Chương 349: Giao Dịch
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
20/07/2021
Còn một điểm nữa, Tam Giác long có đầu thuẫn to lớn cứng rắn, ba cái sừng sắc bén, khi xung phong đâm xuyên người ngọt xớt.
Cổ Trần đổi sang đề tài khác:
- Nhưng nếu bộ tộc các ngươi có Giao mã thì ta có thể suy xét giao dịch với các ngươi.
Cần tọa kỵ, Tam Giác long là tốt nhất, nhưng bây giờ rất khó tìm, ngẫm lại không dễ lấy được.
Tuy không thể có Tam Giác long nhưng có thể lùi một bước, Giao mã cũng không tệ, bộ lạc đã có năm nghìn Giao mã tạo thành kỵ binh, thêm năm nghìn tạo thành một vạn kỵ binh càng tốt hơn.
- Giao mã?
Ô Tháp Lạp nghe xong hai mắt sáng lên.
Hắn vui sướng bất ngờ nói:
- Có! Bộ tộc chúng ta có Giao mã, số lượng khá nhiều, có hơn ba vạn con, không biết người muốn bao nhiêu?
Cổ Trần nghe xong ngạc nhiên, không kiềm được đánh giá Ô Tháp Lạp, đầu óc xoay chuyển nhanh, càng muốn chiếm lấy Du Mục bộ tộc sống ẩn sâu trong Man Hoang bình nguyên.
Các ngươi thật giàu có, không ngờ có nhiều tọa kỵ thượng hạng, có hơn ba vạn con Giao mã, quả thực là mập chảy mỡ.
- Ta cần có hai vạn con Giao mã, cả lớn và nhỏ, tốt nhất có thể sinh sản.
Cổ Trần suy tư một phen, lập tức làm ra quyết định, giao dịch một nhóm Giao mã, tự mình chăn nuôi bồi dưỡng loại tọa kỵ này.
- Có thể!
Ô Tháp Lạp trực tiếp gật đầu dứt khoát đồng ý, hắn kích động nói:
- Tộc trưởng tôn kính, chúng ta cần trao đổi một số vũ khí cùng lương thực.
Ô Tháp Lạp thận trọng liếc Cổ Trần một cái, hỏi:
- Không biết bộ lạc các ngươi có thể lấy ra vũ khí gì giao dịch với chúng ta không?
Ô Tháp Lạp thèm nhỏ dãi vũ khí Thanh Đồng của bộ lạc, những binh khí áo giáp chưa từng gặp tuyệt đối không yếu, thậm chí càng cường đại.
Cổ Trần lắc đầu, nói:
- Trang bị vũ khí thì hiện giờ bộ lạc chúng ta chỉ đủ trang bị chính mình, không có dư thừa.
Đùa, trang bị Thanh Đồng là kỹ thuật trang bị trung tâm của bộ lạc chúng ta, sao có thể bán ra giao dịch?
Ô Tháp Lạp nghe vậy trong lòng thất vọng.
- Nhưng mà...
Chợt nghe Cổ Trần đổi giọng, cười nói:
- Chỗ của ta còn có nhiều trang bị khác, ví dụ Thạch giáp, giáp đồng, ngươi xem thử có muốn giao dịch?
Nói rồi Cổ Trần ném ra một bộ Thạch giáp, Hắc đồng giáp, bao gồm Thạch thương, Hắc đồng thương đặt ở trước mặt đối phương.
Ô Tháp Lạp xem xét, đầu tiên là kiểm tra binh khí như Thạch giáp, Thạch thương, Hắc đồng giáp, trong lòng vui mừng không thôi.
Tuy không thể thu nguyên bộ trang bị hoàn toàn mới của bộ lạc đối phương, nhưng Thạch giáp, Hắc đồng giáp cũng không yếu, thậm chí vô cùng cường đại.
Đây là trang bị vũ khí của Thú tộc, chất lượng rất tốt.
Nhìn bọn họ mặc da thú thì biết không có loại áo giáp binh khí như vậy.
- Năm nghìn bộ Thạch giáp, Thạch thương giao dịch hai vạn con Giao mã, các vị thấy thế nào?
Nhìn ánh mắt của Ô Tháp Lạp, đôi mắt Cổ Trần lấp lóe, mở miệng nói ra con số của mình.
Ô Tháp Lạp cười gượng:
- Quá ít!
Hắn cẩn thận nói:
- Có năm nghìn bộ, quá ít, tộc trưởng của chúng ta sẽ không đồng ý, người cho giá như vậy là không công bằng.
