Sau Khi Sống Lại Đường Tỷ Không Muốn Ta Sống Tốt

Chương 41: Lại Gặp Nhau

Tinh Vân Trục Nguyệt

27/06/2024

Làm việc giúp a tỷ nhà mình đương nhiên Trịnh Ngân Bảo không có ý kiến, cậu xoay người đi theo sau Trịnh Hữu Phúc, ra sau núi chặt trúc.

Nếu đã giữ người nhà mẹ đẻ ở lại ăn cơm, vậy thì nàng không thể không chuẩn bị một chút.

"A nương, người ra vườn hái giúp con ít rau về, con lên núi kiếm chút thịt, sẽ nhanh chóng trở về."

Chu thị nghe thấy nàng lại muốn vào núi, không khỏi lo lắng: "Hay là đừng đi nữa, chúng ta đều là người nhà, tùy tiện ăn gì cũng được mà."

Việc săn thú này quá nguy hiểm, không thấy lúc trước, Triệu Viễn Sơn là thợ săn mà còn bị dã thú cắn bị thương đấy sao.

"Mọi người không ăn thì con ăn, không ăn nhiều thịt một chút thì làm gì có sức lực. Dưỡng tốt bản thân thì mới có thể làm được nhiều việc hơn."

Biết là như vậy, nhưng Chu thị vẫn lo lắng.

"A nương, người cứ chờ ở nhà là được, con sẽ nhanh chóng trở về."

Nàng xoay người vào nhà, mang theo rìu bổ củi rồi ra cửa.

Chu thị muốn khuyên nữa thì cũng chẳng thấy người đâu, bà hết cách đành phải ra vườn, hái rau về ăn.

Thấy cỏ mọc đầy vườn rau, bà cũng thuận tay nhổ bớt cỏ đi.

Trịnh Nguyệt Nga về đến nhà, bôn ba cả nửa ngày trên huyện, nàng ta cảm giác hơi mệt.

Nếu là ở nhà mẹ đẻ, nàng ta có thể đi thẳng vào phòng nằm nghỉ, nhưng hiện tại đã gả cho người, thì không thể làm vậy nữa.

Dù sao cũng không thể để nàng ta nằm nghỉ trong phòng, còn Triệu Viễn Sơn thì phải vào bếp nấu cơm chứ.



Thật ra thì Triệu Viễn Sơn biết nấu cơm, trước khi nàng ta gả qua, hắn vẫn tự mình nấu cho bản thân ăn đó thôi.

Nhưng nếu thực sự để đối phương vào bếp nấu cơm cho nàng ta ăn, thì lại không thể thể hiện ra sự hiền huệ của nàng ta.

Vì vậy, nàng ta đành phải lê đôi chân nặng nề vào phòng bếp bận rộn.

Ăn uống no say, căng cơ bụng trùng cơ mắt, nàng ta dựa vào đầu giường ngủ gật, khi tỉnh lại thì đã cảm thấy người có sức lực hơn rồi.

Nàng ta ra cửa thì thấy Triệu Viễn Sơn đang mài đao của hắn, bèn nói một tiếng: "Viễn Sơn, ta xuống ruộng hái chút rau nhé."

Triệu Viễn Sơn ngẩng đầu hỏi một tiếng: "Có cần ta giúp nàng một tay không?"

"Không cần đâu, có mấy cây rau thì có thể nặng bao nhiêu chứ, ta sẽ nhanh trở về."

Nhà bọn họ không có đất, ăn bất cứ thứ gì đều phải tiêu tiền mua, Tào thị thấy như vậy không ổn, nên bảo nàng ta muốn ăn gì thì cứ tới ruộng hái.

Làm thế quả thực có thể tiết kiệm không ít, chỉ là ruộng cách nhà nàng ta hơi xa, nên không tiện cho lắm, vì thế mỗi lần ra ruộng hái rau, nàng ta đều tranh thủ hái nhiều một chút.

Mới vừa ra cửa được một đoạn, nàng ta nghe thấy phía sau có tiếng động, quay đầu nhìn lại thì gặp Trịnh Nguyệt Kiều, giống như hôm qua, trong tay xách theo con mồi, đi ra khỏi núi.

Sắc mặt nàng ta trở nên vô cùng khó coi: "Trịnh Nguyệt Kiều, ngươi lại đi săn?"

Bởi vì vào thành một chuyến, nên chỉ còn nửa ngày buổi chiều, thế là Triệu Viễn Sơn không muốn vào núi nữa, mà ở nhà nghỉ ngơi.

Lại không ngờ, một nữ nhân như Trịnh Nguyệt Kiều lại liều mạng tới như vậy, nửa ngày cũng không bỏ, tiếp tục chui vào rừng, còn để cho nó đánh được không ít con mồi đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Sống Lại Đường Tỷ Không Muốn Ta Sống Tốt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook