Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1206: Phản Kích
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Mở ra cấm chế của bảo khố, mấy chục rương gỗ cao chất ngất hiện ra trước mặt bọn họ.
Hoàng Phong môn lập phái hơn bảy trăm năm, sừng sững không ngã đi qua không biết bao cuộc đại chiến, có được lượng lớn bảo vật trân quý.
“Thanh Sơn, trận chiến này ngươi lập đại công, ưu tiên cho ngươi chọn lựa trước năm món đồ.”
Vương Minh Nhân cười nói, Trần Dương và Lục Ngọc Hoàn cũng không phản đối.
Vương Thanh Sơn là Kim Đan tâng sáu, lại là đệ tử của Tiêu Diêu kiếm tôn. Lần này nhờ hắn giết hai Kim Đan tu sĩ, Hoàng Phong môn mới có thể thuận lợi nằm trong tay bọn họ. Hai người Trần Dương đương nhiên không có ý kiến gì.
Vương Thanh Sơn cũng không khách khí, hắn đi vòng quanh một vòng.
Lấy ánh mắt của hắn hiện tại, những đồ vật bình thường không thể lọt vào mắt xanh của hắn.
Hắn chọn một lọ Dục linh đan, ba phần Kim Đan linh vật và một giọt Trọng thuỷ.
Tam thủ giảo dừng ở thượng phẩm bậc hai nhiều năm, có được lọ Dục linh đan này, hẳn là sẽ dễ dàng tiến vào bậc ba hơn. Kim Đan linh vật có thể đưa cho gia tộc dùng, Trọng thuỷ có thể đưa Vương Trường Sinh luyện khí.
Đây không phải là do hắn chí công vô tư, mà là hắn còn muốn tiếp tục lựa chọn những thứ khác.
Vương Thanh Sơn chọn xong đồ, ba người Vương Minh Nhân vẫn còn lục tục chọn lựa. Đồ có trong bảo khố toàn bộ đều được bọn họ chia ra, ngọc giản thư tịch đều phục chế lại một phần.
Ngoại trừ bảo khố tông môn, Hoàng Phong môn còn có mấy chục linh dược viên. Không những có linh dược hơn trăm năm, còn có trăm gốc linh dược tám trăm năm, hai gốc linh dược ngàn năm. Những linh dược này, Vương Thanh Sơn là người có được nhiều nhất.
Linh cầm hộ tông của Hoàng Phong môn là Kim sí linh bằng. Đã chết bên trong lần đại chiến trước, hậu duệ chỉ là thượng phẩm bậc hai.
Hoàng Phong môn có Linh thú viên, thuần dưỡng lượng lớn linh thú linh cầm. Vương Thanh Sơn chọn lựa một ít linh thú đản có tiềm lực, tính mang về Ngân Xà đảo nuôi dưỡng.
Ngoài ra, Hoàng Phong đảo còn gieo trồng lượng lớn linh trúc linh mộc. Vương Thanh Sơn chặt đi không ít, bỏ đầy trữ vật châu. Đại chiến sắp tới, có số lượng vật tư này, gia tộc có thể luyện chế ra càng nhiều khôi lỗi thú.
Hầu như trong cùng một lúc, các thế lực phụ thuộc Hoàng Long đảo lần lượt rơi vào tập kích. Có thế lực phụ thuộc bị diệt môn, cũng có thế lực đánh lùi được công kích của địch.
Thái Nhất tiên môn và Lãnh Diễm môn liên thủ, đột nhiên xuống tay với Hoàng Long dảo. Đánh cho Hoàng Long đảo trở tay không kịp. Cũng may hai bên còn có vẻ khắc chế, tu sĩ Nguyên Anh không ra tay để tránh mở rộng chiến sự, làm cho Yêu tộc thừa cơ xâm nhập.
Hoàng Long đảo, phòng nghị sự, tầng cao của Hoàng Long đảo đang thương thảo đối sách.
Hoàng Long chân nhân sắc mặt thâm trầm. Lúc này Hoàng Long đảo tổn thất thảm trọng, thế lực phụ thuộc hầu như đều bị diệt. Bây giờ khác với trước, Thái Nhất tiên môn nhúng tay, nói không chừng Hoàng Long đảo sẽ ngập đầu trong tai ương.
Thái Nhất tiên môn và Lãnh Diễm môn muốn làm lớn chuyện, khẳng định sẽ không dề dàng kết thúc như vậy: “Đều nói một chút cái nhìn của các ngươi đi! Nay không như xưa, Thái Nhất tiên môn tự mình động thủ là do chúng ta cấu kết với tà tu mưu hại trưởng lão của Thái Nhất tiên môn. Lần này không dễ kết thúc như vậy.” Hoàng Long chân nhân ánh mắt âm trầm.
Thái Nhất tiên môn có thể so cao thấp với mười đại tông môn của Nam Hải, có truyền thừa mấy ngàn năm, nội tình thâm hậu, cao thủ nhiều như mây.
“Chúng ta làm gì có cấu kết tà tu mưu hại trưởng lão của Thái Nhất tiên môn? Quả thật là muốn đổ tội cho người khác. Thái Nhất tiên môn tới hỏi cũng chưa hỏi, đã trực tiếp động thủ, thật khinh người quá đáng. Theo ý của lão phu, chúng ta cứ trực tiếp phản kích. Nếu không đợi Thiên Hải các cũng gia nhập vào thì chúng ta phiền toái rồi.”
“Thái Nhất tiên môn tốt xấu gì cũng là một trong bảy đại tông môn của Đông Hoang. Chỉ tính Nguyên Anh tu sĩ đã hơn chúng ta gấp vài lần. Ta nghĩ chúng ta nên cầu viện Nhật Nguyệt cung. Sau đó phái ra cao thủ giết tu sĩ Kim Đan của Thái Nhất tiên môn và Lãnh Diễm môn, ăn miếng trả miếng. Cùng lắm thì cá chết lưới rách, tới tượng đất còn có ba phần tình tình.”
“Đúng vậy, lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng.”
Tu tiên giới Nam Hải có vẻ loạn, lấy thực lực đứng đầu. Kẻ yếu thế sẽ bị kẻ mạnh từng bước lấn tới. Muốn sống yên ổn ở tu tiên giới Nam Hải, nắm tay cần phải mạnh.
Hoàng Long chân nhân nhìn về phía Hoàng Ngọc Hư. Hoàng Ngọc Hư trầm ngâm một lát rồi nói: “Tổ phụ, Thái Nhất tiên môn trước kia cũng từng có hành động trả thù. Nhưng bởi vì quan hệ với mười đại tông môn Nam Hải, Thái Nhất tiên môn cũng không mở rộng chiến sự. Lúc này Thái Nhất tiên môn lại mở chiến sự rộng lớn như vậy, sẽ không phải là nhận được sự đồng ý ngầm của mười đại tông môn Nam Hải chứ? Hoặc là nói, được Tứ Hải môn ủng hộ? Hay là bọn họ đã đạt được hiệp nghị, hợp tác xâm nhập?”
Nghe xong lời này, Hoàng Long chân nhân vui mừng gật đầu. Trên thực tế, hắn biết phải xử trí thế nào, chỉ là muốn mượn chuyện này nhìn xem thái độ của đệ tử.
Nhất định phải ăn miếng trả miếng, Thái Nhất tiên môn tuy thế lớn, nhưng Hoàng Long đảo cũng không phải là quả hồng mềm. Cùng lắm thì cá chết lưới rách, tu vi càng cao, càng rất khó giết. Hoàng Long đảo có ba tu sĩ Nguyên Anh, Thái Nhất tiên môn có ít nhất sáu Nguyên Anh tu sĩ. Hoặc có thể hơn, vậy mới có khả năng toàn diệt tu sĩ Hoàng Long đảo.
Điểm quan trọng nhất là, Thái Nhất tiên môn nếu muốn diệt Hoàng Long đảo, Nhật Nguyệt cung khẳng định sẽ không đứng yên nhìn.
Ngoài ra, Lãnh Diễm môn cũng tham gia vào, đủ để thấy được Thái Nhất tiên môn cũng lo lắng Nhật Nguyệt cung. Lúc này mới kéo Lãnh Diễm môn vào, chia sẻ áp lực.
Hoàng Phong môn lập phái hơn bảy trăm năm, sừng sững không ngã đi qua không biết bao cuộc đại chiến, có được lượng lớn bảo vật trân quý.
“Thanh Sơn, trận chiến này ngươi lập đại công, ưu tiên cho ngươi chọn lựa trước năm món đồ.”
Vương Minh Nhân cười nói, Trần Dương và Lục Ngọc Hoàn cũng không phản đối.
Vương Thanh Sơn là Kim Đan tâng sáu, lại là đệ tử của Tiêu Diêu kiếm tôn. Lần này nhờ hắn giết hai Kim Đan tu sĩ, Hoàng Phong môn mới có thể thuận lợi nằm trong tay bọn họ. Hai người Trần Dương đương nhiên không có ý kiến gì.
Vương Thanh Sơn cũng không khách khí, hắn đi vòng quanh một vòng.
Lấy ánh mắt của hắn hiện tại, những đồ vật bình thường không thể lọt vào mắt xanh của hắn.
Hắn chọn một lọ Dục linh đan, ba phần Kim Đan linh vật và một giọt Trọng thuỷ.
Tam thủ giảo dừng ở thượng phẩm bậc hai nhiều năm, có được lọ Dục linh đan này, hẳn là sẽ dễ dàng tiến vào bậc ba hơn. Kim Đan linh vật có thể đưa cho gia tộc dùng, Trọng thuỷ có thể đưa Vương Trường Sinh luyện khí.
Đây không phải là do hắn chí công vô tư, mà là hắn còn muốn tiếp tục lựa chọn những thứ khác.
Vương Thanh Sơn chọn xong đồ, ba người Vương Minh Nhân vẫn còn lục tục chọn lựa. Đồ có trong bảo khố toàn bộ đều được bọn họ chia ra, ngọc giản thư tịch đều phục chế lại một phần.
Ngoại trừ bảo khố tông môn, Hoàng Phong môn còn có mấy chục linh dược viên. Không những có linh dược hơn trăm năm, còn có trăm gốc linh dược tám trăm năm, hai gốc linh dược ngàn năm. Những linh dược này, Vương Thanh Sơn là người có được nhiều nhất.
Linh cầm hộ tông của Hoàng Phong môn là Kim sí linh bằng. Đã chết bên trong lần đại chiến trước, hậu duệ chỉ là thượng phẩm bậc hai.
Hoàng Phong môn có Linh thú viên, thuần dưỡng lượng lớn linh thú linh cầm. Vương Thanh Sơn chọn lựa một ít linh thú đản có tiềm lực, tính mang về Ngân Xà đảo nuôi dưỡng.
Ngoài ra, Hoàng Phong đảo còn gieo trồng lượng lớn linh trúc linh mộc. Vương Thanh Sơn chặt đi không ít, bỏ đầy trữ vật châu. Đại chiến sắp tới, có số lượng vật tư này, gia tộc có thể luyện chế ra càng nhiều khôi lỗi thú.
Hầu như trong cùng một lúc, các thế lực phụ thuộc Hoàng Long đảo lần lượt rơi vào tập kích. Có thế lực phụ thuộc bị diệt môn, cũng có thế lực đánh lùi được công kích của địch.
Thái Nhất tiên môn và Lãnh Diễm môn liên thủ, đột nhiên xuống tay với Hoàng Long dảo. Đánh cho Hoàng Long đảo trở tay không kịp. Cũng may hai bên còn có vẻ khắc chế, tu sĩ Nguyên Anh không ra tay để tránh mở rộng chiến sự, làm cho Yêu tộc thừa cơ xâm nhập.
Hoàng Long đảo, phòng nghị sự, tầng cao của Hoàng Long đảo đang thương thảo đối sách.
Hoàng Long chân nhân sắc mặt thâm trầm. Lúc này Hoàng Long đảo tổn thất thảm trọng, thế lực phụ thuộc hầu như đều bị diệt. Bây giờ khác với trước, Thái Nhất tiên môn nhúng tay, nói không chừng Hoàng Long đảo sẽ ngập đầu trong tai ương.
Thái Nhất tiên môn và Lãnh Diễm môn muốn làm lớn chuyện, khẳng định sẽ không dề dàng kết thúc như vậy: “Đều nói một chút cái nhìn của các ngươi đi! Nay không như xưa, Thái Nhất tiên môn tự mình động thủ là do chúng ta cấu kết với tà tu mưu hại trưởng lão của Thái Nhất tiên môn. Lần này không dễ kết thúc như vậy.” Hoàng Long chân nhân ánh mắt âm trầm.
Thái Nhất tiên môn có thể so cao thấp với mười đại tông môn của Nam Hải, có truyền thừa mấy ngàn năm, nội tình thâm hậu, cao thủ nhiều như mây.
“Chúng ta làm gì có cấu kết tà tu mưu hại trưởng lão của Thái Nhất tiên môn? Quả thật là muốn đổ tội cho người khác. Thái Nhất tiên môn tới hỏi cũng chưa hỏi, đã trực tiếp động thủ, thật khinh người quá đáng. Theo ý của lão phu, chúng ta cứ trực tiếp phản kích. Nếu không đợi Thiên Hải các cũng gia nhập vào thì chúng ta phiền toái rồi.”
“Thái Nhất tiên môn tốt xấu gì cũng là một trong bảy đại tông môn của Đông Hoang. Chỉ tính Nguyên Anh tu sĩ đã hơn chúng ta gấp vài lần. Ta nghĩ chúng ta nên cầu viện Nhật Nguyệt cung. Sau đó phái ra cao thủ giết tu sĩ Kim Đan của Thái Nhất tiên môn và Lãnh Diễm môn, ăn miếng trả miếng. Cùng lắm thì cá chết lưới rách, tới tượng đất còn có ba phần tình tình.”
“Đúng vậy, lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng.”
Tu tiên giới Nam Hải có vẻ loạn, lấy thực lực đứng đầu. Kẻ yếu thế sẽ bị kẻ mạnh từng bước lấn tới. Muốn sống yên ổn ở tu tiên giới Nam Hải, nắm tay cần phải mạnh.
Hoàng Long chân nhân nhìn về phía Hoàng Ngọc Hư. Hoàng Ngọc Hư trầm ngâm một lát rồi nói: “Tổ phụ, Thái Nhất tiên môn trước kia cũng từng có hành động trả thù. Nhưng bởi vì quan hệ với mười đại tông môn Nam Hải, Thái Nhất tiên môn cũng không mở rộng chiến sự. Lúc này Thái Nhất tiên môn lại mở chiến sự rộng lớn như vậy, sẽ không phải là nhận được sự đồng ý ngầm của mười đại tông môn Nam Hải chứ? Hoặc là nói, được Tứ Hải môn ủng hộ? Hay là bọn họ đã đạt được hiệp nghị, hợp tác xâm nhập?”
Nghe xong lời này, Hoàng Long chân nhân vui mừng gật đầu. Trên thực tế, hắn biết phải xử trí thế nào, chỉ là muốn mượn chuyện này nhìn xem thái độ của đệ tử.
Nhất định phải ăn miếng trả miếng, Thái Nhất tiên môn tuy thế lớn, nhưng Hoàng Long đảo cũng không phải là quả hồng mềm. Cùng lắm thì cá chết lưới rách, tu vi càng cao, càng rất khó giết. Hoàng Long đảo có ba tu sĩ Nguyên Anh, Thái Nhất tiên môn có ít nhất sáu Nguyên Anh tu sĩ. Hoặc có thể hơn, vậy mới có khả năng toàn diệt tu sĩ Hoàng Long đảo.
Điểm quan trọng nhất là, Thái Nhất tiên môn nếu muốn diệt Hoàng Long đảo, Nhật Nguyệt cung khẳng định sẽ không đứng yên nhìn.
Ngoài ra, Lãnh Diễm môn cũng tham gia vào, đủ để thấy được Thái Nhất tiên môn cũng lo lắng Nhật Nguyệt cung. Lúc này mới kéo Lãnh Diễm môn vào, chia sẻ áp lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.