Ô Tháp Lạp thận trọng nêu ra nhu cầu và điểm giới hạn giao dịch bên mình:
- Hai vạn con Giao mã, thay đổi hai loại binh khí áo giáp, mỗi thứ một vạn bộ, tộc trưởng thấy sao?
Cổ Trần trầm ngâm một lát, trong tay hắn cướp đoạt số lớn Thạch giáp, Thạch thương các loại, còn có mấy vạn bộ binh khí Hắc đồng của Thú nhân tộc.
Những vật này, bộ lạc của hắn không cần đến, giữ lại chúng trừ ban cho tộc nhân khác ra không có ích gì, dù sao có trang bị Thanh Đồng càng mạnh rồi.
- Các ngươi quá tham lam, một bộ binh khí áo giáp đổi một con Thiết Giáp tê thì không có lời, ta chỉ cho các ngươi một vạn bộ, Thạch giáp, Hắc đồng giáp, mỗi thứ năm nghìn bộ.
Cổ Trần lắc đầu nói ra điểm giới hạn của mình, một vạn bộ đổi hai vạn con Giao mã.
Ô Tháp Lạp do dự:
- Cái này...
Hắn ngẫm nghĩ, cắn răng nói:
- Được, chúng ta đồng ý, nhưng phải trở về báo với tộc trưởng, sau đó mới phái người thông báo cho các ngươi, chuẩn bị giao dịch.
- Được, ta muốn giao dịch sữa thú, dược liệu với các ngươi, đều có thể dùng những binh khí áo giáp này trao đổi, lương thực thì bộ lạc chúng ta không định giao dịch.
Cổ Trần gật đầu, tiếp tục thương nghị giao dịch tiếp theo, quyết định từng mục số liệu giao dịch, chờ đặt ra thời gian giao dịch đợt hai thì bắt đầu cuộc giao dịch lớn của bộ lạc.
Hai vạn con tọa kỵ Giao mã, số lớn sữa thú, thịt thú, dược liệu, và các loài thú sau khi được thuần dưỡng như bò dê dều cần giao dịch số lượng lớn.
Những binh khí của Thạch tộc, Thú nhân tộc chiếm được dù có giữ lại cũng không ích gì, chẳng bằng dùng chúng nó giao dịch các loại vật tư mà bộ lạc cần.
Sau khi thương nghị và xác định, Ô Tháp Lạp tràn ngập tâm tình hưng phấn dẫn người rời đi.
Hắn muốn trở về báo cáo tộc trưởng, chuẩn bị cho cuộc giao dịch số lượng kinh người.
Cổ Trần đổi sang đề tài khác:
- Nhưng nếu bộ tộc các ngươi có Giao mã thì ta có thể suy xét giao dịch với các ngươi.
Cần tọa kỵ, Tam Giác long là tốt nhất, nhưng bây giờ rất khó tìm, ngẫm lại không dễ lấy được.
Tuy không thể có Tam Giác long nhưng có thể lùi một bước, Giao mã cũng không tệ, bộ lạc đã có năm nghìn Giao mã tạo thành kỵ binh, thêm năm nghìn tạo thành một vạn kỵ binh càng tốt hơn.
- Giao mã?
Ô Tháp Lạp nghe xong hai mắt sáng lên.
Hắn vui sướng bất ngờ nói:
- Có! Bộ tộc chúng ta có Giao mã, số lượng khá nhiều, có hơn ba vạn con, không biết người muốn bao nhiêu?
Cổ Trần nghe xong ngạc nhiên, không kiềm được đánh giá Ô Tháp Lạp, đầu óc xoay chuyển nhanh, càng muốn chiếm lấy Du Mục bộ tộc sống ẩn sâu trong Man Hoang bình nguyên.
Các ngươi thật giàu có, không ngờ có nhiều tọa kỵ thượng hạng, có hơn ba vạn con Giao mã, quả thực là mập chảy mỡ.
- Ta cần có hai vạn con Giao mã, cả lớn và nhỏ, tốt nhất có thể sinh sản.
Cổ Trần suy tư một phen, lập tức làm ra quyết định, giao dịch một nhóm Giao mã, tự mình chăn nuôi bồi dưỡng loại tọa kỵ này.
- Có thể!
Ô Tháp Lạp trực tiếp gật đầu dứt khoát đồng ý, hắn kích động nói:
- Tộc trưởng tôn kính, chúng ta cần trao đổi một số vũ khí cùng lương thực.
Ô Tháp Lạp thận trọng liếc Cổ Trần một cái, hỏi:
- Không biết bộ lạc các ngươi có thể lấy ra vũ khí gì giao dịch với chúng ta không?
Ô Tháp Lạp thèm nhỏ dãi vũ khí Thanh Đồng của bộ lạc, những binh khí áo giáp chưa từng gặp tuyệt đối không yếu, thậm chí càng cường đại.
Cổ Trần lắc đầu, nói:
- Trang bị vũ khí thì hiện giờ bộ lạc chúng ta chỉ đủ trang bị chính mình, không có dư thừa.
Đùa, trang bị Thanh Đồng là kỹ thuật trang bị trung tâm của bộ lạc chúng ta, sao có thể bán ra giao dịch?
Ô Tháp Lạp nghe vậy trong lòng thất vọng.
- Nhưng mà...
Chợt nghe Cổ Trần đổi giọng, cười nói:
- Chỗ của ta còn có nhiều trang bị khác, ví dụ Thạch giáp, giáp đồng, ngươi xem thử có muốn giao dịch?
Nói rồi Cổ Trần ném ra một bộ Thạch giáp, Hắc đồng giáp, bao gồm Thạch thương, Hắc đồng thương đặt ở trước mặt đối phương.
Ô Tháp Lạp xem xét, đầu tiên là kiểm tra binh khí như Thạch giáp, Thạch thương, Hắc đồng giáp, trong lòng vui mừng không thôi.
Tuy không thể thu nguyên bộ trang bị hoàn toàn mới của bộ lạc đối phương, nhưng Thạch giáp, Hắc đồng giáp cũng không yếu, thậm chí vô cùng cường đại.
Đây là trang bị vũ khí của Thú tộc, chất lượng rất tốt.
Nhìn bọn họ mặc da thú thì biết không có loại áo giáp binh khí như vậy.
- Năm nghìn bộ Thạch giáp, Thạch thương giao dịch hai vạn con Giao mã, các vị thấy thế nào?
Nhìn ánh mắt của Ô Tháp Lạp, đôi mắt Cổ Trần lấp lóe, mở miệng nói ra con số của mình.
Ô Tháp Lạp cười gượng:
- Quá ít!
Hắn cẩn thận nói:
- Có năm nghìn bộ, quá ít, tộc trưởng của chúng ta sẽ không đồng ý, người cho giá như vậy là không công bằng.
Ô Tháp Lạp thận trọng nêu ra nhu cầu và điểm giới hạn giao dịch bên mình:
- Hai vạn con Giao mã, thay đổi hai loại binh khí áo giáp, mỗi thứ một vạn bộ, tộc trưởng thấy sao?
Cổ Trần trầm ngâm một lát, trong tay hắn cướp đoạt số lớn Thạch giáp, Thạch thương các loại, còn có mấy vạn bộ binh khí Hắc đồng của Thú nhân tộc.
Những vật này, bộ lạc của hắn không cần đến, giữ lại chúng trừ ban cho tộc nhân khác ra không có ích gì, dù sao có trang bị Thanh Đồng càng mạnh rồi.
- Các ngươi quá tham lam, một bộ binh khí áo giáp đổi một con Thiết Giáp tê thì không có lời, ta chỉ cho các ngươi một vạn bộ, Thạch giáp, Hắc đồng giáp, mỗi thứ năm nghìn bộ.
Cổ Trần lắc đầu nói ra điểm giới hạn của mình, một vạn bộ đổi hai vạn con Giao mã.
Ô Tháp Lạp do dự:
- Cái này...
Hắn ngẫm nghĩ, cắn răng nói:
- Được, chúng ta đồng ý, nhưng phải trở về báo với tộc trưởng, sau đó mới phái người thông báo cho các ngươi, chuẩn bị giao dịch.
- Được, ta muốn giao dịch sữa thú, dược liệu với các ngươi, đều có thể dùng những binh khí áo giáp này trao đổi, lương thực thì bộ lạc chúng ta không định giao dịch.
Cổ Trần gật đầu, tiếp tục thương nghị giao dịch tiếp theo, quyết định từng mục số liệu giao dịch, chờ đặt ra thời gian giao dịch đợt hai thì bắt đầu cuộc giao dịch lớn của bộ lạc.
Hai vạn con tọa kỵ Giao mã, số lớn sữa thú, thịt thú, dược liệu, và các loài thú sau khi được thuần dưỡng như bò dê dều cần giao dịch số lượng lớn.
Những binh khí của Thạch tộc, Thú nhân tộc chiếm được dù có giữ lại cũng không ích gì, chẳng bằng dùng chúng nó giao dịch các loại vật tư mà bộ lạc cần.
Sau khi thương nghị và xác định, Ô Tháp Lạp tràn ngập tâm tình hưng phấn dẫn người rời đi.
Hắn muốn trở về báo cáo tộc trưởng, chuẩn bị cho cuộc giao dịch số lượng kinh người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.