Ta Muốn Tu Tiên Thì Mỗi Ngày Phải Viết 3000 Chữ
Chương 26:
Vi Ngã Vô Tửu
16/12/2023
Vui mừng vì đây là chương thứ tư mà Thi Thiên Cẩn vẫn phát huy tốt phong độ, nếu tiếp tục thì tiền đồ chắc chắn sẽ vô hạn, nàng ấy là tập thư khách của nàng, nếu có thể dẫn nàng ấy đi lên đỉnh cao thì lúc đó cũng sẽ có rất nhiều lợi ích.
Lo lắng là vì có tập thư khách nào mà chưa từng có ước mơ trở thành văn tu chứ? Chẳng qua là thử rất nhiều lần rồi phát hiện bản thân không thể làm được nên mới đổi cách thức tu luyện.
Mỗi khi thấy những thiên tài giống như quái vật thì rất muốn hỏi những người đó tìm cảm hứng từ đâu.
Mở đầu chương bốn, nữ chính Liễu Ngọc Thoa bị lời nói của lão phật tử làm cho hoảng sợ.
Bởi vì từ bé nàng đã bị người ta phán là không có linh căn, chỉ có thể học những võ công bình thường, Liễu nương cũng chưa bao giờ giảng giải mấy vấn đề đó cho nàng, thì làm sao nàng có thể thăng cấp linh căn được chứ?
Liễu Ngọc Thoa chẳng qua cũng vừa mới bước ra đời, không biết nói dối, nàng mới bước vào còn chưa nói một lời nào, lão phật tử nhìn thấy khuôn mặt nàng thì sửng sốt, sau đó cười nói: "Hóa ra là con gái cố nhân..."
Nữ chính vừa mới trải qua chuyện thiên kim thật giả, nên đối với những chủ đề này nàng trở nên vô cùng nhạy cảm, lập tức ngẩng đầu lên. Nhưng lão phật tử lại không nói tiếp, lão nắm lấy cổ tay nàng: "Nếu đã như vậy, ta gặp ngươi ở chỗ này chính là ý trời, phái ngươi tới đây để trả lại nợ cho cố nhân!"
Bà ta đột nhiên lật mặt, Liễu Ngọc Thoa vô cùng bất ngờ nên không thể thoát được, nàng chỉ cảm thấy có một cỗ linh lực cực lớn truyền qua cổ tay mình, từ đó truyền đi khắp thân thể.
Cốt truyện đột ngột thay đổi, nhưng cách xuất hiện của lão phật tử vốn đã kỳ quái, Ngô Lệ Xuân cũng không cảm thấy có gì bất ngờ.
Vì bị ảnh hưởng bởi linh lực truyền đến, Liễu Ngọc Thoa đau đớn hét lên, sắc mặt của lão phật tử bỗng trở nên xám xịt, cười ha hả nói: "Vừa rồi không nhìn rõ, nhìn kinh mạch này này, ngươi chưa tu luyện bao giờ đúng không? Gân cốt cứng đơ như vậy, không phải là không có ai thèm dạy ngươi tu luyện đấy chứ?"
Nói xong, cũng không quan tâm có ai trả lời hay không, lão cứ liên tục lầm rầm. Liễu Ngọc Thoa không nói được, nhưng kỳ lạ là tai nàng có thể nghe thấy rất rõ ràng.
Từ miệng của lão phật tử, Thi Thiên Cải mới biết đến những quy tắc tu luyện quan trọng trong thế giới này.
Lo lắng là vì có tập thư khách nào mà chưa từng có ước mơ trở thành văn tu chứ? Chẳng qua là thử rất nhiều lần rồi phát hiện bản thân không thể làm được nên mới đổi cách thức tu luyện.
Mỗi khi thấy những thiên tài giống như quái vật thì rất muốn hỏi những người đó tìm cảm hứng từ đâu.
Mở đầu chương bốn, nữ chính Liễu Ngọc Thoa bị lời nói của lão phật tử làm cho hoảng sợ.
Bởi vì từ bé nàng đã bị người ta phán là không có linh căn, chỉ có thể học những võ công bình thường, Liễu nương cũng chưa bao giờ giảng giải mấy vấn đề đó cho nàng, thì làm sao nàng có thể thăng cấp linh căn được chứ?
Liễu Ngọc Thoa chẳng qua cũng vừa mới bước ra đời, không biết nói dối, nàng mới bước vào còn chưa nói một lời nào, lão phật tử nhìn thấy khuôn mặt nàng thì sửng sốt, sau đó cười nói: "Hóa ra là con gái cố nhân..."
Nữ chính vừa mới trải qua chuyện thiên kim thật giả, nên đối với những chủ đề này nàng trở nên vô cùng nhạy cảm, lập tức ngẩng đầu lên. Nhưng lão phật tử lại không nói tiếp, lão nắm lấy cổ tay nàng: "Nếu đã như vậy, ta gặp ngươi ở chỗ này chính là ý trời, phái ngươi tới đây để trả lại nợ cho cố nhân!"
Bà ta đột nhiên lật mặt, Liễu Ngọc Thoa vô cùng bất ngờ nên không thể thoát được, nàng chỉ cảm thấy có một cỗ linh lực cực lớn truyền qua cổ tay mình, từ đó truyền đi khắp thân thể.
Cốt truyện đột ngột thay đổi, nhưng cách xuất hiện của lão phật tử vốn đã kỳ quái, Ngô Lệ Xuân cũng không cảm thấy có gì bất ngờ.
Vì bị ảnh hưởng bởi linh lực truyền đến, Liễu Ngọc Thoa đau đớn hét lên, sắc mặt của lão phật tử bỗng trở nên xám xịt, cười ha hả nói: "Vừa rồi không nhìn rõ, nhìn kinh mạch này này, ngươi chưa tu luyện bao giờ đúng không? Gân cốt cứng đơ như vậy, không phải là không có ai thèm dạy ngươi tu luyện đấy chứ?"
Nói xong, cũng không quan tâm có ai trả lời hay không, lão cứ liên tục lầm rầm. Liễu Ngọc Thoa không nói được, nhưng kỳ lạ là tai nàng có thể nghe thấy rất rõ ràng.
Từ miệng của lão phật tử, Thi Thiên Cải mới biết đến những quy tắc tu luyện quan trọng trong thế giới này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.