Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1330: Vạn Hoa Cung Liễu Mị Nhi
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Xa xa phía chân trời xuất hiện một đạo thanh quang, rất nhanh bay tới nơi này. Mặt sau thanh quang còn có hơn mười đạo độn quang.
Thanh quang rõ ràng là một đạo kiếm quang màu xanh, một gã người nam thanh niên mày kiếm mắt sáng đứng trên kiếm quang. Thanh niên sắc mặt kiên nghị, trong mắt tràn đầy sát khí, thanh sam đón gió bay múa, một bộ dáng tiên phong đạo cốt. Chính là Vương Thanh Sơn.
Bọn họ còn chưa đuổi tới Ngự Yêu quốc, hơn nửa Ngự yêu quốc đã bị Yêu tộc công hãm.Vương Thanh Sơn phụng mệnh dẫn người trợ giúp, Tiêu Diêu kiếm tôn đi tuyến đầu. Cùng Yêu tộc Nguyên Anh kỳ giao chiến.
Hơn trăm năm trước, Yêu tộc xâm chiếm, Vương Trường Hào vì yểm hộ Vương Thanh Sơn, lưu lại cản phía sau, thi cốt vô hồn. Vương Thanh Sơn vẫn nhớ kĩ việc này. Mấy năm nay, hắn tận lực quan tâm hậu nhân của Vương Trường Hào. Nhưng điều này không đủ, lần đại chiến này, Vương Thanh Sơn muốn vì Vương Trường Hào báo thù.
“Thái Nhất tiên môn? Giết cho ta!”
Một gã lưng hùm vai gấu yêu lãnh nghiêm mặt nói, trong mắt thoáng lên hung quang.
Hắn là bán yêu, có thể thi triển thần thông mà đại đa số tam giai yêu thú chỉ biết phóng thích pháp thuật bậc cao. Trí tuệ tương đương với đứa bé bảy tám tuổi, chỉ có hoá thành hình người trí lực mới có thể đại khai.”
Hơn vạn con yêu thú đều thi pháp công kích đám người Vương Thanh Sơn. Hoả cầu màu đỏ, quang đoàn màu vàng, lôi mâu màu bạc,… đủ các loại bí thuật đổ ập về phía đám người Vương Thanh Sơn.
Bên ngoài thân Vương Thanh Sơn lao ra một cỗ kiếm ý kinh người, vô số hư ảnh phi kiếm hiện lên giữa không gian trống rỗng, nhanh chóng thực hoá. Hơn một ngàn thanh phi kiếm màu xanh bay múa, hợp thành một kiếm giao màu xanh có hình thể thật lớn, giương nanh múa vuốt nhào vào bên trong đàn yêu thú.
Kiếm giao màu xanh thế như chẻ tre, yêu thú có tu vi cao nhất là Trúc cơ tầng chín, bị chém thành một mảng huyết vũ.
Rống rống!
Vang lên một tiếng rống phẫn nộ, một con bò tót một sừng lớn bằng một ngọn núi nhỏ, phun ra một cỗ âm ba màu vàng. Đánh về phía kiếm giao màu xanh, hơn hai mươi con yêu thú bậc ba đều phóng thích các loại pháp thuật công kích kiếm giao màu xanh. Vang lên tiếng nổ liên tiếp, kiếm giao màu xanh hoá thành nhiều điểm thanh quang tán loạn. Một vòng khí lưu mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khuếch tán mở ra. Cuốn một đoàn yêu thú lên đến trời cao, sau đó nện xuống trên mặt đất, số ít yêu thú trong đó bị ngã chết.
Hơn vạn kiếm khí từ trên trời giáng xuống,bắn nhanh đến đám người hùng yêu, tốc độ rất nhanh.
Trong mắt hùng yêu loé lên hung quang, mở ra mồm máu to. Một đạo tiếng gầm gừ phẫn nộ đến cực điểm vang lên. Một cỗ âm ba xám xịt thổi quét mà ra, nghênh hướng mấy vạn đạo kiếm khí.
Âm ba ngay từ đầu chỉ lớn mấy trượng, thể tích dần khuếch tán lớn.
Kiếm khí đủ loại màu sắc va chạm vào âm ba, giống như gặp được khắc tinh vậy, đều vỡ vụn.
Đám người Vương Thanh Sơn nghe được tiếng gầm gừ, cảm giác màng tai vô cùng đau đớn, đầu não choáng váng.
Hư không trên đỉnh đầu Vương Thanh Sơn dao động cùng nhau, một hùng chưởng dài mấy trượng màu đen chợt hiện lên. Hùng chưởng màu đen mọc đầy lông tơ đen, móng vuốt lợi hại vô cùng, hung hăng chụp tới.
Đây cũng chưa tính là gì, một cỗ lốc xoáy cao năm sáu mươi trượng thổi quét đến, tốc độ rất nhanh. Ở phía sau cuồng phong màu xanh, còn có một mảng lớn linh quang đủ loại màu sắc.
Có thể hoá thành hình người, đám người hùng yêu đương nhiên không ngốc. Bọn họ hiểu được bắt giặt phải bắt vương trước.
Tay phải Vương Thanh Sơn hướng tới đỉnh đầu bổ xuống, hồng quang chợt loé. Một cây hoả kiếm xích hồng sắc bay ra, chính là linh thuật Xích Diễm kiếm.
Đám người Ngô Vân Nhi cũng không nhàn rỗi, đều thi triển linh thuật ngăn cản công kích của bán yêu.
Trong lúc nhất thời, trời cao giống như bắn pháo hoa vậy, đủ loại màu sắc linh quanh lần lượt sáng lên ở trên trời cao. Một vòng khí lưu dùng mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khuếch tán ở trên trời cao.
“Các sư huynh sư tỷ nghe lệnh, bày trận!”
Vương Thanh Sơn truyền âm nói, bấm niệm kiếm quyết.
Đám người Ngô Vân Nhi đều lấy ra phi kiếm, bấm niệm kiếm quyết.
Tiếng kiếm minh trong suốt liên tiếp vang lên, mấy chục thanh phi kiếm màu sắc khác nhau bay lên. Tổ hợp thành một con cự mãng có hình thể thật lớn, đánh về phía hùng yêu.
Bọn họ xuất thân từ mạch mạnh nhất của Thái Nhất tiên môn, thực lực hơn xa những Kim Đan tu sĩ bình thường. Lại được Trần Hải Tân huẩn luyện hơn nửa năm, ở Thái Nhất tiên môn đấu pháp cùng đủ loại tam giai yêu thú. Thậm chí giết qua yêu thú bậc bốn Thái Nhất tháp huyễn hoá.
Yêu tộc nhục thân mạnh mẽ, nhưng bọn họ sợ nhất hai loại công kích, một là kiếm tu, hai là lôi pháp.
Hùng yêu không dám chậm trễ, tay phải hung hăng đánh về phía trước mặt. Xé rách mở ra, một bức tường đất màu vàng đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, che ở trước người.
Cùng lúc đó, mấy vạn con yêu thú đều thi pháp công kích cự mãng.
Oành đùng đùng!
Tiếng gầm rũ liên tiếp vang lên, đủ mọi màu sắc linh quang sáng lên giữa hư không, bụi đất bay lên, khói đặc cuồn cuộn.
Quanh thân hùng yêu sáng lên nhiều điểm linh quang, mấy chcuj thanh phi kiếm màu sắc khác nhau chợt hiện ra. Mỗi một thanh phi kiếm đều phát ra một trận tiếng kiếm minh trong suốt, hô ứng với nhau.
“Kiếm trận!”
Sắc mặt hùng yêu đại biến, hắn vẫn là đã xem thường đối phương.
“Các ngươi đúng là nhớ ăn không nhớ đòn. Quên năm đó Tứ Quý tổ sư của Thái Nhất tiên môn chúng ta giết bao nhiêu Nguyên Anh kỳ Yêu tộc rồi sao? Nhìn thấy chúng ta còn không chạy trốn, châu chấu đá xe.” Ngô Vân Nhi cười lạnh, mặt lộ vẻ châm chọc.
“Cửu cung tru yêu kiếm trận! Khởi!”
Cùng với tiếng quát khẽ của Vương Thanh Sơn, Thanh Ly kiếm quang mũi nhọn đại trướng, bộc phát ra vo số kiếm khí màu xanh.
Thanh quang rõ ràng là một đạo kiếm quang màu xanh, một gã người nam thanh niên mày kiếm mắt sáng đứng trên kiếm quang. Thanh niên sắc mặt kiên nghị, trong mắt tràn đầy sát khí, thanh sam đón gió bay múa, một bộ dáng tiên phong đạo cốt. Chính là Vương Thanh Sơn.
Bọn họ còn chưa đuổi tới Ngự Yêu quốc, hơn nửa Ngự yêu quốc đã bị Yêu tộc công hãm.Vương Thanh Sơn phụng mệnh dẫn người trợ giúp, Tiêu Diêu kiếm tôn đi tuyến đầu. Cùng Yêu tộc Nguyên Anh kỳ giao chiến.
Hơn trăm năm trước, Yêu tộc xâm chiếm, Vương Trường Hào vì yểm hộ Vương Thanh Sơn, lưu lại cản phía sau, thi cốt vô hồn. Vương Thanh Sơn vẫn nhớ kĩ việc này. Mấy năm nay, hắn tận lực quan tâm hậu nhân của Vương Trường Hào. Nhưng điều này không đủ, lần đại chiến này, Vương Thanh Sơn muốn vì Vương Trường Hào báo thù.
“Thái Nhất tiên môn? Giết cho ta!”
Một gã lưng hùm vai gấu yêu lãnh nghiêm mặt nói, trong mắt thoáng lên hung quang.
Hắn là bán yêu, có thể thi triển thần thông mà đại đa số tam giai yêu thú chỉ biết phóng thích pháp thuật bậc cao. Trí tuệ tương đương với đứa bé bảy tám tuổi, chỉ có hoá thành hình người trí lực mới có thể đại khai.”
Hơn vạn con yêu thú đều thi pháp công kích đám người Vương Thanh Sơn. Hoả cầu màu đỏ, quang đoàn màu vàng, lôi mâu màu bạc,… đủ các loại bí thuật đổ ập về phía đám người Vương Thanh Sơn.
Bên ngoài thân Vương Thanh Sơn lao ra một cỗ kiếm ý kinh người, vô số hư ảnh phi kiếm hiện lên giữa không gian trống rỗng, nhanh chóng thực hoá. Hơn một ngàn thanh phi kiếm màu xanh bay múa, hợp thành một kiếm giao màu xanh có hình thể thật lớn, giương nanh múa vuốt nhào vào bên trong đàn yêu thú.
Kiếm giao màu xanh thế như chẻ tre, yêu thú có tu vi cao nhất là Trúc cơ tầng chín, bị chém thành một mảng huyết vũ.
Rống rống!
Vang lên một tiếng rống phẫn nộ, một con bò tót một sừng lớn bằng một ngọn núi nhỏ, phun ra một cỗ âm ba màu vàng. Đánh về phía kiếm giao màu xanh, hơn hai mươi con yêu thú bậc ba đều phóng thích các loại pháp thuật công kích kiếm giao màu xanh. Vang lên tiếng nổ liên tiếp, kiếm giao màu xanh hoá thành nhiều điểm thanh quang tán loạn. Một vòng khí lưu mắt thường có thể nhìn thấy được nhanh chóng khuếch tán mở ra. Cuốn một đoàn yêu thú lên đến trời cao, sau đó nện xuống trên mặt đất, số ít yêu thú trong đó bị ngã chết.
Hơn vạn kiếm khí từ trên trời giáng xuống,bắn nhanh đến đám người hùng yêu, tốc độ rất nhanh.
Trong mắt hùng yêu loé lên hung quang, mở ra mồm máu to. Một đạo tiếng gầm gừ phẫn nộ đến cực điểm vang lên. Một cỗ âm ba xám xịt thổi quét mà ra, nghênh hướng mấy vạn đạo kiếm khí.
Âm ba ngay từ đầu chỉ lớn mấy trượng, thể tích dần khuếch tán lớn.
Kiếm khí đủ loại màu sắc va chạm vào âm ba, giống như gặp được khắc tinh vậy, đều vỡ vụn.
Đám người Vương Thanh Sơn nghe được tiếng gầm gừ, cảm giác màng tai vô cùng đau đớn, đầu não choáng váng.
Hư không trên đỉnh đầu Vương Thanh Sơn dao động cùng nhau, một hùng chưởng dài mấy trượng màu đen chợt hiện lên. Hùng chưởng màu đen mọc đầy lông tơ đen, móng vuốt lợi hại vô cùng, hung hăng chụp tới.
Đây cũng chưa tính là gì, một cỗ lốc xoáy cao năm sáu mươi trượng thổi quét đến, tốc độ rất nhanh. Ở phía sau cuồng phong màu xanh, còn có một mảng lớn linh quang đủ loại màu sắc.
Có thể hoá thành hình người, đám người hùng yêu đương nhiên không ngốc. Bọn họ hiểu được bắt giặt phải bắt vương trước.
Tay phải Vương Thanh Sơn hướng tới đỉnh đầu bổ xuống, hồng quang chợt loé. Một cây hoả kiếm xích hồng sắc bay ra, chính là linh thuật Xích Diễm kiếm.
Đám người Ngô Vân Nhi cũng không nhàn rỗi, đều thi triển linh thuật ngăn cản công kích của bán yêu.
Trong lúc nhất thời, trời cao giống như bắn pháo hoa vậy, đủ loại màu sắc linh quanh lần lượt sáng lên ở trên trời cao. Một vòng khí lưu dùng mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khuếch tán ở trên trời cao.
“Các sư huynh sư tỷ nghe lệnh, bày trận!”
Vương Thanh Sơn truyền âm nói, bấm niệm kiếm quyết.
Đám người Ngô Vân Nhi đều lấy ra phi kiếm, bấm niệm kiếm quyết.
Tiếng kiếm minh trong suốt liên tiếp vang lên, mấy chục thanh phi kiếm màu sắc khác nhau bay lên. Tổ hợp thành một con cự mãng có hình thể thật lớn, đánh về phía hùng yêu.
Bọn họ xuất thân từ mạch mạnh nhất của Thái Nhất tiên môn, thực lực hơn xa những Kim Đan tu sĩ bình thường. Lại được Trần Hải Tân huẩn luyện hơn nửa năm, ở Thái Nhất tiên môn đấu pháp cùng đủ loại tam giai yêu thú. Thậm chí giết qua yêu thú bậc bốn Thái Nhất tháp huyễn hoá.
Yêu tộc nhục thân mạnh mẽ, nhưng bọn họ sợ nhất hai loại công kích, một là kiếm tu, hai là lôi pháp.
Hùng yêu không dám chậm trễ, tay phải hung hăng đánh về phía trước mặt. Xé rách mở ra, một bức tường đất màu vàng đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, che ở trước người.
Cùng lúc đó, mấy vạn con yêu thú đều thi pháp công kích cự mãng.
Oành đùng đùng!
Tiếng gầm rũ liên tiếp vang lên, đủ mọi màu sắc linh quang sáng lên giữa hư không, bụi đất bay lên, khói đặc cuồn cuộn.
Quanh thân hùng yêu sáng lên nhiều điểm linh quang, mấy chcuj thanh phi kiếm màu sắc khác nhau chợt hiện ra. Mỗi một thanh phi kiếm đều phát ra một trận tiếng kiếm minh trong suốt, hô ứng với nhau.
“Kiếm trận!”
Sắc mặt hùng yêu đại biến, hắn vẫn là đã xem thường đối phương.
“Các ngươi đúng là nhớ ăn không nhớ đòn. Quên năm đó Tứ Quý tổ sư của Thái Nhất tiên môn chúng ta giết bao nhiêu Nguyên Anh kỳ Yêu tộc rồi sao? Nhìn thấy chúng ta còn không chạy trốn, châu chấu đá xe.” Ngô Vân Nhi cười lạnh, mặt lộ vẻ châm chọc.
“Cửu cung tru yêu kiếm trận! Khởi!”
Cùng với tiếng quát khẽ của Vương Thanh Sơn, Thanh Ly kiếm quang mũi nhọn đại trướng, bộc phát ra vo số kiếm khí màu xanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.