Chương 38: Thịt nướng thơm.... thơmmmm
Mọt sách
18/12/2019
Sau khi kết thúc kì thi, tất cả học sinh được nghỉ hai ngày, chỉ trừ khối 12 là không được nghỉ.
Nhà trường một phần cũng hiểu được tâm lí của học sinh, nên kết hợp vừa chơi vừa học, tuy nhiên chỉ có khối 10 và 11 mà thôi.
Có được hai ngày nghỉ này, thầy cô vội vội vàng vàng chấm bài kiểm tra và đồng thời cũng tìm ra phương hướng dạy mới cho những học sinh của mình.
***********----------***********--------
Bắt đầu ngày nghỉ đầu tiên, Hạ Tâm có một quyết định cực kì quan trọng, đó chính là "ngủ nướng".
Và cái quyết định quan trọng ấy đã được Hạ Tâm thực hiện một cách trọn vẹn và hoàn hảo nhất.
Kết quả là ..... ừm.....Hạ Tâm ngủ đến "khét lẹt" mới chịu dậy.
Khi tỉnh dậy cũng đã là 1h chiều, Hạ Tâm vẫn chưa tỉnh ngủ, đưa mắt nhìn lên trần nhà.... đôi mắt lim dim, vô hồn,......
Bỗng.... ọt... ọt.... ọt.... đưa tay lên xoa xoa cái bụng xẹp lép,.... đói..... đói quá đi....
Hạ Tâm xoay người bước xuống giường, mở cửa bước xuống lầu, đi thẳng xuống phòng bếp.
Mắt nhắm mắt mở, Hạ Tâm mở cửa tủ lạnh ra, ....i..n......g......ing.......
cô đứng hình ba giây, rồi đóng tủ lạnh lại....
Hạ Tâm dụi dụi mắt cho tỉnh táo, rồi lại mở tủ lạnh ra,.....
O MY GOD!!!!!! Cái quái gì đang diễn ra thế này!!!........
Tủ lạnh trống trơn, không có một thứ gì trong đó cả.
Hạ Tâm nghĩ nghĩ chắc do người làm chưa bỏ vào thôi nhỉ,... tự an ủi mình vài giây, cô đóng tủ lạnh lại, rồi chuyển qua tủ trong bếp, từng chỗ, từng chỗ,... Hạ Tâm bất lực thật sự....
-Không .....
--Không có....
-----KHÔNG CÓ GÌ CẢ!!!.....
Tất cả đều không có, một thứ đồ để ăn được cũng không lun, chỉ toàn nồi với chảo.....
HUHUHU!!! ĐỒ ĂN ĐĂU HẾT RỒI!!!!
Ọt.............. ......ọt............ọt.... ọt......................
Hạ Tâm tức mình vỗ nhẹ cái bụng mình một cái, thầm thì trong lòng mà mắng..... &@&@&p¥&€££¥£^¥
Hạ Tâm quay người đi ra phòng khách, nhìn quanh một vòng, ngay cả một bóng người cũng không có,....
-----WHAT!!! Chuyện quái gì đang xảy ra thế này........
Ngay lúc đó một hương thơm ngào ngạt đã bay vào mũi cô,... hít sâu một hơi, nếu đoán không nhầm, thì đây là... ừm ... hình như là mùi thịt nướng....
----Đúng!!! Chính nó!! Chính là mùi thơm ấy!!!!!
Hạ Tâm hớn hở, hít hà vài cái hương thơm ấy, ahahaha......
Cái bụng cứ réo rắt mà lên án, khiến Hạ Tâm ngẩn ngơ đi theo mùi hương mà thịt nướng bay tới.
Càng đi tới gần nơi mùi thịt phát ra, Hạ Tâm phát hiện đây là sân vườn sau nhà, cô nghe có tiếng người nói.
Một giọng nữ phát ra: "Ý, dì Tú coi chừng thịt cháy kìa...."
Ngay lập tức, Hạ Tâm nghe được giọng dì Tú: "Ấy... ấy... haizzzzz..... hên quá còn chưa bị sao cả."
Giọng của một người hầu gái hỏi dì Tú:" Không biết cô chủ tỉnh chưa nhỉ??"
Có người nhanh nhảu tiếp lời: "Chắc cũng sắp rồi đấy. Mấy người chúng ta ra đây nướng thịt lỡ cô chủ tỉnh dậy, không thấy ai thì phải làm sao đây."
" Chắc không sao đâu. Cậu Phong nói chỉ cần cô ấy nghe được hương thơm sẽ ra đây thôi.Mọi người nhìn nhau mà cười thầm.
"Nói cũng đúng, nếu không thì chúng ta nướng xong rồi lên gọi cô chủ, dù gì cũng đã trưa rồi mà."
Dì Tú: "Mấy người cứ nói hoài lo làm đi, cô chủ ngủ nửa ngày rồi, chắc cũng đói, chúng ta làm nhanh....."
Còn chưa nói dứt lời dì Tú đã thấy một bóng người chạy qua: "Dì Tú, con muốn ăn, con sắp đói xỉu rồi...."
Hạ Tâm nhanh nhảu kéo cái ghế ra rồi ngồi vào, nửa thân trên nằm sấp trên bàn, cái miệng nhỏ hơi chu lên biểu tình cho cái bụng kêu réo của mình..........
Dì Tú: "A.. được... được... cô đợi tôi một chút... tôi lấy đồ ăn cho cô ngay đây."
Ngay lập tức một dĩa đồ nướng được mang lên cho cô: "Đây, thưa cô chủ, đây là đồ chúng tôi mới nướng xong, cô ăn đi cho nóng,.... nhưng cũng đừng gấp gáp kẻo nóng nhé."
Đĩa thịt nướng vẫn còn bốc khói, kèm theo đó là một số loại hải sản nướng khác nhau, mùi hương xông thẳng vào khứu giác cô.
Nhìn thôi đã phát thèm, dạ.... dạ... vâng... vâng... Hạ Tâm cho ngay vào miệng một miếng thịt vào miệng, nhưng mà hơi nóng, cố chịu một chút cho bớt nóng, rồi nhanh chóng nhai miếng thịt ấy.....
Miếng thịt thật mềm, tẩm ướp gia vị rất vừa phải, vừa ăn Hạ Tâm vừa khen ngon.
Ăn no được một chút, Hạ Tâm mới hỏi:" Dì Tú, sao mọi người lại ra đây nướng thịt thế, có tiệc gì à...."
Hạ Tâm vừa ăn thịt nướng, vừa liếc mắt nhìn các món ăn trước mặt mình, suy nghĩ xem mình nên ăn món nào,..... và cũng vừa mở lời mà hỏi chuyện dì Tú.
Nhà trường một phần cũng hiểu được tâm lí của học sinh, nên kết hợp vừa chơi vừa học, tuy nhiên chỉ có khối 10 và 11 mà thôi.
Có được hai ngày nghỉ này, thầy cô vội vội vàng vàng chấm bài kiểm tra và đồng thời cũng tìm ra phương hướng dạy mới cho những học sinh của mình.
***********----------***********--------
Bắt đầu ngày nghỉ đầu tiên, Hạ Tâm có một quyết định cực kì quan trọng, đó chính là "ngủ nướng".
Và cái quyết định quan trọng ấy đã được Hạ Tâm thực hiện một cách trọn vẹn và hoàn hảo nhất.
Kết quả là ..... ừm.....Hạ Tâm ngủ đến "khét lẹt" mới chịu dậy.
Khi tỉnh dậy cũng đã là 1h chiều, Hạ Tâm vẫn chưa tỉnh ngủ, đưa mắt nhìn lên trần nhà.... đôi mắt lim dim, vô hồn,......
Bỗng.... ọt... ọt.... ọt.... đưa tay lên xoa xoa cái bụng xẹp lép,.... đói..... đói quá đi....
Hạ Tâm xoay người bước xuống giường, mở cửa bước xuống lầu, đi thẳng xuống phòng bếp.
Mắt nhắm mắt mở, Hạ Tâm mở cửa tủ lạnh ra, ....i..n......g......ing.......
cô đứng hình ba giây, rồi đóng tủ lạnh lại....
Hạ Tâm dụi dụi mắt cho tỉnh táo, rồi lại mở tủ lạnh ra,.....
O MY GOD!!!!!! Cái quái gì đang diễn ra thế này!!!........
Tủ lạnh trống trơn, không có một thứ gì trong đó cả.
Hạ Tâm nghĩ nghĩ chắc do người làm chưa bỏ vào thôi nhỉ,... tự an ủi mình vài giây, cô đóng tủ lạnh lại, rồi chuyển qua tủ trong bếp, từng chỗ, từng chỗ,... Hạ Tâm bất lực thật sự....
-Không .....
--Không có....
-----KHÔNG CÓ GÌ CẢ!!!.....
Tất cả đều không có, một thứ đồ để ăn được cũng không lun, chỉ toàn nồi với chảo.....
HUHUHU!!! ĐỒ ĂN ĐĂU HẾT RỒI!!!!
Ọt.............. ......ọt............ọt.... ọt......................
Hạ Tâm tức mình vỗ nhẹ cái bụng mình một cái, thầm thì trong lòng mà mắng..... &@&@&p¥&€££¥£^¥
Hạ Tâm quay người đi ra phòng khách, nhìn quanh một vòng, ngay cả một bóng người cũng không có,....
-----WHAT!!! Chuyện quái gì đang xảy ra thế này........
Ngay lúc đó một hương thơm ngào ngạt đã bay vào mũi cô,... hít sâu một hơi, nếu đoán không nhầm, thì đây là... ừm ... hình như là mùi thịt nướng....
----Đúng!!! Chính nó!! Chính là mùi thơm ấy!!!!!
Hạ Tâm hớn hở, hít hà vài cái hương thơm ấy, ahahaha......
Cái bụng cứ réo rắt mà lên án, khiến Hạ Tâm ngẩn ngơ đi theo mùi hương mà thịt nướng bay tới.
Càng đi tới gần nơi mùi thịt phát ra, Hạ Tâm phát hiện đây là sân vườn sau nhà, cô nghe có tiếng người nói.
Một giọng nữ phát ra: "Ý, dì Tú coi chừng thịt cháy kìa...."
Ngay lập tức, Hạ Tâm nghe được giọng dì Tú: "Ấy... ấy... haizzzzz..... hên quá còn chưa bị sao cả."
Giọng của một người hầu gái hỏi dì Tú:" Không biết cô chủ tỉnh chưa nhỉ??"
Có người nhanh nhảu tiếp lời: "Chắc cũng sắp rồi đấy. Mấy người chúng ta ra đây nướng thịt lỡ cô chủ tỉnh dậy, không thấy ai thì phải làm sao đây."
" Chắc không sao đâu. Cậu Phong nói chỉ cần cô ấy nghe được hương thơm sẽ ra đây thôi.Mọi người nhìn nhau mà cười thầm.
"Nói cũng đúng, nếu không thì chúng ta nướng xong rồi lên gọi cô chủ, dù gì cũng đã trưa rồi mà."
Dì Tú: "Mấy người cứ nói hoài lo làm đi, cô chủ ngủ nửa ngày rồi, chắc cũng đói, chúng ta làm nhanh....."
Còn chưa nói dứt lời dì Tú đã thấy một bóng người chạy qua: "Dì Tú, con muốn ăn, con sắp đói xỉu rồi...."
Hạ Tâm nhanh nhảu kéo cái ghế ra rồi ngồi vào, nửa thân trên nằm sấp trên bàn, cái miệng nhỏ hơi chu lên biểu tình cho cái bụng kêu réo của mình..........
Dì Tú: "A.. được... được... cô đợi tôi một chút... tôi lấy đồ ăn cho cô ngay đây."
Ngay lập tức một dĩa đồ nướng được mang lên cho cô: "Đây, thưa cô chủ, đây là đồ chúng tôi mới nướng xong, cô ăn đi cho nóng,.... nhưng cũng đừng gấp gáp kẻo nóng nhé."
Đĩa thịt nướng vẫn còn bốc khói, kèm theo đó là một số loại hải sản nướng khác nhau, mùi hương xông thẳng vào khứu giác cô.
Nhìn thôi đã phát thèm, dạ.... dạ... vâng... vâng... Hạ Tâm cho ngay vào miệng một miếng thịt vào miệng, nhưng mà hơi nóng, cố chịu một chút cho bớt nóng, rồi nhanh chóng nhai miếng thịt ấy.....
Miếng thịt thật mềm, tẩm ướp gia vị rất vừa phải, vừa ăn Hạ Tâm vừa khen ngon.
Ăn no được một chút, Hạ Tâm mới hỏi:" Dì Tú, sao mọi người lại ra đây nướng thịt thế, có tiệc gì à...."
Hạ Tâm vừa ăn thịt nướng, vừa liếc mắt nhìn các món ăn trước mặt mình, suy nghĩ xem mình nên ăn món nào,..... và cũng vừa mở lời mà hỏi chuyện dì Tú.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.