Thần Y

Chương 364: Còn dám chê lang vườn nữa không nào

Hành Xích Đạo

21/03/2013

- Jacson, để tôi thử xem thế nào.

Diệp Thanh nói xong, nắm lấy tay phải của Minna, đang vê kim chuẩn bị châm vào.

- Cậu làm cái gì thế?

Jacson giật mình, liền tóm lấy tay của Diệp Thanh, ngăn cậu lại, sau đó, run lẩy bẩy vô cùng kinh ngạc, ánh mắt trợn trừng lên, quát.

Ánh mắt sáng quắc, sắc bén vô cùng.

Lập tức, Jacson liền ngẩn người ra, lắp ba lắp bắp nói:

- Cái này, cái này là ngân châm sao? Cậu muốn châm cứu sao?

Trong lời nói hàm chứa sự kinh ngạc vô cùng.

Ông ấy cố gắng lắm mới nói được vài từ tiếng trung, dù sao ông ấy cũng là một truyên gia y học, tuy trong lòng không tán thành đông y, nhưng cũng có chút hiểu biết nhất định, cũng biết vật mà Diệp Thanh cầm trên tay kia chính là cây châm cứu mà những người học đông y ai cũng biết và vận dụng, đó là một loại công cụ trị liệu không thể dùng khoa học để giải thích nổi.

Nhưng, chẳng phải chỉ có những thầy thuốc đông y dày dặn kinh nghiệm mới biết dùng sao? Sao Diệp Thanh mới từng này tuổi đầu mà đã biết dùng rồi? Một gã lang vườn mà cũng có thể hành châm được sao?

Minna cũng sợ mất mật, sắc mặt tái mét, dường như quên mất sự ngứa ngáy và đau đớn, hoảng sợ ôm chặt lấy Jacson, rồi dùng tiếng anh kêu lên:

- Đừng châm tôi, đừng châm tôi.

Ngân châm sáng loáng, trong tay Diệp Thanh vừa nhỏ vừa nhọn, dường như vô cùng sắc bén, khiến người khác đều cảm thấy sợ.

Tuy tây y cũng có kim tiêm, nhưng đều có lỗ, dùng để đưa thuốc vào trong người thông qua tiêm, nhưng, nhưng loại châm này, không hề cố lỗ để dẫn thuốc vào, cứ thế mà châm vào, không biết là có tác dụng gì hay không, nhưng chắc chắn khiến người khác khiếp sợ rồi.

Minna không muốn vô duyên vô cớ mà bị châm như vậy, cứ nghĩ là sẽ để lại sẹo, thầm nghĩ, lẽ nào Diệp Thanh là một tên dở người sao? Muốn dùng những kiến thức cổ truyền không dựa vào khoa học này để chữa trị cho mình, để mình quên đi ngứa ngáy sao? Như vậy thì sao có thể chứ, mình tuyệt đối không đồng ý cho châm đâu.

- Jacson, em không muốn bị châm đâu, mau đưa em vào bệnh viện đi.

Minna hoảng sợ vẻ cầu cứu với Jacson.

Diệp Thanh có chút khó xử, bệnh nhân không đồng ý phối hợp, tuy cậu có thể cố châm vào cũng được, nhưng nếu làm như vậy, có vẻ như không tôn trọng người ta.

Lúc này, Trương Hạo Bác liền đứng dậy, thành khẩn nói:

- Jacson, Minna, tôi là bạn thân của hai người đã bao năm nay đúng không?

Jacson và Minna đều gật đầu.

- Vậy thì ổn rồi, lẽ nào tôi định hại hai người sao?

Trương Hạo Bác nhún nhún vai, nói:

- Yên tâm đi, y thuật của Diệp Thanh rất cao siêu, hơn nữa đông y chúng tôi cũng là một bô môn có khoa học đàng hoàng, nó không hoàn toàn là môn thiếu khoa học như anh nghĩ đâu, chẳng nhẽ anh lại không muốn cho Minna thử một lần sao?



Jacson và Minna liền do dự, Trương Hạo Bác đành nói những câu không khách khí nữa:

- Jacson, anh cũng là chuyên gia tây y, anh cũng phải biết, đối với bệnh này tây y cũng chẳng có phương pháp nào hữu hiệu cả, cho dù đưa tới bệnh viện, cũng chỉ dùng kháng sinh mà thôi, nhưng dùng nhiều kháng sinh sẽ dẫn tới hệ miễn dich bị hỗn loạn, nếu sử dụng trong thời gian dài, thì sẽ có rất nhiều tác dụng phụ, hơn nữa lại dễ tái phát, dừng thuốc sẽ khó, lẽ nào anh muốn Minna ngày nào cũng phải ôm lấy ấm sắc thuốc hay sao?

Tuy nhiên, loại ấm sắc thuốc này là một loại ấm chuyên để sắc thuốc đông y, được làm bằng gốm sứ hoặc ấm đất, để tránh có những phản ứng hóa học giữa thuốc và ấm.

Nhưng hiện tại trong bệnh viện đều dùng thuốc thành phẩm rồi, Jacson cũng chưa từng nghe thấy, nên không có ý kiến gì, cũng có chút ngẩn ngơ, nhưng rồi cũng định thần lại, cũng hiểu ý của Trương Hạo Bác liền hỏi:

- Lẽ nào đông y có bài thuốc chữa được bệnh này sao?

Trương Hạo Bác liền nhìn về phía Diệp Thanh, Jacson và Minna cũng nhìn về phía cậu, những người ở đó cũng đang nhìn về phía cậu, trong hoàn cảnh này, mọi người tất nhiên là không còn tâm trạng nào để ăn uống nữa cả.

Diệp Thanh khẽ mỉm cười, nói:

- Đối với loại bệnh này, đông y quả thật có ưu thế, có thể thông qua châm cứu và bốc thuốc, có hiệu quả giảm bớt, thậm chí ngăn chặn hoàn toàn bệnh tái phát, cho dù các người không tin tôi, cũng nên tin tưởng viện trưởng Trương chứ.

Jacson ngẫm nghĩ một lát thấy cũng đúng, Trương Hạo Bác cũng là một người bạn lâu năm của mình, dù gì cũng là bạn đồng môn, trình độ y học cũng cao, từ trước đến giờ đối nhân xử thế cũng rất cẩn thận và ổn thỏa, anh ấy đã tự tin như vậy, thì tại sao mình lại...

Nếu mình kiên quyết không cho chữa trị, e rằng sẽ tổn hại tới tình cảm bạn bè giữa hai người, nên Jacson liền gật gật đầu, rồi nhẹ nhàng an ủi Minna:

- Cứ thử một lần xem sao, không biết chừng lại chữa khỏi bệnh cho em đó.

- Ồ.

Minna gật gật đầu, cô cũng đồng ý, những lúc quan trọng thế này cô cũng nể mặt chồng mình, hơn nữa, lúc này cô cũng không chịu nổi nữa rồi, ngứa ngáy và đau đớn vô cùng.

Diệp Thanh ngồi xổm xuống, vừa vận vận chân khí Thương Lê, rồi đẩy khí vào thân châm, tiếp sau đó, cầm lấy tay phải của Minna, liền châm vào những huyệt Thương Dương, Hợp Cốc, Khúc Trì, đều nằm trên đường kinh Thủ Dương Minh Đại Trường.

Châm nghiêng chừng 0.2 thốn, nhẹ nhàng vê châm.

Chừng năm phút sau, liền châm tiesp vào ba huyệt Thiên Khu, Túc Tam Lí, Thượng Cự Hư của đường kinh Túc Dương Minh Vị kinh, cũng thao tác như trước.

...

Diệp Thanh không hề hoang mang, khí tiết rất ổn định, mới châm một lát đã thấy những tiếng rên của Minna giảm đi rất nhiều, lúc này liền thu hút được rất nhiều người khen ngợi.

Nhất là vài vị chuyên gia của bệnh viện y học cổ truyền thành phố, lúc mới đầu còn đừng phía xa xa quan sát, thấy bàn tay điêu luyện của Diệp Thanh, không ai bảo ai liền xúm lại, như muốn nhìn rõ hơn, không biết chừng cũng giúp gì cho mình sau này.

Chỉ có Lý Quế Lăng có hiềm khích với Diệp Thanh thì vẫn đang ngồi trên ghế, buồn bực tự uống rượu một mình, thâm chửi:

- Đúng là không coi ai ra gì, lại để tên tiểu tử kia ra oai rồi, sao lúc nãy mình không xông lên để chữa trị nhỉ?

Nhưng lập tức lại thấy chột dạ, Minna bị dị ứng quá kịch liệt, nếu mình mà chữa trị, trong thời gian ngắn chưa chắc đã làm gì được, tới lúc đó không biết chừng còn ê mặt nữa ý chứ.

- Hừ, lẽ nào tên tiểu tử kia có thể chữa khỏi sao? Bây giờ mới chỉ bắt đầu thôi.

Thế là, vẻ mặt Lý Quế Lăng vừa buồn bực vừa không kìm nổi đưa mắt liếc nhìn về phía Diệp Thanh.



Nhưng, thấy những ánh mắt đang chăm chú nhìn Diệp Thanh châm cứu cho Minna như những y bác sĩ bệnh viện Ngô Đồng và những mỹ nữ như Nhan Tuyết Khâm, Chu Vi, Vương Liễu Ý đều nhìn Diệp Thanh vẻ rất ngưỡng mộ khiến hắn càng thêm bực bội.

...

Diệp Thanh châm xong sáu huyệt đó rồi lại châm vào hai huyệt Huyết Hải, Tam Âm Giao của Túc Thái Âm Tỳ kinh.

Huyệt Huyết Hải có tác dụng sinh huyệt và hoạt huyệt hóa ứ, có tác dụng rất tốt với những bệnh như mày đay, ngứa ngáy, bệnh da liễu, kinh nguyệt không đều, bế kinh vân vân.

Còn huyệt Tam Âm Giao có tác dụng bảo kiện những tạng Gan, Tỳ, Thận.

Điều đáng nói nhất chính là Túc Tam Âm kinh( Tỳ kinh, Can kinh, Thận kinh) giao hội ở Tam Âm Giao, còn Thủ Tam Âm kinh ( Phế kinh, Tâm kinh, Tâm Bào kinh) không giao hội ở đó, phân biệt chạy ở ngoài giữa trong cánh tay.

Jacson cũng lo lắng nhìn chằm chằm những cây ngân châm trong tay Diệp Thanh, mỗi lần thấy những cây ngâm châm vừa dài vừa nhọn châm vào cơ thể của vợ mình, ông đều thấy rùng mình:

- Ngâm châm nhọn như kia mà châm sâu như vậy, lẽ nào không đau sao?

Liếc nhìn vợ mình một cái, thấy cũng đã không cò nhíu mày lại nữa, không khỏi hiếu kỳ hỏi:

- Minna, em có đau không?

Minna lắc đầu, vẻ mặt kỳ quái nói:

- Không đau gì, chỉ cảm thấy lúc thì lạnh lúc thì nóng nóng.

Lời này vừa nói ra, Jacson có chút ngây người, , vẻ mặt lộ vẻ không thể tin nổi, lẽ nào có chân khí thật, công phu thật sao? Quá thần kỳ, ông cứ cho rằng, đây chỉ là những cái chỉ có trong tiểu thuyết kiếm hiệp mà thôi.

Những chuyên gia của bệnh viện y học cổ truyền thành phố thì liên tiếp gật đầu, khóe miệng không khỏi nở lên nụ cười, thông qua hồi quan sát này rõ ràng cũng đã có chút tâm đắc nào đó.

Huyệt cuối cùng Diệp Thanh châm đó là Dương Lăng Tuyền.

Huyệt vị này thuộc Túc Thiếu Dương Đảm kinh.

Diệp Thanh cũng vận dùng theo y cổ, châm sâu sáu thốn, lại thêm chân khí Thương Lê, lập tức, lông mày của Minna đã không còn nhíu lại nữa rồi, hiển nhiên đã vô cùng thoải mái rồi.

- Minna, em đỡ rồi sao?

Jacson vui sướng hỏi.

- Ừ, khỏi rồi, không còn ngứa nữa rồi, bụng cũng không còn đau nữa rồi.

Đôi mắt xanh của Minna mở to, dường như từ cõi chết về vậy, một lát sau đã khôi phục lại sức sống như cũ, vẻ mệt mỏi đã không còn nữa.

Cuối cùng Diệp Thanh cũng đã thở phào nhẹ nhõm, rồi thu lại hết ngân châm.

Thực ra, bệnh dị ứng do tì vị hư hàn này nếu châm vào ba huyệt như Đại Chuy, Phế Du, Tâm Du, hiệu quả còn tốt hơn, nhưng những huyệt này nếu châm đều phải cởi áo ra mới châm được.

Tuy bác sĩ không phân biệt giới tính, không phải Diệp Thanh chưa từng thấy những chỗ nhạy cảm của những nữ bệnh nhân, nhưng lúc này đang là lúc ăn uống, hàng ngàn người đang ở đây, ánh mắt sáng quắc, quả thực không tiện cho lắm, nên không châm vào những huyệt đó mà lựa chọn những huyệt cũng có tác dụng tương đương với ba huyệt đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook