Chương 29: Ba Mươi Năm Hà Đông (1)
Lục Cá Hồ Lô
02/12/2022
"Ừm ... ... Cứ phạt ngươi hai mươi bốn lượng đi. ”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Lập tức, bầu không khí nhất thời giản bớt.
Mọi người cũng không khỏi thở phào nhẹ nhỏm.
Thủ lĩnh thị vệ xấu hổ: "Công tử, là tiểu nhân sai trước, đừng nói hai mươi bốn lượng, cho dù là hai trăm... ”
“Xằng bậy!” Hình lão lớn tiếng ngắt lời nói: "Cố công tử là thân phận gì, có thể nhận bạc của ngươi, Cố công tử đã phá lệ khai ân, ngươi còn không mau cảm tạ Cố công tử? ”
Thủ lĩnh thị vệ đột nhiên tỉnh ngộ, hối hận thiếu chút nữa không đánh vào miệng thối của mình, Cố công tử là tông sư, bậc cường giả này còn có thể thiếu bạc?
Mình đưa tiền chẳng phải là vũ nhục tông sư sao?
"Tiểu nhân cảm tạ công tử, tạ công tử." Thủ lĩnh thị vệ vội vàng dập đầu tạ ơn, lập tức từ trên người lấy ra hai mươi bốn lượng bạc, hai tay cầm bạc giơ qua đỉnh đầu.
Cố Thanh Phong nhìn hai mươi bốn lượng bạc này, lại nhìn Hình lão, trong lòng có chút cạn lời, trong lòng tự nhủ, tất nhiên ta có thể nhận! Tất nhiên là ta có thể nhận hết! Ông ngăn hắn ta làm gì, đó là hai trăm bốn mươi lượng, tiền lương mười năm của ta!
Cuối cùng Cố Thanh Phong ngại nói ra tiếng lòng của mình, chỉ đành nhận lấy bạc.
Hành động này, mọi người nhìn thấy, biết việc này xem như đã qua, tất nhiên cũng vui mừng.
Vì thế mọi người cung kính mời Cố Thanh Phong vào miếu Sơn Thần, bắt đầu nướng thịt cho hắn, rắc gia vị.
Thủ lĩnh thị vệ thậm chí còn lấy ra một bình rượu quý, dâng lên cho Cố Thanh Phong.
Mọi người uống rượu thoải mái, trong lúc này, Cố Thanh Phong ngược lại cũng không tỏ vẻ gì, chủ yếu là do đói bụng nên cũng bắt đầu ăn thịt uống rượu.
Mọi người thấy Cố Thanh Phong thân là tông sư, lại không tỏ vẻ, mà còn hào phóng như thế, bình dị gần gũi, không khỏi sinh lòng kính nể, những lời khen cũng từ đó mà ra.
Trong lúc nhất thời khách chủ cùng vui
Đây chính là hiện thực!
Người bình dị thấp kém cũng sẽ bị người ta coi là yếu đuối dễ bị bắt nạt, mà kẻ mạnh, sẽ làm cho người ta sinh lòng kính nể.
Sau yến hội, thừa dịp mọi người nghỉ ngơi, Cố Thanh Phong bắt đầu kiểm kê thu hoạch của mình.
Lúc trước trong đại chiến, hắn cũng không có thời gian tìm hiểu kỹ năng thiên phú mới đạt được, hiện tại chuyện cũng đã xong, tất nhiên phải tìm hiểu cho kỹ rồi.
Đầu tiên là Kim Cương Thể, đúng như tên gọi của nó chính là thân thể như kim cương, lực phòng ngự so với mình đồng da sắt không biết mạnh hơn bao nhiêu cấp bậc, Cố Thanh Phong đoán chừng dưới Cương Khí cảnh có lẽ không thể phá vỡ phòng ngự của mình, số liệu cụ thể, còn cần khảo nghiệm thực chiến.
Sau đó là thiên phú ngự hỏa, giá trị của thiên phú này tuyệt đối không thua kém Kim Cương Thể, đơn giản mà nói chính là chưởng ngự vạn hỏa, giống như Viêm Đế, có thể làm vạn hỏa thần phục, có thể nói lại đụng phải kẻ địch có thể sử dụng hỏa diễm, đứng để cho hắn đốt, cũng không rớt được một sợi lông tơ, thậm chí còn có thể cướp đoạt khống chế hỏa diễm của đối phương, có thể nói là võ giả thuộc tính hỏa hoặc là khắc tinh của yêu ma.
Ngoại trừ chỗ tốt mà hệ thống mang đến ra, còn lại chính là Bạch Cốt Yêu Hỏa do Bạch Cốt thượng nhân hữu tình cung cấp.
Hơn vạn sinh linh bạch cốt luyện chế yêu hỏa, hỏa này tà dị khác thường, có thể nói là không thứ gì không đốt được, uy lực lớn thậm chí có thể uy hiếp đến Tiên Thiên tông sư.
Bạch Cốt Yêu Hỏa xem như bù đắp rất lớn khuyết điểm thủ đoạn công kích của Cố Thanh Phong.
Sau khi kiểm kê xong, Cố Thanh Phong mang theo niềm vui thu hoạch từ từ chìm vào giấc ngủ.
…
Sáng hôm sau.
Đoàn người cùng nhau lên đường.
Bởi vì đích đến đều là quận Ngô Đồng, cho nên kết bạn đồng hành.
Tuy rằng tất cả mọi người đều là võ giả, nhưng Tư Vi thì không như thế, nàng ấy là một nữ tử yếu đuối chỉ có thể ngồi kiệu, từ từ chậm rãi đi.
Vốn dĩ chỉ cần một ngày là có thể đi đến, vậy mà lại đi mất hai ngày.
Có điều Cố Thanh Phong cũng không sốt ruột, dù sao thời gian cũng kịp, vả lại có người đẹp đồng hành, thật là thích.
Điều đáng nói là trong khoảng thời gian này Tư Vi đã tháo mạng che mặt ra, không biết là bởi vì quen thuộc với Cố Thanh Phong, hay là có tâm tư khác.
Có điều những điều này đều không quan trọng, quan trọng là, dung mạo dưới mạng che mặt của Tư Vi thật sự quá đẹp.
Đẹp đến mức nào?
Không chút khoa trương mà nói, vẻn vẹn chỉ kém hơn một chút so với Tiểu Thi Mị.
Tiểu Thi Mị có thể tự mình biến đổi dung nhan, tất nhiên là muốn xinh đẹp như thế nào thì biến thành như thế ấy, nó tuyệt đối có giá trị nhan sắc tuyệt trần trên thế gian này, có thể hạn chế nó, chỉ có trí tưởng tượng của bản thân.
Mà vẻ đẹp của Tư Vi lại có thể so sánh với mỹ nhân có thể biến hóa đó, tuy rằng không tuyệt trần, nhưng ít nhất cũng là đệ nhất mỹ nhân.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Lập tức, bầu không khí nhất thời giản bớt.
Mọi người cũng không khỏi thở phào nhẹ nhỏm.
Thủ lĩnh thị vệ xấu hổ: "Công tử, là tiểu nhân sai trước, đừng nói hai mươi bốn lượng, cho dù là hai trăm... ”
“Xằng bậy!” Hình lão lớn tiếng ngắt lời nói: "Cố công tử là thân phận gì, có thể nhận bạc của ngươi, Cố công tử đã phá lệ khai ân, ngươi còn không mau cảm tạ Cố công tử? ”
Thủ lĩnh thị vệ đột nhiên tỉnh ngộ, hối hận thiếu chút nữa không đánh vào miệng thối của mình, Cố công tử là tông sư, bậc cường giả này còn có thể thiếu bạc?
Mình đưa tiền chẳng phải là vũ nhục tông sư sao?
"Tiểu nhân cảm tạ công tử, tạ công tử." Thủ lĩnh thị vệ vội vàng dập đầu tạ ơn, lập tức từ trên người lấy ra hai mươi bốn lượng bạc, hai tay cầm bạc giơ qua đỉnh đầu.
Cố Thanh Phong nhìn hai mươi bốn lượng bạc này, lại nhìn Hình lão, trong lòng có chút cạn lời, trong lòng tự nhủ, tất nhiên ta có thể nhận! Tất nhiên là ta có thể nhận hết! Ông ngăn hắn ta làm gì, đó là hai trăm bốn mươi lượng, tiền lương mười năm của ta!
Cuối cùng Cố Thanh Phong ngại nói ra tiếng lòng của mình, chỉ đành nhận lấy bạc.
Hành động này, mọi người nhìn thấy, biết việc này xem như đã qua, tất nhiên cũng vui mừng.
Vì thế mọi người cung kính mời Cố Thanh Phong vào miếu Sơn Thần, bắt đầu nướng thịt cho hắn, rắc gia vị.
Thủ lĩnh thị vệ thậm chí còn lấy ra một bình rượu quý, dâng lên cho Cố Thanh Phong.
Mọi người uống rượu thoải mái, trong lúc này, Cố Thanh Phong ngược lại cũng không tỏ vẻ gì, chủ yếu là do đói bụng nên cũng bắt đầu ăn thịt uống rượu.
Mọi người thấy Cố Thanh Phong thân là tông sư, lại không tỏ vẻ, mà còn hào phóng như thế, bình dị gần gũi, không khỏi sinh lòng kính nể, những lời khen cũng từ đó mà ra.
Trong lúc nhất thời khách chủ cùng vui
Đây chính là hiện thực!
Người bình dị thấp kém cũng sẽ bị người ta coi là yếu đuối dễ bị bắt nạt, mà kẻ mạnh, sẽ làm cho người ta sinh lòng kính nể.
Sau yến hội, thừa dịp mọi người nghỉ ngơi, Cố Thanh Phong bắt đầu kiểm kê thu hoạch của mình.
Lúc trước trong đại chiến, hắn cũng không có thời gian tìm hiểu kỹ năng thiên phú mới đạt được, hiện tại chuyện cũng đã xong, tất nhiên phải tìm hiểu cho kỹ rồi.
Đầu tiên là Kim Cương Thể, đúng như tên gọi của nó chính là thân thể như kim cương, lực phòng ngự so với mình đồng da sắt không biết mạnh hơn bao nhiêu cấp bậc, Cố Thanh Phong đoán chừng dưới Cương Khí cảnh có lẽ không thể phá vỡ phòng ngự của mình, số liệu cụ thể, còn cần khảo nghiệm thực chiến.
Sau đó là thiên phú ngự hỏa, giá trị của thiên phú này tuyệt đối không thua kém Kim Cương Thể, đơn giản mà nói chính là chưởng ngự vạn hỏa, giống như Viêm Đế, có thể làm vạn hỏa thần phục, có thể nói lại đụng phải kẻ địch có thể sử dụng hỏa diễm, đứng để cho hắn đốt, cũng không rớt được một sợi lông tơ, thậm chí còn có thể cướp đoạt khống chế hỏa diễm của đối phương, có thể nói là võ giả thuộc tính hỏa hoặc là khắc tinh của yêu ma.
Ngoại trừ chỗ tốt mà hệ thống mang đến ra, còn lại chính là Bạch Cốt Yêu Hỏa do Bạch Cốt thượng nhân hữu tình cung cấp.
Hơn vạn sinh linh bạch cốt luyện chế yêu hỏa, hỏa này tà dị khác thường, có thể nói là không thứ gì không đốt được, uy lực lớn thậm chí có thể uy hiếp đến Tiên Thiên tông sư.
Bạch Cốt Yêu Hỏa xem như bù đắp rất lớn khuyết điểm thủ đoạn công kích của Cố Thanh Phong.
Sau khi kiểm kê xong, Cố Thanh Phong mang theo niềm vui thu hoạch từ từ chìm vào giấc ngủ.
…
Sáng hôm sau.
Đoàn người cùng nhau lên đường.
Bởi vì đích đến đều là quận Ngô Đồng, cho nên kết bạn đồng hành.
Tuy rằng tất cả mọi người đều là võ giả, nhưng Tư Vi thì không như thế, nàng ấy là một nữ tử yếu đuối chỉ có thể ngồi kiệu, từ từ chậm rãi đi.
Vốn dĩ chỉ cần một ngày là có thể đi đến, vậy mà lại đi mất hai ngày.
Có điều Cố Thanh Phong cũng không sốt ruột, dù sao thời gian cũng kịp, vả lại có người đẹp đồng hành, thật là thích.
Điều đáng nói là trong khoảng thời gian này Tư Vi đã tháo mạng che mặt ra, không biết là bởi vì quen thuộc với Cố Thanh Phong, hay là có tâm tư khác.
Có điều những điều này đều không quan trọng, quan trọng là, dung mạo dưới mạng che mặt của Tư Vi thật sự quá đẹp.
Đẹp đến mức nào?
Không chút khoa trương mà nói, vẻn vẹn chỉ kém hơn một chút so với Tiểu Thi Mị.
Tiểu Thi Mị có thể tự mình biến đổi dung nhan, tất nhiên là muốn xinh đẹp như thế nào thì biến thành như thế ấy, nó tuyệt đối có giá trị nhan sắc tuyệt trần trên thế gian này, có thể hạn chế nó, chỉ có trí tưởng tượng của bản thân.
Mà vẻ đẹp của Tư Vi lại có thể so sánh với mỹ nhân có thể biến hóa đó, tuy rằng không tuyệt trần, nhưng ít nhất cũng là đệ nhất mỹ nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.