Thâm Trì (H)

Chương 14: Giặt Quần Áo

Mộng Vi Ngư

03/06/2024

Hứa Trăn đang lau bồn rửa mặt, nhưng dần dần dừng động tác, cô cúi đầu, không nhúc nhích.

"Thằng bé là con trai, tương lai sẽ lập gia đình, đương nhiên sẽ có vợ nó tới giúp nó giặt quần áo. Sau này em trai còn phải ra ngoài dốc sức làm việc, em trai con sắp thi đại học tương đương với việc đang dốc sức làm việc, những việc nhà vặt vãnh này nên để phụ nữ chúng ta làm..."

"Vậy thì sao ạ?"

Thanh âm Hứa Trăn trở nên khàn khàn, đột nhiên cắt đứt lời Trương Anh.

Trương Anh thoáng chốc không hiểu được Hứa Trăn đang hỏi về vấn đề gì.

"Tại sao con luôn phải tác thành cho mọi người? Tại sao con luôn phải làm bất cứ điều để làm hài lòng mẹ? Một khi con không làm theo lời mọi người nói, thì mọi người lại cảm thấy con không tốt, con không ngoan?"

Lúc Hứa Trăn ngẩng đầu, Trương Anh nhìn thấy khóe mắt đỏ bừng của cô, bà ngẩn ra.

"Hứa Kiệt có tay có chân, chuyện của nó vốn không phải việc mà con phải làm!"

Tôn Gia Hằng vì lý do hòa nhập, muốn cô nén giận. Cô còn chưa kết hôn với Tôn Gia Hằng, Trần Quế Liên đã khoa tay múa chân với cô, muốn cô mang thai mới có thể vào cửa nhà họ Tôn.

Ngay cả mẹ ruột của cô cũng nói với cô rằng những điều này là những việc cô nên làm.

Hứa Trăn cảm thấy những u uất nghẹn ở cổ họng trong đêm nay lại trở về trong lồng ngực, lúc này lại càng thêm nặng nề, nhanh chóng, không đảo ngược lại mà đập vào lồng ngực cô, chấn động toàn bộ lục phủ ngũ tạng của cô.

Những giọt nước mắt như những giọt mưa đêm nay lăn trong hốc mắt cô.

Đúng lúc này, có âm thành của then cửa chuyển động truyền tới, Hứa Kiệt đội mũ áo hoodie vừa từ bên ngoài trở về, trong tay còn cầm một túi rễ cây bản lam.

Cậu vừa trở về đã nghe được câu nói của Hứa Trăn "Hứa Kiệt có tay có chân, chuyện của nó vốn không phải việc mà con phải làm".



Lại nhìn thấy vẻ mặt không thể tin trên mặt Trương Anh, còn có một chút tủi thân và bối rối, không biết tại sao hôm nay con gái lại nói chuyện với bà như vậy.

Cậu vội vàng tiến lên nắm tay mẹ: "Mẹ, trễ thế này mẹ còn không ngủ, cẩn thận làm phiền đến cha đang viết bản thảo."

Phòng đọc sách nhà bọn họ dùng vật liệu cách âm rất tốt, muốn căn phòng ấy luôn được yên tĩnh, chi phí trong nhà đều dựa vào một mình ông, đương nhiên công việc của ông luôn được ưu tiên nhất.

Quả nhiên, Trương Anh vội vàng ngậm chặt miệng, hối hận vì sao mình lại cãi nhau với con gái.

Hứa Kiệt lại làm nũng mẹ: "Mẹ, mẹ mau về ngủ đi, nếu mẹ lại có thêm một nếp nhăn thì con trai lại đau lòng chết mất."

Trương Anh giận dữ liếc cậu một cái, lúc trở về phòng nhìn thoáng qua con gái, nhất thời lại lo lắng.

Hứa Kiệt dỗ Trương Anh về phòng, ở trong phòng khách ngâm một chén rễ cây bản lam, nhìn thấy Hứa Trăn vẫn đứng ở trước bồn rửa mặt, không hề động đậy.

"Được rồi, không phải bảo em giặt quần áo à, em giặt là được chứ gì, chuyện này mà cũng đáng để cãi nhau với mẹ sao?"

Hứa Kiệt lôi cái chậu để ở dưới bồn rửa mặt ra, xả nước cho bột giặt vào, bất đầu vò quần áo.

Hòa với tiếng nước, Hứa Trăn hít mũi một chút, một lát sau, cô cũng lấy chậu giặt của mình ra, yên lặng giặt quần áo của mình.

Hứa Kiệt sức lực lớn, động tác nhanh chóng, hai ba cái là đã giặt xong quần áo.

Hứa Trăn nhìn không được, muốn cậu chà giặt thêm một chút. Cài này mà là giặt quần áo hả, chỉ dội qua một ít nước là xong.

Thế nên cô đã hướng dẫn Hứa Kiệt cách giặt quần áo như thế nào, Hứa Kiệt làm theo.



Nhưng mà động tác của cô không nhanh như Hứa Kiệt, cậu đã giặt xong quần áo của mình, cô còn chưa giặt được hai cái.

Hứa Kiệt nhìn về phía sườn mặt Hứa Trăn, lại chú ý tới nội y trắng tinh trong chậu nhỏ của cô.

Vì vậy, cậu cầm lấy đồ lót của cô rồi bắt đầu vò.

Hứa Trăn giật mình, vội vàng túm lại, vội vàng nói: "Em làm gì vậy!"

Hứa Kiệt cười xấu xa:"Chị giúp em giặt quần áo nhiều năm như vậy, em cũng muốn giúp chị giặt quần áo."

"Em buông ra đi! Chị đếm tới ba! Hứa Kiệt, chị sẽ tức giận đó!"

Hứa Kiệt khinh thường "Hừ" một tiếng: "Chị vẫn dùng chiêu lúc em ba tuổi sao, em đã không sợ từ lâu.”

"Em..."

"Chị, chị đưa quần áo cho em, chị đi uống bát rễ cây bàn lam đi."

Hứa Trăn hơi dừng lại, chậm rãi thu tay lại, trong thùng chỉ còn lại mấy bộ áo khoác ngoài, vì thế đưa cho cậu giặt sạch.

Cô cầm ly nước này, nhìn động tác của Hứa Kiệt, trong lòng thở dài.

Hứa Kiệt có thể nhìn thấy tâm trạng hôm nay của cô không tốt, cảm giác hình như có liên quan tới Tôn Gia Hằng. Thật ra cậu rất muốn hỏi chuyện giữa cô và Tôn Gia Hằng, nhưng mà lời nói tới bên miệng lại không mở miệng được.

Cậu ngước mắt lên, nhìn thấy khóe mắt đỏ bừng của cô, giống như tô một lớp son đỏ lên đồ sứ trắng tinh, hầu kết cậu hơi nhúc nhích, rồi sau đó cúi đầu xuống.

------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thâm Trì (H)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook