Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1397: Huyết Giao Đan (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Tử Dương đạo nhân cau mày nói. Lời nói của Cơ Ngọc Hà hạ thấp tu tiên giới Đông Hoang, hắn đương nhiên sẽ không đáp ứng.

Thời gian bảy đại tiên môn lập phái chưa tới vạn năm, hủ nho tu tiên giới Trung Nguyên cũng không xem bảy đại tiên môn ra gì. Tu tiên giới Nam Hải còn đỡ, thực lực vi tôn.

Trong mắt Cơ Ngọc Hà xẹt qua một chút tức giận, đang muốn phản bắc thì Tiêu Diêu kiếm tôn vội vàng đánh một vòng tròn: “Được rồi, nói nhiều tổn thương hoà khí. Việc cấp bách trước mắt là đánh tan Yêu tộc. Cơ phu nhân, Triệu đạo hữu, các ngươi vất vả rồi, trước lui xuống nghỉ ngơi đi! Chờ chúng ta đánh tan Yêu tộc, nhất định sẽ thực hiện ước định. Để cho các ngươi một khối địa bàn thi hành vương đạo.”

“Chúng ta về trước nghỉ ngơi, các vị đạo hữu các ngươi cứ tiếp tục.”

Cơ Ngọc Hà cùng Triệu Quốc Trung bước nhanh rời khỏi, còn lại đám người Tiêu Diêu kiếm tôn.

“Hừ, thần khí cái gì? Không phải là giết hai gã Nguyên Anh kỳ Yêu tộc thôi sao! Tổ sư gia Vạn Hoa cung của chúng ta năm đó giết ít nhất mười vị Nguyên Anh kỳ Yêu tộc. Cho ngươi một chút màu ngươi lại muốn mở phường nhuộm. thật không biết trời cao đất rộng.”

Lâm Tư Nhược khẽ hừ một tiếng, cười khẩy nói.

Nếu không phải đối đầu với kẻ địch mạch, nàng cũng sẽ không khách khí cùng với Cơ Ngọc Hà.

Tiêu Diêu kiếm tôn nhướng mày, định nói cái gì đó, cuối cùng cũng không mở miệng. Tính cách Lâm Tư Nhược chính là như thế, tuỳ tiện, yêu ghét rõ ràng. Nàng ghét nhất là những hủ nho của tu tiên giới Trung Nguyên.

“Không sai, ta nghe ý tứ của nàng, xem chúng ta như giá áo túi cơm. Nếu thực lực lợi hại như vậy, sao không thấy bọn họ đi diệt Yêu tộc Đông Hoang.”

Tử Dương đạo nhân phụ hoạ nói. Hắn cũng không thích người của vương triều Đại Chu. Nếu không phải thế tiến công của Yêu tộc quá mãnh liệt, hắn cũng sẽ không cho Cơ Ngọc Hà sắc mặt hoà nhã.

“Được rồi, mỗi người ít nói một câu đi. Mặc kệ nói như thế nào, bọn họ quả thật đã giết được hai Nguyên Anh kỳ Yêu tộc. Rất nhiều Kim Đan tu sĩ đều chứng kiến, tiếc là không thể mang thi thể vê. Chúng ta tiếp tục thương nghị đến chiến sự về sau đi! Chiến sự diễn biến nhiều năm, lực lượng Yêu tộc vượt xa lần tập kích trăm năm trước. Lần này, chúng ta phải đánh cho Yêu tộc không ngóc đầu dậy nổi mới có thể bức bọn họ để ra càng nhiều địa bàn. Trước đánh tan Yêu tộc, tận khả năng giết vài tên Yêu tộc. Sau đó gióng trống nâng cao sĩ khí, đánh sâu vào bụng Yêu tộc.”

Hơn một trăm năm trước, Yêu tộc xâm chiếm, cuối cùng bị Nhân tộc đánh đuổi. Nhân tộc được đến một bộ phận địa bàn. Lần này Yêu tộc xâm lấn, không sai biệt lắm với lần xuất động trước. Nếu có thể đánh cho Yêu tộc sợ, ít nhất cũng có thể có được mười địa bàn.

Yêu tộc có Hoá Thần kỳ tồn tại, diệt không được Yêu tộc. Nhưng đánh tan Yêu tộc, cướp lấy một ít địa bàn là tốt rồi.

“Yên tâm đi! Lần này Vạn hoa cung chúng ta ngay cả một trong ba món bảo vật trấn tông là Vạn hoa kính cũng lấy ra, đánh tan Yêu tộc không thành vấn đề. Đến lúc đó chúng ta liên thủ giết Trình Trảm Tiên trước. Nghe nói hắn là hậu duệ của Thiên Lang chân nhân. Tuy là bắn yêu nhưng thực lực có thể so sánh với Yêu tộc cùng giai, đã có ba vị đạo hữu chết ở trên tay hắn.”



Lâm Tư Nhược nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt đằng đằng sát khí. Hảo hữu nhiều năm của nàng chết trên tay Trình Trảm Tiên, nàng đối với Trình Trảm Tiên hận thấu xương.

Tử Dương đạo nhân gật đầu nói: “Lâm phu nhân nói phải. Lúc này đâu Ngàn Cơ môn xuất ra hai Nguyên Anh khôi lỗi thú. Ta cũng không tin, có nhiều vị đạo hữu cùng nhau ra tay như vậy, hơn nữa còn có thêm Nguyên Anh khôi lỗi thú lại giết không chết Trình Trảm Tiên? Hừ, Trình Tử Lang còn không sai biệt lắm.”

Hai tộc nhân yêu đại chiến, Trình Trảm Tiên giết ba Nguyên Anh tu sĩ, chiến một trận thành danh. Bảy đại tiên môn đối với Trình Trảm Tiên hận thấu xương, muốn diệt trừ cho thống khoái.

Vì trừ bỏ Trình Trảm Tiên, Vạn Hoa cung xuất ra một trong ba món bảo vật trấn tông Vạn hoa kính. Ngàn Cơ môn xuất ra hai Khôi lỗi thú Nguyên Anh kỳ, Thái Nhất tiên môn và năm tông môn còn lại cũng xuất ba bảo vật áp hòm, bảo đảm không xảy ra điều gì bất trắc.

Tiêu Diêu kiếm tôn hào sảng cười, rồi nói: “Ha ha, Lục đạo hữu nói rất hay, khiến cho Trình Trảm Tiên biến thành Trình Tử Lang.”

...

Một toà sân tĩnh lặng, trong viện có một toà trúc lâu màu xanh cao ba tầng.

Bốn gã Kim Đan tu sĩ đang ngồi uống trà nói chuyện phiếm, Vương Thanh Sơn và Ngô Vân Nhi cũng ở bên trong.

Ngay từ đầu chiến sự, Vương Thanh Sơn là một mũi tiểu đội trưởng, xuất lĩnh sáu Kim Đan tu sĩ. Sau này chiến sự mở rộng, bọn họ phân tán khắp nơi. Vương Thanh Sơn phụng mệnh đi tập kích quấy rối phía sau Yêu tộc, bị thương nên được triệu hồi về phía sau điều dưỡng. Sáu người Ngô Vân Nhi vẫn ở tiền tuyến tác chiến, bọn họ chém giết quá nhiều bán yêu. Có hai gã đồng bạn chết ở trên tay Yêu tộc, một người bị trọng thương.

“Không nghĩ tới chiến sự kịch liệt như vậy, Ngô sư huynh và Triệu sư huynh cũng ngã xuống.”

Vương Thanh Sơn dùng một loại giọng điệu tiếc hận nói, hắn cùng bọn họ luyện tập hơn nửa năm, cũng tính có chút giao tình. Biết được bọn họ gặp nạn, trong lòng Vương Thanh Sơn có chút khó chịu.

“Bọn họ đều bị Trình Khiếu Thiên giết chết. Vương sư đệ, nếu có cơ hội, ngươi nhất định phải báo thù cho bọn Ngô sư huynh.”

Ngô Vân Nhi hồng mắt nói. Ngô sư huynh vì yểm hộ nàng mới lọt vào tập kích của Trình Khiếu Thiên, chết thảm trên tay hắn.

Vì thế, Ngô Vân Nhi hận thấu xương Trình Khiếu Thiên, một lòng muốn báo thù cho huynh đệ đồng môn. Nhưng bên người Trình Khiếu Thiên có không ít Kim Đan tu sĩ làm đồng bạn, nàng căn bản không có biện pháp đắc thủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook