từ đi cũng được, tuyệt đối không thể ngã xuống! Vừa đi được nửa đường, nàng chợt nghe thấy tiếng bàn tán nhỏ từ phía sau.

"Mau nhìn kia, là tiểu tình nhân của Ma Tôn!"

“Thời gian dài như vậy không thấy nàng ta, ta còn tưởng Ma Tôn chơi nàng ta chán rồi nên giết nàng ta, không ngờ nàng ta vẫn còn sống.”

"Không phải nàng ta lại muốn bỏ chạy đấy chứ?”

“Với tu vi của nàng ta, muốn chọc thủng kết giới của Ma giới chúng ta chỉ là mơ mộng hão huyền thôi, huống chi biên giới nhiều yêu thú như vậy, lần trước nếu không phải Ma Tôn ra tay cứu giúp thì nàng ta đã sớm táng thân trong bụng yêu thú rồi."

“Mấy nữ tu ở Tu Tiên giới ai cũng giống tiên nữ, ta thật muốn nếm thử xem hương vị thế nào.”

"Ngươi chán sống rồi à?! Ngay cả người của Ma Tôn mà ngươi còn dám muốn!"

“Hừ, ngươi đừng nói nữa, nàng ta nhìn về phía này rồi. Nữ nhân này chính là tu vi Kim Đan, tính tình cục cằn, ra tay ngoan độc, lần trước nàng ta còn giết một ma tu dám chê nàng ta trước Ma điện đấy.”

Có tu vi nên thính lực và thị lực của Phó Yểu Yểu đều tăng cao, nếu là trước kia với khoảng cách xa như vậy, chắc chắn nàng không thể nghe được gì cả. Có điều nàng đã nghe được vài tin tức hữu dụng từ mấy lời tám nhảm này.

Sở dĩ ma đầu cho phép nàng tùy ý ra vào là bởi vì hắn biết với tu vi của nàng, nàng không thể trốn khỏi Ma giới. Nơi này hỗn loạn nguy hiểm, không có hạng người lương thiện nhưng cũng không có ai dám động thủ với nàng, vì bọn họ đều cho rằng Ma Tôn và nàng có liên quan...

Mẹ nó, chẳng trách Phó Yểu lại tự mình đa tình đến thế.

Theo cách nói của Phó Yểu, nàng ta đã hạ tình cổ lên người ma đầu, chỉ cần ma đầu không động tình, thứ đồ chơi kia sẽ không phát huy tác dụng. Nghĩ thông suốt điểm này, tâm trạng vốn lo sợ bất an của Phó Yểu Yểu lập tức dịu đi rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Cứu Rỗi Ma Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook