Chương 1438:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Đại Hoang Thần Đế hốt hoảng kêu to.
Hắn hoảng sợ phát hiện, thân thể của mình đang nhanh chóng thoái hóa, gương mặt nhanh chóng già đi với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Sinh mệnh thọ nguyên trong hắn nhanh chóng trôi mất, như thể đã qua một vạn năm, hắn già đi, mục nát, trở nên tiều tụy.
- Tuế Nguyệt! Đây chính là Tuế Nguyệt chi lực!
Rốt cục, Đại Hoang Thần Đế tỉnh ngộ lại, trong lòng tuyệt vọng, nhưng không biết phải làm thế nào.
- Không, bản Đế sẽ không chết, không phải sự thật, đây không phải là thật.
Đại Hoang Thần Đế điên rồi, hắn thê lương kêu rên, thân thể tiều tụy nhanh chóng sụm sệ, răng rắc rồi nứt toác, dần dà khô quắt queo.
Vẫn chưa ngừng lại, cả người Đại Hoang Thần đế mục nát, thối rữa, cuối cùng tan thành tro bụi tiêu tán ngay trước mắt mọi người, một người sống sờ sờ đã chết thảm như thế.
Ma Đế, Thi Hoàng trợn mắt, cả hai chưa từng cảm thấy hoảng sợ thế này.
- Chết rồi?
Thi Hoàng run rẩy hỏi.
Đại Hoang Thần đế cường đại đến vậy, nhưng vừa đối mặt với Cổ Trần đã bị giết chết, hơn nữa còn là trực tiếp mục nát thành tro, điều này khiến người ta không thể nào tiếp nhận nổi.
Trước khi chết, Đại Hoang Thần đế có hét lên: Tuế Nguyệt chi lực!
- Ngươi, ngươi nắm giữ Tuế Nguyệt chi lực?
Ma Đế kinh ngạc.
Cổ Trần bình tĩnh, trong lòng cực kỳ khinh thường, đó không phải là Tuế Nguyệt chi lực, mà là Thời Gian Chi lực thật sự, một kiểu ứng dụng của thời gian quy tắc mà thôi.
Hắn lạnh lùng nói:
- Bây giờ đến lượt hai người các ngươi.
- Động thủ!
Ma Đế, Thi Hoàng hét lên, một người bộc phát ra Ma khí kinh thiên, một người tỏa ra từng đợt Thi Khí kinh khủng, cả hai liên hợp đánh về phía Cổ Trần.
- Đứng im!
Cổ Trần mặt không đổi sắc chỉ tay một cái, hư không đứng im, vạn vật dừng lại trong khoảnh khắc này.
Chỉ thấy, hai cỗ lực lượng đáng sợ bị dừng lại, ngay cả Ma Đế và Thi Hoàng cũng đứng sựng, không cách nào động đậy.
Thời Gian Chi lực của Cổ Trần bây giờ đâu còn như lúc trước, với tu vi là lĩnh ngộ của hắn, cho dù là Ma Đế và Thi Hoàng cũng khó mà tránh nổi.
Sau khi giam cầm được hai người, Cổ Trần chậm rãi đi tới trước mặt bọn họ.
- Lên đường đi.
Cổ Trần nhẹ nhàng nói ra, vừa dứt lời đã vươn tay đâm thẳng vào ngực Ma Đế, móc trái tim hắn ra.
Ngay sau đó, một cỗ liệt diễm cuốn tới thiêu rụi Ma Đế, chỉ để lại một cỗ Ma tộc bản nguyên thuần túy.
- Rống...
Thi Hoàng thấy đồng bọn chết thảm thì gào rú không ngừng, ánh mắt đỏ bừng lên, hắn điên cuồng muốn thoát khỏi giam cầm, đáng tiếc chỉ là vô ích.
Một tay Cổ Trần xuyên qua trái tim Thi Hoàng, móc nó ra, rồi lại dùng Hư Vô Chi Diễm thiêu chết Thi Hoàng, luyện thành bản nguyên.
Cổ Trần thuần thục giết chết đám Ma Đế, hắn hời hợt, gọn gàng mà linh hoạt, tình cảnh này khiến Oa Hoàng nhìn đến ngây người.
Soạt!
Sau một khắc, Cổ Trần vung tay lên, toàn bộ bí cảnh lập tức bị một cỗ lực lượng vô hình vuốt ve, không ngừng chữa trị, khiến Oa Hoàng càng thêm rung động.
Cổ Trần đang thi triển Thời Gian Chi lực, bí cảnh vốn đang tự sụp đổ được chữa trị dần dần, khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
- Đươc rồi, hoàn toàn không sao.
Cổ Trần vỗ vỗ tay, làm xong hết thảy, hắn giải quyết nguy cơ lần này hết sức dễ dàng.
- Ta... Phốc!
Oa Hoàng đang muốn nói chuyện, đột nhiên phun một ngụm máu, khí tức toàn thân hỗn loạn, lập tức suy bại, sinh mệnh đang nhanh chóng trôi mất.
Nàng bị phản phệ, thương tổn càng thêm thương tổn.
- Ngươi thế nào?
Cổ Trần hơi biến sắc mặt, hắn lắc mình đi tới trước mặt nàng, kiểm tra tình huống Oa Hoàng, biểu tình dần trở nên nghiêm trọng.
Thương thế của Oa Hoàng rất nghiêm trọng, sinh mệnh bản nguyên đang trôi qua nhanh chóng.
- Thương thế của ngươi...
Cổ Trần cau mày, cảm giác chuyện lớn rồi.
Vết thương của Oa Hoàng rất nghiêm trọng, bản nguyên trọng thương, sinh mệnh trôi qua, có thể trong phút chốc nàng sẽ hóa thành một nhúm xương trắng.
Ông!
Một cỗ năng lượng cường đại rót vào cơ thể Oa Hoàng, giúp khí tức nàng ổng định hơn một chút.
Nhưng Oa Hoàng lắc đầu, thở dài nói:
- Không cần lãng phí, vô dụng thôi, thương thế của ta là đạo thương, đã thương tổn tới bản nguyên, không cách nào phục hồi như cũ.
Cổ Trần nghe thế mày cau càng chặt, hắn kiểm tra tình huống nàng một lần nữa, quả thật y như những gì nàng đã nói, không có thuốc chữa.
Hắn hơi khó hiểu hỏi:
- Ta nghĩ Đại Hoang Thần đế đâu đủ năng lực làm ngươi bị thương thế này?
Ban nãy hắn dễ dàng chém giết Ma Đế, Thi Hoàng, Đại Hoang Thần Đế, chắc chắn thương tổn của Oa Hoàng không phải do ba người này gây ra.
Quả nhiên, Oa Hoàng ổn định một chút mới chậm rãi nói:
- Thương thế của ta không phải do bọn họ, mà là do phong ấn.
- Phong ấn?
Thần sắc Cổ Trần cứng lại, hình như hắn đã hiểu ra điều gì.
Hắn hoảng sợ phát hiện, thân thể của mình đang nhanh chóng thoái hóa, gương mặt nhanh chóng già đi với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Sinh mệnh thọ nguyên trong hắn nhanh chóng trôi mất, như thể đã qua một vạn năm, hắn già đi, mục nát, trở nên tiều tụy.
- Tuế Nguyệt! Đây chính là Tuế Nguyệt chi lực!
Rốt cục, Đại Hoang Thần Đế tỉnh ngộ lại, trong lòng tuyệt vọng, nhưng không biết phải làm thế nào.
- Không, bản Đế sẽ không chết, không phải sự thật, đây không phải là thật.
Đại Hoang Thần Đế điên rồi, hắn thê lương kêu rên, thân thể tiều tụy nhanh chóng sụm sệ, răng rắc rồi nứt toác, dần dà khô quắt queo.
Vẫn chưa ngừng lại, cả người Đại Hoang Thần đế mục nát, thối rữa, cuối cùng tan thành tro bụi tiêu tán ngay trước mắt mọi người, một người sống sờ sờ đã chết thảm như thế.
Ma Đế, Thi Hoàng trợn mắt, cả hai chưa từng cảm thấy hoảng sợ thế này.
- Chết rồi?
Thi Hoàng run rẩy hỏi.
Đại Hoang Thần đế cường đại đến vậy, nhưng vừa đối mặt với Cổ Trần đã bị giết chết, hơn nữa còn là trực tiếp mục nát thành tro, điều này khiến người ta không thể nào tiếp nhận nổi.
Trước khi chết, Đại Hoang Thần đế có hét lên: Tuế Nguyệt chi lực!
- Ngươi, ngươi nắm giữ Tuế Nguyệt chi lực?
Ma Đế kinh ngạc.
Cổ Trần bình tĩnh, trong lòng cực kỳ khinh thường, đó không phải là Tuế Nguyệt chi lực, mà là Thời Gian Chi lực thật sự, một kiểu ứng dụng của thời gian quy tắc mà thôi.
Hắn lạnh lùng nói:
- Bây giờ đến lượt hai người các ngươi.
- Động thủ!
Ma Đế, Thi Hoàng hét lên, một người bộc phát ra Ma khí kinh thiên, một người tỏa ra từng đợt Thi Khí kinh khủng, cả hai liên hợp đánh về phía Cổ Trần.
- Đứng im!
Cổ Trần mặt không đổi sắc chỉ tay một cái, hư không đứng im, vạn vật dừng lại trong khoảnh khắc này.
Chỉ thấy, hai cỗ lực lượng đáng sợ bị dừng lại, ngay cả Ma Đế và Thi Hoàng cũng đứng sựng, không cách nào động đậy.
Thời Gian Chi lực của Cổ Trần bây giờ đâu còn như lúc trước, với tu vi là lĩnh ngộ của hắn, cho dù là Ma Đế và Thi Hoàng cũng khó mà tránh nổi.
Sau khi giam cầm được hai người, Cổ Trần chậm rãi đi tới trước mặt bọn họ.
- Lên đường đi.
Cổ Trần nhẹ nhàng nói ra, vừa dứt lời đã vươn tay đâm thẳng vào ngực Ma Đế, móc trái tim hắn ra.
Ngay sau đó, một cỗ liệt diễm cuốn tới thiêu rụi Ma Đế, chỉ để lại một cỗ Ma tộc bản nguyên thuần túy.
- Rống...
Thi Hoàng thấy đồng bọn chết thảm thì gào rú không ngừng, ánh mắt đỏ bừng lên, hắn điên cuồng muốn thoát khỏi giam cầm, đáng tiếc chỉ là vô ích.
Một tay Cổ Trần xuyên qua trái tim Thi Hoàng, móc nó ra, rồi lại dùng Hư Vô Chi Diễm thiêu chết Thi Hoàng, luyện thành bản nguyên.
Cổ Trần thuần thục giết chết đám Ma Đế, hắn hời hợt, gọn gàng mà linh hoạt, tình cảnh này khiến Oa Hoàng nhìn đến ngây người.
Soạt!
Sau một khắc, Cổ Trần vung tay lên, toàn bộ bí cảnh lập tức bị một cỗ lực lượng vô hình vuốt ve, không ngừng chữa trị, khiến Oa Hoàng càng thêm rung động.
Cổ Trần đang thi triển Thời Gian Chi lực, bí cảnh vốn đang tự sụp đổ được chữa trị dần dần, khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
- Đươc rồi, hoàn toàn không sao.
Cổ Trần vỗ vỗ tay, làm xong hết thảy, hắn giải quyết nguy cơ lần này hết sức dễ dàng.
- Ta... Phốc!
Oa Hoàng đang muốn nói chuyện, đột nhiên phun một ngụm máu, khí tức toàn thân hỗn loạn, lập tức suy bại, sinh mệnh đang nhanh chóng trôi mất.
Nàng bị phản phệ, thương tổn càng thêm thương tổn.
- Ngươi thế nào?
Cổ Trần hơi biến sắc mặt, hắn lắc mình đi tới trước mặt nàng, kiểm tra tình huống Oa Hoàng, biểu tình dần trở nên nghiêm trọng.
Thương thế của Oa Hoàng rất nghiêm trọng, sinh mệnh bản nguyên đang trôi qua nhanh chóng.
- Thương thế của ngươi...
Cổ Trần cau mày, cảm giác chuyện lớn rồi.
Vết thương của Oa Hoàng rất nghiêm trọng, bản nguyên trọng thương, sinh mệnh trôi qua, có thể trong phút chốc nàng sẽ hóa thành một nhúm xương trắng.
Ông!
Một cỗ năng lượng cường đại rót vào cơ thể Oa Hoàng, giúp khí tức nàng ổng định hơn một chút.
Nhưng Oa Hoàng lắc đầu, thở dài nói:
- Không cần lãng phí, vô dụng thôi, thương thế của ta là đạo thương, đã thương tổn tới bản nguyên, không cách nào phục hồi như cũ.
Cổ Trần nghe thế mày cau càng chặt, hắn kiểm tra tình huống nàng một lần nữa, quả thật y như những gì nàng đã nói, không có thuốc chữa.
Hắn hơi khó hiểu hỏi:
- Ta nghĩ Đại Hoang Thần đế đâu đủ năng lực làm ngươi bị thương thế này?
Ban nãy hắn dễ dàng chém giết Ma Đế, Thi Hoàng, Đại Hoang Thần Đế, chắc chắn thương tổn của Oa Hoàng không phải do ba người này gây ra.
Quả nhiên, Oa Hoàng ổn định một chút mới chậm rãi nói:
- Thương thế của ta không phải do bọn họ, mà là do phong ấn.
- Phong ấn?
Thần sắc Cổ Trần cứng lại, hình như hắn đã hiểu ra điều gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.