Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1223: Xử Phạt (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Vương Minh Nhân cảnh báo, Vương gia cũng không biết tương lai Nam Hải sẽ loạn thành dạng gì. Đương nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng.
Dựa theo sách lược của Vương Thu Hồng, xa lấy gần thuê. Lấy vũ lực cường đại làm cho bọn họ kinh sợ, thuê những đảo nhỏ của những thế lực khác. Thứ nhất là để khuếch tán địa bàn. Vương gia thu nhận nhiều tu sĩ khác họ, toàn bộ bố trí ở địa bàn nhà mình khống chế, rất dễ tạo nên tai hoạ ngầm. Thuê những địa bàn của các thế lực phụ cận, an trí những tu sĩ khác họ này ở đây, có thể giảm mối nguy hiểm xuống mức thấp nhất. Thứ hai là mở rộng quy mô sinh sản, Vương gia trước mắt đã khống chế bảy mươi sáu toà đảo nhỏ có linh mạch. Tộc nhân vương gia chủ yếu đóng quân ở những toà đảo có linh mạch bậc hai. Đảo nhỏ có linh mạch bậc một cấp cho những tiểu gia tộc thuê. Thứ ba là xem thử thái độ của những thế lực lân cận đối với Vương gia. Nói là thuê đảo nhỏ, qua thời gian dài thì chính là của mình. Nếu thế lực đó trở nên yếu ớt, Vương gia không chút tổn hại sẽ có thể nuốt luôn thế lực của hàng xóm. Cá lớn nuốt cá bé, đây là phép tác ở tu tiên giới.
Thuê chỉ là nói cho dễ nghe mà thôi, thực sự là tằm ăn lên.
Nghe xong lời này, sắc mặt Trầm Nguyên Phong trở nên rất khó xem. Ba toà đảo nhỏ mà Vương Quý Quân nói diện tích cũng không nhỏ. Linh điền ba toà đảo nhỏ cộng lại có hơn bốn ngàn mẫu. Trầm gia ở đó gieo trồng lượng lớn linh dược. Đây là nguồn thu thứ hai của toàn bộ Trầm gia.
Tiên lễ hậu binh, Vương gia đưa cho Trầm Nguyên Phong một viên Trúc cơ đan làm thọ lễ, cho Trầm gia mặt mũi. Tộc nhân Trầm gia giết thông gia của Vương gia, Vương gia nếu muốn đối phó với Trầm gia cũng danh chính ngôn thuận.
Tay trái là táo ngọt, tay phải là chày gỗ. Trầm Nguyên Phong đương nhiên biết nên lựa chọn như thế nào. Nói thật, Vương gia xem như không tồi. Chỉ dựa vào việc Trầm gia giết thông gia của Vương gia, Vương gia diệt Trầm gia cũng không có vấn đề gì. Núi Trầm gia dựa vào cũng chưa chắc sẽ thay Trầm gia báo thù, chuyện khác càng không cần phải nói.
“Thuê đảo nhỏ, Vương tiên tử. Đảo nhỏ này là của Kim Yến môn, Trầm gia chúng ta không có quyền xử trí.”
Trầm Nguyên Phong kiên trì nói, Trầm gia không phải là đối thủ của Vương gia. Đành phải dựa vào Kim Yến môn để thoái thoát.
Kim Yến môn có bốn Kim Đan tu sĩ, thực lực cường đại. Trầm gia chỉ là một trong rất nhiều thế lực phụ thuộc Kim Yến môn.
“Nói là như thế, các ngươi thuê bên ngoài cũng không phải không được. Trầm đạo hữu, chúng ta biết ba toà đảo nhỏ đối với Trầm gia các ngươi cũng quan trọng. Chúng ta có thể thu mua linh dược và linh ngư các ngươi sản xuất, giá cả có thế cao hơn sơ với ngoài thị trường một chút. Mặt khác, chúng ta có thể đưa cho các ngươi mười năm tiền thuê một lần. Nếu Trầm gia các ngươi gặp phải phiền toái, chúng ta có thể miễn phí giúp các ngươi một lần. Hiện tại thế đạo hỗn loạn, nhiều thêm một con đường cũng không tệ. Ngươi nói có đúng không?”
Vương Quý Quân mỉm cười, nhấc lên bình trà, rót cho Trầm Nguyên Hoa một ly trà.
Gia tộc bắt đầu thẩm thấu vào các thế lực lân cận, chậm rãi lớn mạnh.
Trầm Nguyên Phong có chút động tâm, hắn nếu đáp ứng dựa vào Vương gia. Kim Yến môn trách tội xuống, hắn không chịu trách nhiệm được.
“Vương tiên tử, việc này sự tình trọng đại, có thể cho chúng ta thời gian suy xét không? Ta cam đoan sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục.”
Vương Quý Nhân gật gật đầu rồi nói: “Cho ngươi thời gian hai tháng, ngươi suy xét cho rõ ràng. Vương gia chúng ta sẽ không bạc đãi người một nhà, cũng sẽ không nhân từ với kẻ địch. Cáo từ, ngươi không cần tiễn.”
Vương Quý Quân dẫn theo tộc nhân rời khỏi Kim Nhạn đảo, bay về hướng Ngân Xà đảo.
…
San Hô hải vực, Linh Miết phường thị.
Một gian mật thất, Vương Thanh Sơn nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt. Vương Minh Nhân đứng ở một bên, đầy vẻ áy náy.
Lưu Cận ngồi ở trước giường, xem xét thương thế cho Vương Thanh Sơn.
Vương Minh Nhân đánh không lại hai tu sĩ cùng giai, chạy về Bạch Sa đảo. Lại thấy Vương Thanh Sơn chậm chạp không về, vội vàng chạy về Linh Miết phường thị cầu viện.
Hắn vừa trở lại Linh Miết phường thị, đã biết Vương Thanh Sơn bị trọng thương.
“Ăn vào Cửu chuyển dưỡng nguyên đan, hảo hảo điều dưỡng một đoạn thời gian. Trong lúc này, không cần đấu pháp cùng người khác. Người kiếm hợp nhất tuy có uy lực rất lớn, nhưng cũng tiêu hao không ít pháp lực. May mà không thương tổn đến căn cơ. Nếu không lão phu thật sự không biết ăn nói thế vào với Diệp sư huynh.”
Lưu Cận vẻ mặt ôn hoà, quay đầu nhìn về phía Vương Minh Nhân, sắc mặt trầm xuống, không chút khách khí khiển trách: “Vương sư điệt, ai cho phép ngươi tự tiện hành đông tấn cộng Huyền Nguyệt đảo? Ngươi tự tiện hành động thiếu chút nữa làm hỏng đại sự của bản tông. Ngươi có biết tội?”
Thái Nhất tiên môn ở Nam Hải, Bắc Cương và Trung Nguyên đều khơi mào chiến sự. Thiếu người, Vương Thanh Sơn thực lực lại cường đại. Lưu Cận muốn đem Vương Thanh Sơn trở thành một thanh lợi kiếm, vì Thái Nhất tiên môn mở rộng lãnh thổ. Bởi vì Vương Minh Nhân tự tiện hành động, làm cho Vương Thanh Sơn trọng thương. Trong thời gian ngắn, Vương Thanh Sơn không thể tiếp tục đấu pháp. Điều này quấy rầy toàn bộ kế hoạch của Lưu Cận, hắn sao có thể không tức giận.
Vương Minh Nhân quỳ xuống, vẻ mặt áy náy nói: “Đệ tử biết tội, là đệ tử tự tiện hành động, làm cho Thanh Sơn trọng thương. Đệ tử nguyện ý dốc sức đảm đương. Còn mong Lưu sư thúc nhất định phải chữa khỏi cho Thanh Sơn.”
“Lưu sư thúc, là ta nguyện ý, ngài đừng trách Minh Nhân thúc công.”
