Siêu Cơ Tiến Hoá

Chương 31: Độc Thứ Quy

Thập Nhị Dực Hắc Ám Sí Thiên Sứ

13/12/2024

Trọng Giáp Ma Thú nhấc chân lên, lần nữa giẫm mạnh xuống con Cương Thứ Quy.

Kết quả vẫn như trước, chân của Trọng Giáp Ma Thú lại bị cương thứ đâm xuyên qua. Những chiếc gai trên lưng con Cương Thứ Quy này cứng đến mức khó tưởng tượng.

Trọng Giáp Ma Thú gầm lên đau đớn nhưng vẫn chưa chịu phục, tiếp tục dùng chân khác để giẫm xuống. Lâm Thâm lập tức ra lệnh cho nó lùi lại.

Con Cương Thứ Quy này nhìn qua có vẻ bình thường, nhưng rõ ràng nó không phải một con Cương Thứ Quy tầm thường.

Mặc dù rất không cam tâm, Trọng Giáp Ma Thú vẫn phải tuân theo mệnh lệnh của Lâm Thâm, xoay người lao về phía những con Cương Thứ Quy khác.

Mỗi cú giẫm là một con Cương Thứ Quy tan xác,Trọng Giáp Ma Thú nhanh chóng trở lại trạng thái vô địch, chỉ trong chốc lát đã đạp nát thêm vài con Cương Thứ Quy.

Con Cương Thứ Quy đặc biệt kia điên cuồng đuổi theo Trọng Giáp Ma Thú để quyết chiến. Tuy nhiên, Lâm Thâm kiểm soát chặt chẽ, buộc Trọng Giáp Ma Thú né tránh nó.

Dù tốc độ của Trọng Giáp Ma Thú thuộc loại chậm trong cấp hợp kim, nhưng vẫn nhanh hơn con Cương Thứ Quy một chút. Dù có đuổi quyết liệt thế nào, nó vẫn không thể bắt kịp. Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn Trọng Giáp Ma Thú tiếp tục nghiền nát từng con Cương Thứ Quy khác.

Lâm Thâm bất giác nhận ra tốc độ củaTrọng Giáp Ma Thú đã chậm lại, thậm chí động tác chạy cũng có phần bất thường, giống như nó đang khập khiễng.

“Vừa rồi bị thương nặng đến vậy sao?” Lâm Thâm cảm thấy kỳ lạ. Nếu như chân bị thương ảnh hưởng đến khả năng di chuyển, tại sao đến giờ mới bộc lộ?

Nhìn xuống chân bị thương của Trọng Giáp Ma Thú, Lâm Thâm lập tức nhận ra vấn đề không đơn giản như cậu nghĩ.

Chân của Trọng Giáp Ma Thú không chảy ra dịch cơ biến, tổn thương cũng không nặng, nhưng cả cái chân lại cứng đơ như một cây gậy, không thể cử động linh hoạt.

“Không ổn rồi, cương thứ của Cương Thứ Quy có lẽ mang theo chất độc nào đó.” Lâm Thâm nhanh chóng nhận ra vấn đề.

Thứ giống như chất độc đó bắt đầu lan ra từ vết thương, làm hạn chế dần hành động của Trọng Giáp Ma Thú.

Con Cương Thứ Quy kia đã đuổi kịp, Trọng Giáp Ma Thú tức giận đá thẳng vào nó, nhưng lại bị nó cắn chặt lấy mắt cá chân, không cách nào giãy ra được.

Trọng Giáp Ma Thú cố dùng chân còn lại đá văng nó ra, nhưng chiếc chân đó giờ đã như một khúc gỗ, không nghe theo ý chí.

“Lưỡng lự thì ắt bại.” Lâm Thâm cắn răng, triệu hồi Huyền Thiết Yến ra.



Huyền Thiết Yến nhân lúc Cương Thứ Quy cắn chặt mắt cá chân Trọng Giáp Ma Thú, hóa thành một lưỡi đao đen lao thẳng vào cổ nó với tốc độ kinh hồn.

Không ngờ rằng, mặc dù di chuyển không nhanh, nhưng Cương Thứ Quy lại rụt cổ cực nhanh, thoát khỏi nhát chém của Huyền Thiết Yến.

Tránh được cú chém, Cương Thứ Quy lập tức thò cổ ra lần nữa, định cắn vào chân Trọng Giáp Ma Thú.

Nó tuyệt nhiên không ngờ, Huyền Thiết Yến đang bay thẳng lại đột ngột ngoặt lại với một tốc độ nhanh hơn, chém thẳng vào cổ nó.

Khoảng cách quá gần, tốc độ lại vượt xa tưởng tượng, Cương Thứ Quy không kịp thu cổ, bị Huyền Thiết Yến một đao chặt đứt.

Một tia chớp đen lóe lên, kèm theo âm thanh giòn tan, cổ của Cương Thứ Quy bị Huyền Thiết Yến chém bay.

Cổ của Cương Thứ Quy không cứng cáp như mai rùa hay cương thứ của nó, không thể chống chịu nổi lưỡi đao sắc bén và tốc độ kinh người của Huyền Thiết Yến.

“Tiêu diệt sinh vật biến dị cương thiết Độc Thứ Quy …”

Dù đã giết được Cương Thứ Quy, Lâm Thâm không lộ vẻ mừng rỡ, mà ra lệnh cho Trọng Giáp Ma Thú và Huyền Thiết Yến tăng tốc tiêu diệt những con Cương Thứ Quy còn lại.

Những con Cương Thứ Quy quyết tử bảo vệ trứng cơ biến vẫn bất chấp mạng sống, liên tục lao vào Trọng Giáp Ma Thú với những cú xông cảm tử.

Nếu có lựa chọn, Lâm Thâm không muốn tiêu diệt toàn bộ chúng. Rốt cuộc, giá trị của vật liệu cương thiết không cao, mà cậu cũng không thể mang theo quá nhiều thứ trở về căn cứ.

Lâm Thâm ra lệnh trọng giáp ma thú và Huyền Thiết Yến tăng tốc tiêu diệt đám cương thứ quy, bởi vì trong lòng cậu có chút lo lắng.

Không lâu sau, điều cậu lo ngại nhất đã xảy ra theo chiều hướng xấu nhất.

Hai chân bị thương của trọng giáp ma thú đã không thể cử động, thân thể nó cũng bắt đầu cứng lại, bước đi vô cùng khó khăn.

Tệ hơn nữa, đôi cánh của Huyền Thiết Yến cũng dần trở nên cứng ngắc, đường bay không ổn định, tốc độ giảm dần. Có mấy lần suýt nữa nó rơi thẳng xuống đất.

May mà cả hai đều là sinh vật hợp kim, cao hơn đám cương thứ quy một cấp bậc. Nếu không, chắc giờ chúng đã bị đám cương thứ quy đông đúc này giết chết rồi.

Lâm Thâm trước đó không dám tự mình xuống kiểm tra hang ổ của con biến dị độc thứ quy, bởi vì cậu sợ mình sẽ bị lây nhiễm thứ độc tố không rõ ràng kia. Thay vào đó, cậu để Huyền Thiết Yến thử sức.



Kết quả cực kỳ tệ hại. Ngay cả Huyền Thiết Yến, dù không bị thương, cũng trúng độc. Lâm Thâm hoàn toàn không biết cách cứu chúng, chỉ có thể đứng nhìn chúng ngày một cứng lại, cuối cùng biến thành tượng kim loại.

Lúc này, chỉ còn lại khoảng hơn mười con cương thứ quy. May mà cậu vẫn còn tay súng nhanh siêu tốc. Lâm Thâm liên tục nổ súng, từng phát đạn bắn nát đầu, tiêu diệt hết số cương thứ quy còn lại.

“Phải rời khỏi đây ngay.” Lâm Thâm không dám ở lại lâu, sợ thi thể và dịch cơ biến trong cơ thể đám cương thứ quy sẽ dẫn dụ các cơ biến sinh vật khác tới.

Ngay cả những trứng cơ biến trong các hố cát, cậu cũng định bỏ lại phần lớn, chỉ mang theo một ít trong ba lô dự phòng.

“Không biết con biến dị độc thứ quy đó có để lại trứng ở đây không…” Lâm Thâm còn đang suy nghĩ thì Tử Phấn quấn quanh cánh tay cậu bỗng nhiên động đậy, trườn ra khỏi tay áo, bò như rắn về phía một hố cát.

“Tử Phấn, quay lại! Đừng động vào trứng cơ biến của ta!” Lâm Thâm thấy vậy, cố bước từng bước nặng nề về phía hố cát, nhưng vì thắt lưng cậu đau nên đi lại vô cùng khó khăn.

Đáng tiếc, Tử Phấn không hề nghe lệnh. Nó lao thẳng vào hố cát. Khi Lâm Thâm còn chưa kịp tới nơi, Tử Phấn đã trườn ra ngoài, rồi lại lao về một hố cát khác.

Lâm Thâm đành từ bỏ việc đuổi theo. Cậu chỉ biết đứng nhìn Tử Phấn không ngừng chạy qua từng hố cát, lùng sục hết mấy trăm cái trong chớp mắt.

Sau khi xong, Tử Phấn bò ra khỏi hố cuối cùng, rồi bất ngờ lao tới thi thể con biến dị độc thứ quy. Cơ thể và miệng của nó phồng lên cực đại, chỉ với một cú nuốt đã xử lý sạch xác con biến dị độc thứ quy.

“Ta còn chưa thu thập dịch cơ biến… Đây là dịch cơ biến của sinh vật biến dị hiếm có đấy…” Lâm Thâm vừa tiếc vừa bực. Tất cả những thứ tốt đều bị nó phá hỏng. Đây là nguyên liệu sinh vật biến dị cực kỳ giá trị.

Dù cấp bậc không cao lắm, nhưng chỉ cần có chữ “biến dị”, giá trị đã vượt xa bình thường.

Điều đáng tiếc nhất là con biến dị độc thứ quy này chắc chắn đã đẻ trứng. Khả năng cao đó là trứng biến dị, nhưng cũng bị Tử Phấn nuốt mất.

Nếu Lâm Thâm lấy được, cậu hoàn toàn có thể dùng trứng biến dị để hoàn thành cơ biến. Khẳng định sẽ vượt xa những cơ biến giả cương thiết khác.

Khi Lâm Thâm đang nghĩ cách khống chế hoàn toàn Tử Phấn, thì nó bỗng bò về, leo lên cánh tay cậu, thu nhỏ cơ thể lại khi đang bò. Cuối cùng, nó hóa thành một viên nang nằm gọn trong lòng bàn tay của cậu.

“Cơ biến tiến hóa đang diễn ra…” Lâm Thâm thấy trên viên nang hiện ra dòng chữ này.

“Chết tiệt… Tiến hóa ngay lúc này… Ngươi chơi ta chắc…” Lâm Thâm thử cắm chìa khóa để giải khóa Tử Phấn, nhưng dù thử vài lần cũng không được. Việc triệu hồi hoàn toàn không khả thi.

Trong tình cảnh nguy hiểm đầy rẫy này, cái thứ khốn kiếp đó lại no bụng rồi tiến hóa. Lâm Thâm chỉ muốn chửi mười tám đời tổ tông của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Siêu Cơ Tiến Hoá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook