Sau Khi Ngủ Với Đại Sư Huynh Cao Ngạo Lạnh Lùng
Chương 33:
Đình Vân Ảnh
01/08/2024
Câu nói này làm cho hai người đều sửng sốt một lúc.
Kỳ Thịnh ho nhẹ một tiếng, cúi đầu sửa sang lại ống tay áo.
Lạy ông tôi ở bụi này.
A Kiều cũng không chú ý tới động tác nhỏ của hắn, tiếp tục hỏi: "Vậy sau bữa tối hôm nay, đại sư huynh có rảnh chỉ điểm sai lầm cho ta được không?"
Kỳ Thịnh gật đầu: "Được.”
“Cảm ơn sư huynh." A Kiều nở nụ cười, giọng nói ngọt ngào. "Vậy ta đi trước đây.”
“Ừ.”
Thiếu nữ vui vẻ chạy đi, làn váy lay động.
Kỳ Thịnh nhìn theo bóng lưng nàng đi xa, khóe môi cong lên, nở một nụ cười.
“Được nha sư huynh, hóa ra đây chính là lý do mấy ngày nay huynh nhất quyết muốn lên lớp giảng bài thay ta hả?”
Kỳ Thịnh ngay lập tức thu hồi nụ cười, sắc mặt lạnh xuống.
“Hứa Trừng." Hắn nghiến răng nghiến lợi.
"Đừng, sư huynh, ta cũng không cố ý nghe lén huynh đâu, là sư tôn bảo ta tới mời huynh đi nghị sự." Hứa Trừng vừa nói vừa tùy tiện ngồi xuống bàn.
"Chuyện gì?"
Hứa Trừng thu lại vẻ mặt cà lơ phất phơ, hạ giọng nói: "Về Ma Thần.”
Ánh mắt Kỳ Thịnh cũng trầm xuống.
Ma Thần cũng không phải thần chân chính, mà là một thiên tài Ma tộc sinh ra từ mấy trăm năm trước. Sau khi trở thành thủ lĩnh Ma tộc, hắn ta được tôn sùng là "Thần".
Ma Thần dẫn dắt Ma giới chinh chiến rầm rộ, phàm nhân và người tu tiên từng chịu nhiều đau khổ trên tay người này, cuối cùng là năm vị tu sĩ Đại Thừa kỳ mượn thiên lôi lúc phi thăng, đồng quy vu tận với Ma Thần.
“Không phải nói, Ma Thần đã hồn phi phách tán rồi sao?” Kỳ Thịnh nhíu mày, hỏi.
"Đúng, nhưng mà gần đây, Ma tộc dị động, nghe nói là đang chuẩn bị phục sinh Ma Thần, cũng không biết bọn họ tìm được biện pháp gì..."
Kỳ Thịnh lập tức đứng dậy: "Đi.”
A Kiều vừa cùng Hạ Hòa rời khỏi sân luyện kiếm, thì thấy một con chim sẻ màu trắng bay về phía các nàng, chỗ cánh xẹt qua, kéo ra một đạo lưu quang.
Vừa nhìn đã biết là linh thú do con người nuôi dưỡng.
Có chút ngoài ý muốn, con chim sẻ kia rơi vào trên vai A Kiều.
Thanh âm quen thuộc truyền vào trong tai A Kiều: "Ta ở rừng trúc phía sau núi chờ muội. Muội đi dọc theo đường núi lên trên, sau đó..."
Hạ Hòa có chút tò mò: "Là ai truyền tin cho ngươi thế?"
A Kiều vốn định nói thật, lại sợ Hạ Hòa hiểu lầm, bèn thuận miệng bịa chuyện: "Là Bội Dao sư tỷ, bảo ta dùng bữa tối xong thì đi tìm nàng một chuyến.”
Bội Dao, cũng là người khá thân với A Kiều.
Kỳ Thịnh ho nhẹ một tiếng, cúi đầu sửa sang lại ống tay áo.
Lạy ông tôi ở bụi này.
A Kiều cũng không chú ý tới động tác nhỏ của hắn, tiếp tục hỏi: "Vậy sau bữa tối hôm nay, đại sư huynh có rảnh chỉ điểm sai lầm cho ta được không?"
Kỳ Thịnh gật đầu: "Được.”
“Cảm ơn sư huynh." A Kiều nở nụ cười, giọng nói ngọt ngào. "Vậy ta đi trước đây.”
“Ừ.”
Thiếu nữ vui vẻ chạy đi, làn váy lay động.
Kỳ Thịnh nhìn theo bóng lưng nàng đi xa, khóe môi cong lên, nở một nụ cười.
“Được nha sư huynh, hóa ra đây chính là lý do mấy ngày nay huynh nhất quyết muốn lên lớp giảng bài thay ta hả?”
Kỳ Thịnh ngay lập tức thu hồi nụ cười, sắc mặt lạnh xuống.
“Hứa Trừng." Hắn nghiến răng nghiến lợi.
"Đừng, sư huynh, ta cũng không cố ý nghe lén huynh đâu, là sư tôn bảo ta tới mời huynh đi nghị sự." Hứa Trừng vừa nói vừa tùy tiện ngồi xuống bàn.
"Chuyện gì?"
Hứa Trừng thu lại vẻ mặt cà lơ phất phơ, hạ giọng nói: "Về Ma Thần.”
Ánh mắt Kỳ Thịnh cũng trầm xuống.
Ma Thần cũng không phải thần chân chính, mà là một thiên tài Ma tộc sinh ra từ mấy trăm năm trước. Sau khi trở thành thủ lĩnh Ma tộc, hắn ta được tôn sùng là "Thần".
Ma Thần dẫn dắt Ma giới chinh chiến rầm rộ, phàm nhân và người tu tiên từng chịu nhiều đau khổ trên tay người này, cuối cùng là năm vị tu sĩ Đại Thừa kỳ mượn thiên lôi lúc phi thăng, đồng quy vu tận với Ma Thần.
“Không phải nói, Ma Thần đã hồn phi phách tán rồi sao?” Kỳ Thịnh nhíu mày, hỏi.
"Đúng, nhưng mà gần đây, Ma tộc dị động, nghe nói là đang chuẩn bị phục sinh Ma Thần, cũng không biết bọn họ tìm được biện pháp gì..."
Kỳ Thịnh lập tức đứng dậy: "Đi.”
A Kiều vừa cùng Hạ Hòa rời khỏi sân luyện kiếm, thì thấy một con chim sẻ màu trắng bay về phía các nàng, chỗ cánh xẹt qua, kéo ra một đạo lưu quang.
Vừa nhìn đã biết là linh thú do con người nuôi dưỡng.
Có chút ngoài ý muốn, con chim sẻ kia rơi vào trên vai A Kiều.
Thanh âm quen thuộc truyền vào trong tai A Kiều: "Ta ở rừng trúc phía sau núi chờ muội. Muội đi dọc theo đường núi lên trên, sau đó..."
Hạ Hòa có chút tò mò: "Là ai truyền tin cho ngươi thế?"
A Kiều vốn định nói thật, lại sợ Hạ Hòa hiểu lầm, bèn thuận miệng bịa chuyện: "Là Bội Dao sư tỷ, bảo ta dùng bữa tối xong thì đi tìm nàng một chuyến.”
Bội Dao, cũng là người khá thân với A Kiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.