Vương Thanh Sơn thay Vương Minh Nhân cầu tình. Sự tình đã thành kết cục đã định, hiện tại trách cứ Vương Minh Nhân cũng vô dụng. Ai có thể nghĩ đến Huyền Nguyệt đảo lại có thể có đến sáu Kim Đan tu sĩ.Cũng may Vương Minh Nhân dẫn dắt rời đi hai Kim Đan tu sĩ tầng sáu. Nếu không Vương Thanh Sơn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Dựa theo sách lược của Vương Thu Hồng, xa lấy gần thuê. Lấy vũ lực cường đại làm cho bọn họ kinh sợ, thuê những đảo nhỏ của những thế lực khác. Thứ nhất là để khuếch tán địa bàn. Vương gia thu nhận nhiều tu sĩ khác họ, toàn bộ bố trí ở địa bàn nhà mình khống chế, rất dễ tạo nên tai hoạ ngầm. Thuê những địa bàn của các thế lực phụ cận, an trí những tu sĩ khác họ này ở đây, có thể giảm mối nguy hiểm xuống mức thấp nhất. Thứ hai là mở rộng quy mô sinh sản, Vương gia trước mắt đã khống chế bảy mươi sáu toà đảo nhỏ có linh mạch. Tộc nhân vương gia chủ yếu đóng quân ở những toà đảo có linh mạch bậc hai. Đảo nhỏ có linh mạch bậc một cấp cho những tiểu gia tộc thuê. Thứ ba là xem thử thái độ của những thế lực lân cận đối với Vương gia. Nói là thuê đảo nhỏ, qua thời gian dài thì chính là của mình. Nếu thế lực đó trở nên yếu ớt, Vương gia không chút tổn hại sẽ có thể nuốt luôn thế lực của hàng xóm. Cá lớn nuốt cá bé, đây là phép tác ở tu tiên giới.
Thuê chỉ là nói cho dễ nghe mà thôi, thực sự là tằm ăn lên.
Nghe xong lời này, sắc mặt Trầm Nguyên Phong trở nên rất khó xem. Ba toà đảo nhỏ mà Vương Quý Quân nói diện tích cũng không nhỏ. Linh điền ba toà đảo nhỏ cộng lại có hơn bốn ngàn mẫu. Trầm gia ở đó gieo trồng lượng lớn linh dược. Đây là nguồn thu thứ hai của toàn bộ Trầm gia.
Tiên lễ hậu binh, Vương gia đưa cho Trầm Nguyên Phong một viên Trúc cơ đan làm thọ lễ, cho Trầm gia mặt mũi. Tộc nhân Trầm gia giết thông gia của Vương gia, Vương gia nếu muốn đối phó với Trầm gia cũng danh chính ngôn thuận.
Tay trái là táo ngọt, tay phải là chày gỗ. Trầm Nguyên Phong đương nhiên biết nên lựa chọn như thế nào. Nói thật, Vương gia xem như không tồi. Chỉ dựa vào việc Trầm gia giết thông gia của Vương gia, Vương gia diệt Trầm gia cũng không có vấn đề gì. Núi Trầm gia dựa vào cũng chưa chắc sẽ thay Trầm gia báo thù, chuyện khác càng không cần phải nói.
“Thuê đảo nhỏ, Vương tiên tử. Đảo nhỏ này là của Kim Yến môn, Trầm gia chúng ta không có quyền xử trí.”
Trầm Nguyên Phong kiên trì nói, Trầm gia không phải là đối thủ của Vương gia. Đành phải dựa vào Kim Yến môn để thoái thoát.
Kim Yến môn có bốn Kim Đan tu sĩ, thực lực cường đại. Trầm gia chỉ là một trong rất nhiều thế lực phụ thuộc Kim Yến môn.
“Nói là như thế, các ngươi thuê bên ngoài cũng không phải không được. Trầm đạo hữu, chúng ta biết ba toà đảo nhỏ đối với Trầm gia các ngươi cũng quan trọng. Chúng ta có thể thu mua linh dược và linh ngư các ngươi sản xuất, giá cả có thế cao hơn sơ với ngoài thị trường một chút. Mặt khác, chúng ta có thể đưa cho các ngươi mười năm tiền thuê một lần. Nếu Trầm gia các ngươi gặp phải phiền toái, chúng ta có thể miễn phí giúp các ngươi một lần. Hiện tại thế đạo hỗn loạn, nhiều thêm một con đường cũng không tệ. Ngươi nói có đúng không?”
Vương Quý Quân mỉm cười, nhấc lên bình trà, rót cho Trầm Nguyên Hoa một ly trà.
Gia tộc bắt đầu thẩm thấu vào các thế lực lân cận, chậm rãi lớn mạnh.
Trầm Nguyên Phong có chút động tâm, hắn nếu đáp ứng dựa vào Vương gia. Kim Yến môn trách tội xuống, hắn không chịu trách nhiệm được.
“Vương tiên tử, việc này sự tình trọng đại, có thể cho chúng ta thời gian suy xét không? Ta cam đoan sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục.”
Vương Quý Nhân gật gật đầu rồi nói: “Cho ngươi thời gian hai tháng, ngươi suy xét cho rõ ràng. Vương gia chúng ta sẽ không bạc đãi người một nhà, cũng sẽ không nhân từ với kẻ địch. Cáo từ, ngươi không cần tiễn.”
Vương Quý Quân dẫn theo tộc nhân rời khỏi Kim Nhạn đảo, bay về hướng Ngân Xà đảo.
…
San Hô hải vực, Linh Miết phường thị.
Một gian mật thất, Vương Thanh Sơn nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt. Vương Minh Nhân đứng ở một bên, đầy vẻ áy náy.
Lưu Cận ngồi ở trước giường, xem xét thương thế cho Vương Thanh Sơn.
Vương Minh Nhân đánh không lại hai tu sĩ cùng giai, chạy về Bạch Sa đảo. Lại thấy Vương Thanh Sơn chậm chạp không về, vội vàng chạy về Linh Miết phường thị cầu viện.
Hắn vừa trở lại Linh Miết phường thị, đã biết Vương Thanh Sơn bị trọng thương.
“Ăn vào Cửu chuyển dưỡng nguyên đan, hảo hảo điều dưỡng một đoạn thời gian. Trong lúc này, không cần đấu pháp cùng người khác. Người kiếm hợp nhất tuy có uy lực rất lớn, nhưng cũng tiêu hao không ít pháp lực. May mà không thương tổn đến căn cơ. Nếu không lão phu thật sự không biết ăn nói thế vào với Diệp sư huynh.”
Lưu Cận vẻ mặt ôn hoà, quay đầu nhìn về phía Vương Minh Nhân, sắc mặt trầm xuống, không chút khách khí khiển trách: “Vương sư điệt, ai cho phép ngươi tự tiện hành đông tấn cộng Huyền Nguyệt đảo? Ngươi tự tiện hành động thiếu chút nữa làm hỏng đại sự của bản tông. Ngươi có biết tội?”
Thái Nhất tiên môn ở Nam Hải, Bắc Cương và Trung Nguyên đều khơi mào chiến sự. Thiếu người, Vương Thanh Sơn thực lực lại cường đại. Lưu Cận muốn đem Vương Thanh Sơn trở thành một thanh lợi kiếm, vì Thái Nhất tiên môn mở rộng lãnh thổ. Bởi vì Vương Minh Nhân tự tiện hành động, làm cho Vương Thanh Sơn trọng thương. Trong thời gian ngắn, Vương Thanh Sơn không thể tiếp tục đấu pháp. Điều này quấy rầy toàn bộ kế hoạch của Lưu Cận, hắn sao có thể không tức giận.
Vương Minh Nhân quỳ xuống, vẻ mặt áy náy nói: “Đệ tử biết tội, là đệ tử tự tiện hành động, làm cho Thanh Sơn trọng thương. Đệ tử nguyện ý dốc sức đảm đương. Còn mong Lưu sư thúc nhất định phải chữa khỏi cho Thanh Sơn.”
“Lưu sư thúc, là ta nguyện ý, ngài đừng trách Minh Nhân thúc công.”
Vương Thanh Sơn thay Vương Minh Nhân cầu tình. Sự tình đã thành kết cục đã định, hiện tại trách cứ Vương Minh Nhân cũng vô dụng. Ai có thể nghĩ đến Huyền Nguyệt đảo lại có thể có đến sáu Kim Đan tu sĩ.Cũng may Vương Minh Nhân dẫn dắt rời đi hai Kim Đan tu sĩ tầng sáu. Nếu không Vương Thanh Sơn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.