Chương 6
Ngụy Mãn Thập Bát Toái
24/12/2024
Dường như Cố Tri Nhàn tin vài phần rồi.
Ít nhất lúc tôi đề nghị qua đêm ở nhà anh, nếu không sẽ trôi giạt đầu đường, anh ngạc nhiên nghi ngờ nhìn tôi chằm chằm một lát, cuối cùng vẫn đồng ý.
Dù sao có một số việc, anh chưa bao giờ nói hết với người khác mà viết toàn bộ trong nhật ký.
Tôi vẫn luôn không thể lén xem nhật ký của anh.
Trong nhà của anh trống rỗng, lộn xộn không chịu nổi, có lẽ anh cũng không có tâm trạng dọn dẹp.
Tôi ném quần áo bẩn rải rác vào máy giặt, giặt xong rồi phơi, đặt sách vở ngay ngắn lại trên giá sách, rửa bát đĩa chồng chất, sau khi dọn dẹp xong, mở cửa sổ, phun xịt phòng làm mát không khí.
Chậu cơm và chăn mà cún con đã từng dùng, còn có một ít đồ chơi nhỏ, tôi đều rửa và giặt sạch rồi cất vào trong rương nhỏ, tương lai lúc Cố Tri Nhàn nhớ đến nó, là có thể lấy ra xem.
Cố Tri Nhàn im lặng nhìn nhất cử nhất động của tôi, tôi đi tới đâu, anh theo tới đó.
Mắt thấy biểu cảm của anh dường như có chút khó hiểu, tôi làm như ảo thuật, móc một con ch.ó bông lông nhung ra từ sau lưng: “Có phải cái này và Tráng Tráng rất giống nhau không? Màu lông giống y như đúc, anh ấn công tắc dưới bụng nó, nó có thể hì hục bò dưới đất đấy, siêu đáng yêu!”
Tôi biểu diễn cho anh xem, cuối cùng Cố Tri Nhàn cũng bị chọc cười.
Tôi nhét cún con vào trong lòng anh, hạ thấp giọng dịu dàng nói: “Trước tiên để nó thay thế Tráng Tráng ở bên anh, sau này chúng ta sẽ nuôi một chú chó nhỏ giống như Tráng Tráng, nuôi trắng trẻo mập mạp. Nó cũng giống như Tráng Tráng, thích ăn ngô và khoai tây chiên, thích đào hố trên giường, đào hỏng mấy cái giường, chúng ta đều nói nó giống như Tráng Tráng đầu thai thành.”
Cố Tri Nhàn nhìn tôi, dưới ánh đèn vàng ấm áp, trong mắt anh dường như có chút mềm mại.
Lúc lau nhà, cái eo thoái vị cột sống của tôi có chút không chịu nổi, quay đầu ngoắc tay sai anh: “Đừng chỉ nhìn được không? Có thể đau lòng vợ của anh xíu không?”
Anh cứng nhắc nhận lấy cây lau nhà, vùi đầu im lặng không lên tiếng lau lau, chỉ có lỗ tai đỏ ửng để lộ sự luống cuống của anh.
Tôi vui vẻ nói: “Em đi tắm nha!”
Động tác của Cố Tri Nhàn bỗng nhiên dừng lại.
Tôi tắm xong thơm ngát đi ra, mặc quần áo cũ của anh: “Anh cũng đi tắm đi, tối nay ngủ sớm chút, ngày mai còn có việc.”
Anh ừ một tiếng rồi đi vào phòng tắm, ngay cả liếc nhìn tôi một cái cũng không dám.
Quấn chăn nằm trên sô pha bên ngoài, tôi cười thầm mình có tà tâm không có can đảm làm tặc, dù sao cũng là chồng của người khác.
Còn hai ngày nữa là tôi phải quay về rồi.
Ít nhất lúc tôi đề nghị qua đêm ở nhà anh, nếu không sẽ trôi giạt đầu đường, anh ngạc nhiên nghi ngờ nhìn tôi chằm chằm một lát, cuối cùng vẫn đồng ý.
Dù sao có một số việc, anh chưa bao giờ nói hết với người khác mà viết toàn bộ trong nhật ký.
Tôi vẫn luôn không thể lén xem nhật ký của anh.
Trong nhà của anh trống rỗng, lộn xộn không chịu nổi, có lẽ anh cũng không có tâm trạng dọn dẹp.
Tôi ném quần áo bẩn rải rác vào máy giặt, giặt xong rồi phơi, đặt sách vở ngay ngắn lại trên giá sách, rửa bát đĩa chồng chất, sau khi dọn dẹp xong, mở cửa sổ, phun xịt phòng làm mát không khí.
Chậu cơm và chăn mà cún con đã từng dùng, còn có một ít đồ chơi nhỏ, tôi đều rửa và giặt sạch rồi cất vào trong rương nhỏ, tương lai lúc Cố Tri Nhàn nhớ đến nó, là có thể lấy ra xem.
Cố Tri Nhàn im lặng nhìn nhất cử nhất động của tôi, tôi đi tới đâu, anh theo tới đó.
Mắt thấy biểu cảm của anh dường như có chút khó hiểu, tôi làm như ảo thuật, móc một con ch.ó bông lông nhung ra từ sau lưng: “Có phải cái này và Tráng Tráng rất giống nhau không? Màu lông giống y như đúc, anh ấn công tắc dưới bụng nó, nó có thể hì hục bò dưới đất đấy, siêu đáng yêu!”
Tôi biểu diễn cho anh xem, cuối cùng Cố Tri Nhàn cũng bị chọc cười.
Tôi nhét cún con vào trong lòng anh, hạ thấp giọng dịu dàng nói: “Trước tiên để nó thay thế Tráng Tráng ở bên anh, sau này chúng ta sẽ nuôi một chú chó nhỏ giống như Tráng Tráng, nuôi trắng trẻo mập mạp. Nó cũng giống như Tráng Tráng, thích ăn ngô và khoai tây chiên, thích đào hố trên giường, đào hỏng mấy cái giường, chúng ta đều nói nó giống như Tráng Tráng đầu thai thành.”
Cố Tri Nhàn nhìn tôi, dưới ánh đèn vàng ấm áp, trong mắt anh dường như có chút mềm mại.
Lúc lau nhà, cái eo thoái vị cột sống của tôi có chút không chịu nổi, quay đầu ngoắc tay sai anh: “Đừng chỉ nhìn được không? Có thể đau lòng vợ của anh xíu không?”
Anh cứng nhắc nhận lấy cây lau nhà, vùi đầu im lặng không lên tiếng lau lau, chỉ có lỗ tai đỏ ửng để lộ sự luống cuống của anh.
Tôi vui vẻ nói: “Em đi tắm nha!”
Động tác của Cố Tri Nhàn bỗng nhiên dừng lại.
Tôi tắm xong thơm ngát đi ra, mặc quần áo cũ của anh: “Anh cũng đi tắm đi, tối nay ngủ sớm chút, ngày mai còn có việc.”
Anh ừ một tiếng rồi đi vào phòng tắm, ngay cả liếc nhìn tôi một cái cũng không dám.
Quấn chăn nằm trên sô pha bên ngoài, tôi cười thầm mình có tà tâm không có can đảm làm tặc, dù sao cũng là chồng của người khác.
Còn hai ngày nữa là tôi phải quay về rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.