Sau Khi Sống Lại Đường Tỷ Không Muốn Ta Sống Tốt

Chương 36: Bất Hiếu

Tinh Vân Trục Nguyệt

27/06/2024

Trịnh Nguyệt Nga đang vịn tay Triệu Viễn Sơn, thân hình lảo đảo đứng không vững, nghe được câu nói ám chỉ kia của Chu thẩm, quả thực là buồn bực không thôi.

Hôm nay nàng ta đã nhịn hơn nửa ngày trời, vốn cũng chẳng phải người có tính tình tốt, nàng ta lập tức nói lại: "Chu thẩm à, hai ngày trước a nương ta mới đánh được cây trâm bạc, còn nói với ta muốn mời Chu thẩm qua xem đấy."

Chu thị là một người keo kiệt, chỉ biết tích bạc, không nỡ ăn không nỡ mặc, càng không có khả năng bỏ tiền ra đánh một cây trâm bạc.

Có khi bảo bà ấy tiêu mấy đồng mua một cây trâm gỗ bà ấy cũng không nỡ tiêu đâu.

Chu thẩm nghe nói vậy thì sắc mặt quả nhiên không tốt, bảo sao bà ấy không thích Trịnh Nguyệt Nga, gặp mặt là phải nói mấy câu cạnh khóe. Thật sự là vì có nương nào thì có khuê nữ ấy.

"A cha ngươi làm chưởng quầy ở trà lâu, mỗi tháng đều được hai lượng bạc, chuyện này người nào không biết. Đáng thương những kẻ kiếm ăn trong đất như chúng ta, quanh năm suốt tháng cũng chưa chắc đã kiếm được hai lượng bạc. A nương ngươi quả thực là người có phúc. Chỉ là cái phúc khí này cũng không thể để một mình a nương ngươi hưởng chứ, a nương ngươi đánh trâm bạc, có đánh cho a nãi ngươi không?"

Trịnh Nguyệt Nga nghe xong, sắc mặt lập tức đen thùi.

A nương nàng ta dùng vốn riêng để đánh trâm bạc, làm sao có thể đánh thêm cho a nãi nữa, không tốn tiền sao?

Nhìn sắc mặt nàng ta, Chu thị lập tức hiểu rõ, cười nói: "Về nhà phải khuyên a nương ngươi, làm con dâu, phải biết hiếu thuận với cha mẹ chồng."

Nói xong, không đợi Trịnh Nguyệt Nga phản ứng gì, Chu thẩm sải bước đi thẳng.



Chỉ là những người còn lại đều nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người.

Ban đầu nghe còn không cảm thấy gì, chỉ là trong nhà có tiền đánh cây trâm bạc thôi mà, chẳng phải chuyện gì to tát. Nhưng nếu mẹ chồng không có, còn con dâu lại mặc vàng mang bạc, vậy coi sao được?

Có hai người đàn bà ở ngay chỗ đó, nhỏ giọng nói: "Bình thường không để ý, nay nhìn lại quả thực có chút bất hiếu."

Trịnh Nguyệt Nga có chút lo lắng, đây không phải là gài a nương nàng ta sao. Nàng ta vội vàng giải thích: "Đó là đồ cưới của a nương ta."

"Cho dù là đồ cưới, vậy thì cũng có thể hiếu kính mẹ chồng trước, nói trắng ra vẫn là bất hiếu."

Lại nói, người trong thôn cũng không đề cao hiếu thuận như vậy, mẹ chồng nàng dâu cãi nhau, đánh nhau chí chóe không phải chuyện hiếm thấy, chỉ là loại chuyện như vậy đem khoe ra thì cũng không được mọi người ủng hộ.

Dù sao thì không phải ai cũng có điều kiện để đánh một cây trâm bạc, cho dù trong nhà có đủ tiền làm vậy thì họ cũng sẽ tích lại để dùng cho mục đích khác.

Một câu kia của Trịnh Nguyệt Nga đã đâm thẳng vào tim mọi người, ai mà không muốn có cây trâm bạc, chỉ là bọn họ không có cái điều kiện đó mà thôi.

Mọi người lần lượt đi ngang qua người Trịnh Nguyệt Nga, giống như đứng chung một chỗ với nàng ta khiến mọi người cảm thấy xấu hổ vậy, làm cho nàng ta tức muốn xì khói.

Trịnh Nguyệt Kiều ở lại hóng chuyện, đang chuẩn bị nhấc chân chạy lấy người thì lại bị gọi lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Sống Lại Đường Tỷ Không Muốn Ta Sống Tốt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook