Tha Hương

Chương 44: Chương 12(1)

Tuyệt Thế Tiểu Bạch

18/03/2023

Edit: Game Thủ Đến Từ Sao Hỏa

Beta: Khủng Long Phản Diện

----

Làm thế nào để các nàng quyết định?!

Năm người bọn họ thấp thỏm lo âu nhìn lẫn nhau, cuối cùng vẫn là Huyên Thảo lấy hết can đảm, run giọng nói: "Vị công tử này nếu chỉ muốn cứu một người, vì sao lại thả tất cả chúng ta ra?"

Cho người ta hy vọng, nhưng cuối cùng lại đẩy người ta xuống vực sâu tuyệt vọng, còn không bằng ngay từ đầu không cứu!

Trước câu hỏi của nàng, sắc mặt nam tử không chút thay đổi, hắn ta nhìn bọn họ từ đầu đến cuối như đang nhìn một món đồ, hắn căn bản không trả lời, chỉ ra lệnh:

"Bây giờ ta cho các ngươi thời gian nửa nén nhang, các ngươi tự thương lượng, sau nửa nén nhang, đem chiếc nhẫn trên ngón trỏ của ta nhặt lên, người đưa đến trước mặt ta, ta sẽ dẫn nàng đi, cũng tặng cho nàng một hồi tạo hóa."

Vừa nói, hắn ta vừa tháo chiếc nhẫn đá quý màu đỏ như máu trên ngón trỏ ném xuống.



Lúc này, bên trái có một hắc y nhân cũng động đậy, rất nhanh tìm được một cái lư hương cùng một nén nhang, sau khi thắp nén nhang cắm vào trong lư hương, khói mù mịt lượn lờ, đôi mắt của nam tử trong kiệu hiện lên một tia hồng quang, quanh thân có một luồng khí thế vô hình từ góc tối tản ra, khiến giọng nói của hắn trở nên khàn khàn trầm thấp:

"Bắt đầu đi."

Một cơn gió thổi qua tiểu viện, vầng trăng khuyết lặng lẽ trốn trong mây.

Đèn đuốc xung quanh vẫn sáng rực, tầm nhìn sáng tỏ, nhưng các thiếu nữ lại cảm thấy bóng tối đang từ mọi hướng dồn về phía mình, nỗi sợ hãi bắt đầu không ngừng được phóng đại, bị những nỗi sợ hãi này chi phối, sẽ dần bị ăn mòn, cuối cùng chỉ còn lại bản năng thao túng cơ thể phải hành động. . .

Đậu Khấu là người đầu tiên di chuyển, đồng tử của nàng ta gần như biến thành cây kim, giống như nhìn thấy một cảnh tượng kinh khủng nào đó, nàng ta đột nhiên dùng hết sức chạy về phía trước, lúc chạy còn vì quá mức hốt hoảng mà va mạnh vào vai Huyên Thảo, Huyên Thảo lảo đảo nhào về phía trước và ngã xuống đất!

Đậu Khấu vừa chạy vừa lẩm bẩm: "Ta không muốn chết, ta thật sự không muốn chết, làm tỷ muội một hồi, nhường ta cơ hội này có được không? Ta, ta sau khi rời khỏi đây nhất định sẽ quỳ trước thần linh ba ngày ba đêm, ngày đêm thay các người dập đầu cầu nguyện, nguyện thần linh để các ngươi đều chạy thoát, cho nên mọi người nhường cơ hội này cho ta có được hay không? !"

Mà nàng ta vừa chạy, Bạch Cao cũng đứng không vững, khuôn mặt tái nhợt và vô cùng sợ hãi, lập tức đuổi theo Đậu Khấu, ai có thể tưởng tượng rằng, người mà bình thường điềm tĩnh và đoan trang nhất trong năm người, giờ phút này mắt như mang máu, giọng nói chói tai, duỗi tay bắt Đậu Khấu đang chạy phía trước!.

"Đậu Khấu! Sao ngươi có thể ích kỷ như vậy! Trong số năm người, ta mới là người xứng đáng có cơ hội này nhất! Ta quan tâm chăm sóc các ngươi suốt chặng đường, mặc kệ là cái gì đều để các ngươi chọn trước, ngay cả lúc ngươi sợ hãi cũng là ta chăm sóc an ủi ngươi, nhưng ngươi lúc này lại lấy oán trả ơn, chỉ nghĩ cho bản thân! Ta không cho phép ngươi làm như thế, người sống sót phải là ta mới đúng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tha Hương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook