Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1112: Vạn Thú Đảo (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Hài tử ngốc, nói lời ngốc nghếch gì vậy. Chúng ta là người một nhà, báo thù không phải chuyện của một mình ngươi. Ta và cữu cữu sẽ báo thù cho Ngọc Đồng và Thanh Chí. Nợ máu trả bằng máu, cha mẹ ngươi trên trời có linh, cũng không hi vọng ngươi biến thành một người lục thân không nhân, tuyệt tình tuyệt dục. Ta và cữu cữu đã đáp ứng cha mẹ ngươi, sẽ chiếu cố tốt cho ngươi.”
Uông Như Yên vỗ nhè nhẹ lưng Diệp Hải Đường, an ủi.
“Đúng vậy! Cha mẹ ngươi ở dưới suối vàng có biết, cũng không hi vọng nhìn thấy ngươi như vậy. Hải Đường, đáp ứng cữu cữu, không cần tu luyện loại công pháp này. Ngươi nếu sửa tu công pháp, có thể sửa tu công pháp khác. Không cần tu luyện “Thái thượng vong tình đại pháp”, được chứ?”
Nói thật, Vương gia sẽ không ngừng xuất hiện tu sĩ Kim Đan. Diệp Lâm đã giúp chúng ta một chuyện lớn. Chuyện khác không nói, không có hắn hỗ trợ bố trí trận pháp phòng ngự bậc ba thì Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Thiến, Vương Thanh Linh muốn tiến vào Kim Đan kỳ. Thật đúng là khó mà nói.
Trận pháp phòng ngự bậc ba có uy lực hơn pháp bảo phòng ngự sơ hình. Diệp Lâm bố trí đại trận hộ đảo nhiều lần ngăn trở kẻ địch tấn công. Nếu không có Diệp Lâm hỗ trợ bày trận, cho dù Vương Trường Sinh có đủ linh thạch, cũng không nhất định có thể mua được khí cụ bày trận thích hợp. Dù sao truyền thừa trận pháp là tài nghệ tu tiên khó tu luyện nhất.
Diệp Hải Đường tu luyện “Vạn trận chân quyển”, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ trở thành một trận pháp bậc ba sư. Nàng nếu thật muốn sửa tu công pháp báo thù cho Diệp Ngọc Đồng. Vương Trường Sinh cũng không tiện ngăn cản.
Diệp Lâm lưu lại lượng lớn điển tịch trận pháp, lý luận tri thức của Diệp Hải Đường rất vững chắc. Diệp Hải Đường nếu sửa tu công pháp, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc nàng trở thành trận pháp bậc ba sư.
Nếu Diệp Hải Đường tu luyện “Thái thượng vong tình đại pháp”, về sau cảm tình đối với Vương gia sẽ ngày càng mờ nhạt, đây là công. Diệp Hải Đường là huyết mạch duy nhất còn tồn tại trên đời của Diệp Lâm và Vương Trường Nguyệt. Vương Trường Sinh không hi vọng Diệp Hải Đường lục thân không nhận, đây là tư. Cả về công và tư, Vương Trường Sinh đều không hi vọng Diệp Hải Đường tu luyện “Thái thượng vong tình đại pháp”.
Diệp Hải Đường cắn chặt đôi môi đỏ mọng, nức nở nói: “Nhưng mà ta muốn báo thù, ta muốn tự tay giết chết kẻ địch. Đệ đệ biết ta thích ăn đồ ngọt, ở Đông Hoang mua rất nhiều đồ ngọt cho ta. Ta phải chính tay giết chết hung thủ.”
“Yên tâm đi! Cữu cữu và cữu nương sẽ chính tay đâm chết cừu nhân, mang “Thái thượng vong tình đại pháp” đưa cho cậu.”
Diệp Hải Đường thở dài một hơi, lấy ra một vỏ sò màu đen, đưa cho Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở lại nói chuyện phiếm với Diệp Hải Đường trong chốc lát, sau đó rời khỏi.
Vương Trường Sinh thông báo cho Vương Thu Minh, để cho Vương Thiên Mịch thường xuyên ở bên bầu bạn với Diệp Hải Đường. Tránh để nàng suy nghĩ cực đoan, tu luyện “Thái thượng vong tình đại pháp”.
Trở lại chỗ ở, Vương Trường Sinh lấy ra một nhãn cầu màu đỏ, trên mặt lộ ra thần sắc suy tư.
Bốn Kim Đan tu sĩ bị giết, toàn bộ đều dịch dung. Sau khi chết mới khôi phục hình dáng, trong đó có một người gọi là Lục Cương. Nghe nói hắn cướp đi bảo vật của Bát phương thương minh.
Vương Trường Sinh tìm được lượng lớn tài vật trên người Lục Cương, chỉ mới tính Kim Đan linh vật đã có hơn mười phần. Linh thạch hơn năm mươi vạn, mười hai món pháp bảo. Nhiều luyện khí và luyện đan nguyên liệu, hai tấm Trấn tiên lệnh, một tấm bản đồ. Trên bản đồ là một bản vẽ địa hình, không biết là vẽ lại chỗ nào.”
Làm cho Vương Trường Sinh cảm thấy hứng thú là một viên nhãn châu màu dỏ. Nhãn châu màu đỏ là một món pháp bảo, sử dụng pháp bảo này có thể phá tan hư ảo, phát hiện mắt trận.
Lục Cương chính là dựa vào pháp bảo này mới tìm được mắt trận, thiếu chút nữa đã để hắn chạy mất.
Nam Cung Miểu cho Vương Trường Sinh nhiều cuốn tâm đắc luyện khí của Luyện khí sư bậc bốn. Trong đó có phương pháp luyện chế nhiều loại pháp bảo, còn có “Pháp mục” các phương pháp luyện chế.
Pháp mục, nghiêm khắc mà nói là hậu thiên linh đồng. Diệp Lâm có thân cụ là kim nguyệt linh đồng, có thể dễ dàng phá vỡ ảo thuật, hấp thụ linh hồn. Một ít dị thú có huyết mạch cường đại cũng có được cùng loại thần thông này. Mắt của dị thú có thể lấy để luyện chế “Pháp mục”.
Lục Cương chỉ là luyện chế thô sơ giản lược, khoả pháp mục này có phẩm giai không cao.
Pháp mục này là pháp bảo thuộc tính Hoả, Hoả linh khí mười phần dư thùa. Vương Trường Sinh không có hoả linh căn, không thể sử dụng. Uông Như Yên có được Hoả linh căn, có thể đưa cho Uông Như Yên luyện hoá để sử dụng. Nhưng Vương Trường Sinh cần rèn luyện một lần nữa pháp mục này. Hắn đem pháp mục bỏ vào Thanh Liên đỉnh, tính mượn dùng Thanh Liên đỉnh để tẩy trừ tạp chất trong pháp mục. Sau đó lại thêm vài tài liệu khác để luyện chế.
Phẩm giai của pháp mục được quyết định bởi nguyên liệu luyện khí và trình độ Luyện khí sư. Vương Trường Sinh có Huyền u hắc liên hoả, lại có tập tranh ảnh tử liệu. Chỉ cần tài liệu phụ trợ không kém, pháp mục được luyện chế đi ra khẳng định sẽ có uy lực không nhỏ.
...
“Phu quân, chúng ta hiện tại đi Vạn thú đảo sao?”
Uông Như Yên mở miệng hỏi, giọng điệu lẫn theo một tia lo lắng.
Vừa mới lấy được Vân Hải tông, bọn họ đã lập tức rời khỏi đó. Nếu xảy ra biến cố gì, Vương Thanh Linh chưa chắc sẽ giải quyết được. Dù sao tu vi của nàng cũng còn thấp.
“Đương nhiên không phải, ta đã phái người đi thông báo cho Thanh Thiến. Chờ nàng đến Ngân Xà đảo, lúc đó chúng ta đi Vạn thú đảo cũng không muộn.”
Uông Như Yên vỗ nhè nhẹ lưng Diệp Hải Đường, an ủi.
“Đúng vậy! Cha mẹ ngươi ở dưới suối vàng có biết, cũng không hi vọng nhìn thấy ngươi như vậy. Hải Đường, đáp ứng cữu cữu, không cần tu luyện loại công pháp này. Ngươi nếu sửa tu công pháp, có thể sửa tu công pháp khác. Không cần tu luyện “Thái thượng vong tình đại pháp”, được chứ?”
Nói thật, Vương gia sẽ không ngừng xuất hiện tu sĩ Kim Đan. Diệp Lâm đã giúp chúng ta một chuyện lớn. Chuyện khác không nói, không có hắn hỗ trợ bố trí trận pháp phòng ngự bậc ba thì Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Thiến, Vương Thanh Linh muốn tiến vào Kim Đan kỳ. Thật đúng là khó mà nói.
Trận pháp phòng ngự bậc ba có uy lực hơn pháp bảo phòng ngự sơ hình. Diệp Lâm bố trí đại trận hộ đảo nhiều lần ngăn trở kẻ địch tấn công. Nếu không có Diệp Lâm hỗ trợ bày trận, cho dù Vương Trường Sinh có đủ linh thạch, cũng không nhất định có thể mua được khí cụ bày trận thích hợp. Dù sao truyền thừa trận pháp là tài nghệ tu tiên khó tu luyện nhất.
Diệp Hải Đường tu luyện “Vạn trận chân quyển”, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ trở thành một trận pháp bậc ba sư. Nàng nếu thật muốn sửa tu công pháp báo thù cho Diệp Ngọc Đồng. Vương Trường Sinh cũng không tiện ngăn cản.
Diệp Lâm lưu lại lượng lớn điển tịch trận pháp, lý luận tri thức của Diệp Hải Đường rất vững chắc. Diệp Hải Đường nếu sửa tu công pháp, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc nàng trở thành trận pháp bậc ba sư.
Nếu Diệp Hải Đường tu luyện “Thái thượng vong tình đại pháp”, về sau cảm tình đối với Vương gia sẽ ngày càng mờ nhạt, đây là công. Diệp Hải Đường là huyết mạch duy nhất còn tồn tại trên đời của Diệp Lâm và Vương Trường Nguyệt. Vương Trường Sinh không hi vọng Diệp Hải Đường lục thân không nhận, đây là tư. Cả về công và tư, Vương Trường Sinh đều không hi vọng Diệp Hải Đường tu luyện “Thái thượng vong tình đại pháp”.
Diệp Hải Đường cắn chặt đôi môi đỏ mọng, nức nở nói: “Nhưng mà ta muốn báo thù, ta muốn tự tay giết chết kẻ địch. Đệ đệ biết ta thích ăn đồ ngọt, ở Đông Hoang mua rất nhiều đồ ngọt cho ta. Ta phải chính tay giết chết hung thủ.”
“Yên tâm đi! Cữu cữu và cữu nương sẽ chính tay đâm chết cừu nhân, mang “Thái thượng vong tình đại pháp” đưa cho cậu.”
Diệp Hải Đường thở dài một hơi, lấy ra một vỏ sò màu đen, đưa cho Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở lại nói chuyện phiếm với Diệp Hải Đường trong chốc lát, sau đó rời khỏi.
Vương Trường Sinh thông báo cho Vương Thu Minh, để cho Vương Thiên Mịch thường xuyên ở bên bầu bạn với Diệp Hải Đường. Tránh để nàng suy nghĩ cực đoan, tu luyện “Thái thượng vong tình đại pháp”.
Trở lại chỗ ở, Vương Trường Sinh lấy ra một nhãn cầu màu đỏ, trên mặt lộ ra thần sắc suy tư.
Bốn Kim Đan tu sĩ bị giết, toàn bộ đều dịch dung. Sau khi chết mới khôi phục hình dáng, trong đó có một người gọi là Lục Cương. Nghe nói hắn cướp đi bảo vật của Bát phương thương minh.
Vương Trường Sinh tìm được lượng lớn tài vật trên người Lục Cương, chỉ mới tính Kim Đan linh vật đã có hơn mười phần. Linh thạch hơn năm mươi vạn, mười hai món pháp bảo. Nhiều luyện khí và luyện đan nguyên liệu, hai tấm Trấn tiên lệnh, một tấm bản đồ. Trên bản đồ là một bản vẽ địa hình, không biết là vẽ lại chỗ nào.”
Làm cho Vương Trường Sinh cảm thấy hứng thú là một viên nhãn châu màu dỏ. Nhãn châu màu đỏ là một món pháp bảo, sử dụng pháp bảo này có thể phá tan hư ảo, phát hiện mắt trận.
Lục Cương chính là dựa vào pháp bảo này mới tìm được mắt trận, thiếu chút nữa đã để hắn chạy mất.
Nam Cung Miểu cho Vương Trường Sinh nhiều cuốn tâm đắc luyện khí của Luyện khí sư bậc bốn. Trong đó có phương pháp luyện chế nhiều loại pháp bảo, còn có “Pháp mục” các phương pháp luyện chế.
Pháp mục, nghiêm khắc mà nói là hậu thiên linh đồng. Diệp Lâm có thân cụ là kim nguyệt linh đồng, có thể dễ dàng phá vỡ ảo thuật, hấp thụ linh hồn. Một ít dị thú có huyết mạch cường đại cũng có được cùng loại thần thông này. Mắt của dị thú có thể lấy để luyện chế “Pháp mục”.
Lục Cương chỉ là luyện chế thô sơ giản lược, khoả pháp mục này có phẩm giai không cao.
Pháp mục này là pháp bảo thuộc tính Hoả, Hoả linh khí mười phần dư thùa. Vương Trường Sinh không có hoả linh căn, không thể sử dụng. Uông Như Yên có được Hoả linh căn, có thể đưa cho Uông Như Yên luyện hoá để sử dụng. Nhưng Vương Trường Sinh cần rèn luyện một lần nữa pháp mục này. Hắn đem pháp mục bỏ vào Thanh Liên đỉnh, tính mượn dùng Thanh Liên đỉnh để tẩy trừ tạp chất trong pháp mục. Sau đó lại thêm vài tài liệu khác để luyện chế.
Phẩm giai của pháp mục được quyết định bởi nguyên liệu luyện khí và trình độ Luyện khí sư. Vương Trường Sinh có Huyền u hắc liên hoả, lại có tập tranh ảnh tử liệu. Chỉ cần tài liệu phụ trợ không kém, pháp mục được luyện chế đi ra khẳng định sẽ có uy lực không nhỏ.
...
“Phu quân, chúng ta hiện tại đi Vạn thú đảo sao?”
Uông Như Yên mở miệng hỏi, giọng điệu lẫn theo một tia lo lắng.
Vừa mới lấy được Vân Hải tông, bọn họ đã lập tức rời khỏi đó. Nếu xảy ra biến cố gì, Vương Thanh Linh chưa chắc sẽ giải quyết được. Dù sao tu vi của nàng cũng còn thấp.
“Đương nhiên không phải, ta đã phái người đi thông báo cho Thanh Thiến. Chờ nàng đến Ngân Xà đảo, lúc đó chúng ta đi Vạn thú đảo cũng không muộn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.