Ta Dựa Vào Hệ Thống Trao Đổi Mỹ Thực Để Sinh Tồn
Chương 21: Tình Thế Không Tốt 1
Vạn Sĩ Tư Linh
05/11/2024
Bởi vì hôm nay không đào được rau dại, nên món cháo hạt kê tối nay Mai Thiển quyết định nấu với hai quả vú sữa cuối cùng.
Mùi thơm của sữa hòa quyện với mùi thơm đặc trưng của hạt kê, món cháo hạt kê thơm mùi sữa này tự nhiên được hệ thống công nhận, sau khi tải lên hệ thống giao dịch, giây tiếp theo món ăn này đã được trao đổi thành công.
“Ký chủ, #cháo hạt kê thơm mùi sữa# của người vẫn là trao đổi với người trao đổi đến từ vị diện thú nhân nguyên thủy, đối phương dùng một miếng thịt thú khô cỡ lòng bàn tay để đổi.”
Cũng may là lúc xác định ý định trao đổi, Mai Thiển đã cẩn thận bổ sung thêm một câu “không lấy trái cây tươi”.
Nếu không, Mai Thiển cảm thấy lần này chắc lại là quả vú sữa, mà không phải là thịt khô rồi.
Mấy loại trái cây không tồn tại ở thế giới này, tình huống trước mắt là hệ thống không gian vẫn chưa được mở ra, Mai Thiển cảm thấy tốt nhất vẫn là nên tránh trao đổi những thứ này.
Chỉ là nhìn thịt khô trao đổi được kia, trong lòng Mai Thiển thầm nghĩ, lần trước là trái cây, lần này là thịt khô.
Thứ mà đối phương cho đều không phải là thức ăn đã được nấu chín.
Vì thế Mai Thiển có một suy đoán, người trao đổi này có vẻ rất thích mấy món ăn được nấu chín hoặc là món hầm của nàng?
Nghĩ như vậy, Mai Thiển lại tổng kết lại mấy lần trao đổi trước, kết quả phát hiện ra, người trao đổi trên hệ thống đa phần đều giống như nàng vậy, rất thích một loại thực phẩm nhất định nào đó.
Vì vậy, nàng phải nấu những thức ăn tương tự mới có thể thu hút cùng một người trao đổi nhiều lần.
“Đúng rồi, mỗi vị diện chỉ có một người trao đổi thôi sao? “
Mai Thiển bỗng nhiên quan tâm tới vấn đề này.
“Mỗi vị diện chỉ có một người thôi nha, nhưng mà lịch sử phát triển của rất nhiều vị diện đều tương tự nhau, cho nên ký chủ, người sau này cũng có thể gặp được người trao đổi khác nhưng mà có vị diện tương tự nhau nha~”
Tiểu Mỹ giống như là nhìn ra được Mai Thiển đang lo lắng điều gì, liền giải thích cặn kẽ cho Mai Thiển một phen.
Hơn nữa còn nhấn mạnh rằng mỗi vị diện chỉ có duy nhất một người trao đổi, sẽ không quấy nhiễu lẫn nhau, Mai Thiển lúc này mới cảm thấy yên tâm hơn chút.
Mai Thiển không muốn xảy ra chuyện “đồng nghiệp cạnh tranh” đâu, cuộc sống đã đủ khổ rồi.
Sau khi ăn cơm xong, Mai Nhị Hổ lại đi tìm Trần Tam quản sự nói chuyện phiếm.
Đối với vị quận chúa rất có địa vị này, mặc dù không liên quan gì đến những người bình thường như bọn họ, nhưng mà có những tin tức nên tìm hiểu thì vẫn phải đi tìm hiểu.
Đặc biệt là giống như bọn họ vậy, chạy trốn ở nơi hoang dã nhiều ngày liền, chuyện ở bên ngoài cũng không biết được bao nhiêu.
Mà Mai Thạch Đầu thì đang đánh quyền luyện đao ở xung quanh nơi đóng quân.
Mấy ngày nay đi theo đội ngũ của Trần gia, Mai Thạch Đầu cũng quen biết được mấy người tư binh có võ nghệ không tồi, học được hai chiêu từ chỗ bọn họ.
Mai Thạch Đầu cũng không mong hai chiêu này có thể làm nên đại sự gì, hắn chỉ hy vọng lúc xảy ra chuyện, hắn có đủ năng lực có thể bảo vệ được người nhà.
Mai Thiển thấy Mai Thạch Đầu luyện rất nghiêm túc, nhìn một hồi lâu, Mai Thiển cũng thử nhặt một con dao lên, cũng ra hình ra dáng luyện theo anh mình.
Mai Thiển vẫn còn nhớ rất rõ cảnh tượng lần trước quân Tây Nhung chém từ trên đỉnh đầu xuống, thậm chí có đôi khi, cảnh tượng này còn xuất hiện ở trong giấc mơ của Mai Thiển.
Nếu không phải có cái nồi kia, Mai Thiển cảm thấy mình có lẽ đã bỏ mạng vào lúc đó rồi.
Tưởng thị nhìn động tác của Mai Thiển, cũng không có ngăn cản, chỉ là cùng với đại tẩu ngồi ở một bên bện dây cỏ.
Bà chuẩn bị đan mấy cái giày rơm.
Mấy ngày nay, giày của bọn họ sớm đã rách không còn hình dạng rồi.
Lúc rời khỏi nhà đều mang đôi giày tốt nhất của mình đi, nhưng cho dù vậy, sau hơn một tháng bôn ba, mấy đôi giày này cũng đã hư gần hết rồi.
Sáng nay bà còn nhìn thấy đế giày của Mai Nhị Hổ đã bị mòn, ngay cả mũi giày cũng thủng lỗ chỗ.
Lúc đi đường, ngón chân cái và mấy ngón chân còn lại thỉnh thoảng lại tranh nhau “chui đầu” ra khỏi cái lỗ kia.
Sau đó Tưởng thị liền bắt đầu chú ý tới chân của những người khác trong nhà, tình trạng cũng không khác nhau là mấy.
Mùi thơm của sữa hòa quyện với mùi thơm đặc trưng của hạt kê, món cháo hạt kê thơm mùi sữa này tự nhiên được hệ thống công nhận, sau khi tải lên hệ thống giao dịch, giây tiếp theo món ăn này đã được trao đổi thành công.
“Ký chủ, #cháo hạt kê thơm mùi sữa# của người vẫn là trao đổi với người trao đổi đến từ vị diện thú nhân nguyên thủy, đối phương dùng một miếng thịt thú khô cỡ lòng bàn tay để đổi.”
Cũng may là lúc xác định ý định trao đổi, Mai Thiển đã cẩn thận bổ sung thêm một câu “không lấy trái cây tươi”.
Nếu không, Mai Thiển cảm thấy lần này chắc lại là quả vú sữa, mà không phải là thịt khô rồi.
Mấy loại trái cây không tồn tại ở thế giới này, tình huống trước mắt là hệ thống không gian vẫn chưa được mở ra, Mai Thiển cảm thấy tốt nhất vẫn là nên tránh trao đổi những thứ này.
Chỉ là nhìn thịt khô trao đổi được kia, trong lòng Mai Thiển thầm nghĩ, lần trước là trái cây, lần này là thịt khô.
Thứ mà đối phương cho đều không phải là thức ăn đã được nấu chín.
Vì thế Mai Thiển có một suy đoán, người trao đổi này có vẻ rất thích mấy món ăn được nấu chín hoặc là món hầm của nàng?
Nghĩ như vậy, Mai Thiển lại tổng kết lại mấy lần trao đổi trước, kết quả phát hiện ra, người trao đổi trên hệ thống đa phần đều giống như nàng vậy, rất thích một loại thực phẩm nhất định nào đó.
Vì vậy, nàng phải nấu những thức ăn tương tự mới có thể thu hút cùng một người trao đổi nhiều lần.
“Đúng rồi, mỗi vị diện chỉ có một người trao đổi thôi sao? “
Mai Thiển bỗng nhiên quan tâm tới vấn đề này.
“Mỗi vị diện chỉ có một người thôi nha, nhưng mà lịch sử phát triển của rất nhiều vị diện đều tương tự nhau, cho nên ký chủ, người sau này cũng có thể gặp được người trao đổi khác nhưng mà có vị diện tương tự nhau nha~”
Tiểu Mỹ giống như là nhìn ra được Mai Thiển đang lo lắng điều gì, liền giải thích cặn kẽ cho Mai Thiển một phen.
Hơn nữa còn nhấn mạnh rằng mỗi vị diện chỉ có duy nhất một người trao đổi, sẽ không quấy nhiễu lẫn nhau, Mai Thiển lúc này mới cảm thấy yên tâm hơn chút.
Mai Thiển không muốn xảy ra chuyện “đồng nghiệp cạnh tranh” đâu, cuộc sống đã đủ khổ rồi.
Sau khi ăn cơm xong, Mai Nhị Hổ lại đi tìm Trần Tam quản sự nói chuyện phiếm.
Đối với vị quận chúa rất có địa vị này, mặc dù không liên quan gì đến những người bình thường như bọn họ, nhưng mà có những tin tức nên tìm hiểu thì vẫn phải đi tìm hiểu.
Đặc biệt là giống như bọn họ vậy, chạy trốn ở nơi hoang dã nhiều ngày liền, chuyện ở bên ngoài cũng không biết được bao nhiêu.
Mà Mai Thạch Đầu thì đang đánh quyền luyện đao ở xung quanh nơi đóng quân.
Mấy ngày nay đi theo đội ngũ của Trần gia, Mai Thạch Đầu cũng quen biết được mấy người tư binh có võ nghệ không tồi, học được hai chiêu từ chỗ bọn họ.
Mai Thạch Đầu cũng không mong hai chiêu này có thể làm nên đại sự gì, hắn chỉ hy vọng lúc xảy ra chuyện, hắn có đủ năng lực có thể bảo vệ được người nhà.
Mai Thiển thấy Mai Thạch Đầu luyện rất nghiêm túc, nhìn một hồi lâu, Mai Thiển cũng thử nhặt một con dao lên, cũng ra hình ra dáng luyện theo anh mình.
Mai Thiển vẫn còn nhớ rất rõ cảnh tượng lần trước quân Tây Nhung chém từ trên đỉnh đầu xuống, thậm chí có đôi khi, cảnh tượng này còn xuất hiện ở trong giấc mơ của Mai Thiển.
Nếu không phải có cái nồi kia, Mai Thiển cảm thấy mình có lẽ đã bỏ mạng vào lúc đó rồi.
Tưởng thị nhìn động tác của Mai Thiển, cũng không có ngăn cản, chỉ là cùng với đại tẩu ngồi ở một bên bện dây cỏ.
Bà chuẩn bị đan mấy cái giày rơm.
Mấy ngày nay, giày của bọn họ sớm đã rách không còn hình dạng rồi.
Lúc rời khỏi nhà đều mang đôi giày tốt nhất của mình đi, nhưng cho dù vậy, sau hơn một tháng bôn ba, mấy đôi giày này cũng đã hư gần hết rồi.
Sáng nay bà còn nhìn thấy đế giày của Mai Nhị Hổ đã bị mòn, ngay cả mũi giày cũng thủng lỗ chỗ.
Lúc đi đường, ngón chân cái và mấy ngón chân còn lại thỉnh thoảng lại tranh nhau “chui đầu” ra khỏi cái lỗ kia.
Sau đó Tưởng thị liền bắt đầu chú ý tới chân của những người khác trong nhà, tình trạng cũng không khác nhau là mấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.