Sau Khi Sống Lại Đường Tỷ Không Muốn Ta Sống Tốt

Chương 33: Sai Rồi Sao?

Tinh Vân Trục Nguyệt

27/06/2024

Đây không phải là lần đầu Trịnh Nguyệt Nga bán con mồi cùng Triệu Viễn Sơn.

Hai người thành thân đã hơn một năm, cách đôi ba ngày, nàng ta cũng sẽ cùng vào thành.

Bởi vì nàng ta lo Triệu Viễn Sơn sẽ nảy sinh tâm tư gì đó như muốn giữ lại chút tiền riêng, hoặc là có nhân tình nào đó ở trong thành.

Đời trước, nàng ta đã ăn đủ khổ do nam nhân mang tới. Đời này, gả cho Triệu Viễn Sơn, mặc dù nàng ta rất xem trọng tiền đồ sau này của hắn, nhưng lại không hoàn toàn tin tưởng hắn sẽ là một nam nhân hoàn mỹ.

Nếu không theo dõi sát sao một chút, tới lúc có chuyện thật thì nàng ta có hối hận cũng muộn.

"Thú rừng này bao nhiêu một cân?" Có người tới hỏi giá.

Triệu Viễn Sơn khách khí trả lời: "Mười ba đồng một cân."

"Hơi mắc nhỉ." Người nọ nói xong thì không ngừng lại, trực tiếp đi thẳng, không có ý muốn mua.

Nãy giờ bao nhiêu người chỉ hỏi giá chứ không mua, khiến Trịnh Nguyệt Nga có phần sốt ruột.

Tuy trước mặt người tới ngươi đi, nhưng người ghé vào hỏi giá không nhiều, người muốn mua thú rừng lại càng ít.

Nếu còn không bán được thì đống thú rừng này coi như vứt đi.

"Hôm nay mọi người làm sao thế nhỉ, sao lại chỉ hỏi giá mà không mua?"

Giọng điệu nàng ta có chút oán giận.

Thực ra trong lòng nàng ta hiểu rõ nguyên nhân vì sao.



Dù sao thì người ta cũng chê đắt ra miệng rồi, sao nàng ta lại không nghe hiểu chứ.

Chỉ là nàng ta cảm thấy đám người này thực sự quá keo kiệt, chỉ đắt hơn có một đồng, thế mà cũng không nỡ mua.

Triệu Viễn Sơn ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao, nhíu lông mày, nói: "Hay là bán mười hai đồng một cân đi?"

Loại chuyện này, thân là nam nhân trong nhà, hắn hoàn toàn có thể tự quyết định. Chỉ là bình thường hắn cũng không phải người mạnh mẽ, lại sợ làm tổn thương tình cảm vợ chồng, nên nếu không phải chuyện gì quá quan trọng, hắn đều nguyện ý nghe Trịnh Nguyệt Nga.

Trịnh Nguyệt Nga nghe hắn nói vậy thì trong lòng có chút không vui.

Mới vừa rồi là nàng ta đề nghị bán mười ba đồng, nếu hiện tại đổi thành mười hai đồng, vậy chẳng phải là nói, đề nghị lúc trước của nàng ta là sai rồi sao.

Làm gì có chuyện nàng ta thừa nhận bản thân làm sai chứ.

Nàng ta lại nhớ tới Trịnh Nguyệt Kiều vừa rồi cũng cõng thú rừng tới bán, nhưng đối phương lại bán hết rất nhanh, chắc hẳn là bán giá rẻ, cho nên mới bán hết nhanh như vậy.

"Vừa rồi, Trịnh Nguyệt Kiều chỉ mất một lúc đã bán hết thú rừng, có phải là vì nó bán giá quá rẻ, khiến cho giá cả bị xáo trộn, làm hại chúng ta không bán được hàng hay không?"

Nói ra được suy nghĩ trong lòng, nàng ta lại càng cảm thấy chuyện chính là như vậy.

Không phải tại nàng ta hét giá cao, mà là do Trịnh Nguyệt Kiều cố ý đối nghịch với bọn họ.

Triệu Viễn Sơn nghe lời này của nàng ta, thì không khỏi sửng sốt.

Mọi người đều tự bán đồ của mình, bán giá thấp chịu lỗ là chuyện của họ, mình bán giá cao được lời là chuyện của mình, không hề tồn tại tình trạng nhiễu loạn giá cả. Dù sao đồ của mình, bản thân muốn bán giá nào thì bán, mình tự quyết định giá, không ai xen vào được.

"Nàng suy nghĩ nhiều rồi, không tới mức đó đâu. Nàng ấy chỉ có vài con cho nên bán hết nhanh mà thôi." Hắn không phải đang nói đỡ cho Trịnh Nguyệt Kiều, mà là đang nói lý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Sống Lại Đường Tỷ Không Muốn Ta Sống Tốt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook