[Thập Niên 70] Cẩm Nang Tự Cứu Của Bạch Nguyệt Quang

Chương 7:

Khai Tâm Quả Phát Cao

02/10/2024

Triệu Vi Vi dừng lại động tác, cau mày nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Tang Miêu, ngẩn ngơ.

Tang Miêu vẫn chưa biết mình đã lọt vào tầm ngắm của nữ chính trọng sinh, mà cứ tiếp tục chìm đắm vào điệu múa của mình.

Khi cô ngừng múa, khuôn mặt trắng nõn đã thấm đầy mồ hôi, từng giọt mồ hôi lăn từ trán xuống cằm. Bộ quần áo múa mỏng manh cũng bị thấm ướt, dính vào cơ thể, để lộ làn da mỏng manh bên trong. Khiến cô trông càng mảnh mai và cao ráo hơn.

Vài người bạn trong đoàn thân thiết với Tang Miêu lập tức đến gần.

Chu Cầm trêu đùa: “Tang Tang, cậu nhảy càng ngày càng giỏi đấy nhé.”

Mấy người cười nói vui vẻ.

Tang Miêu hất nhẹ mồ hôi trên mặt, tự nhiên nhận chiếc khăn tay từ một người bạn đưa tới, rồi dựa vào một cô gái bên cạnh, thở hổn hển.

Trước đây, Tang Miêu có mối quan hệ tốt với mọi người trong đoàn múa. Cô là em út, lại có năng khiếu vượt trội và luôn chăm chỉ nỗ lực, vì vậy mọi người đều tôn trọng và quý mến cô.

Giờ dù đã đổi sang thế giới khác, Tang Miêu vẫn được mọi người yêu quý như trước. Trong mắt họ, cô vẫn là ngôi sao sáng của đoàn múa. Vừa xinh đẹp vừa tài năng, lúc nào cũng giữ vai trò diễn viên chính.

Còn chưa nhận ra tất cả những người này, Tang Miêu chỉ cười nhẹ với họ rồi nghỉ ngơi một lúc trước khi tiếp tục tập luyện. Dù đã đổi thân xác, cô vẫn cần phải tìm lại cảm giác.



Trong gương lớn của phòng tập, hình ảnh của cô phản chiếu với những bước nhảy nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ.

Khi Dương Hân trở lại phòng tập sau khi đã sắp xếp xong công việc ở các bộ phận, bà thấy Tang Miêu đang múa ở giữa phòng, từng động tác đều được thực hiện một cách chính xác.

Ngay cả những động tác chưa quen thuộc, cô cũng không dừng lại mà cứ luyện tập nhiều lần, trông rất tập trung.

Dương Hân gật đầu hài lòng, có vẻ cô bé đã mở mang đầu óc, bà có thể yên tâm quay đi.

Đến tối khi trời nhá nhem, Tang Miêu cùng vài người trong đoàn đi ăn cơm. Cô vẫn còn khá tò mò về doanh trại bộ binh trong những năm 70, nhưng chỉ có thể lặng lẽ quan sát xung quanh mà không tỏ ra quá ngạc nhiên.

Những ngôi nhà gạch đỏ, một hành lang dài phía ngoài, đoàn văn công có môi trường làm việc rất tốt so với thời kỳ này. Thậm chí, Tang Miêu còn nhìn thấy một bể bơi lớn trong khu vực của đoàn văn công.

Nhà ăn nằm không xa phòng tập, chỉ mất vài phút đi bộ là tới. Tang Miêu ăn không nhiều, cô bảo người phát cơm chỉ lấy ít thôi, vì buổi tối cô có thói quen ăn ít để giữ dáng.

Nhóm múa ngồi cùng nhau, trong khi đó nữ chính Triệu Vi Vi lại ngồi một mình ở một góc xa. Mặc dù kiếp này cô ta không còn mối quan hệ căng thẳng với mọi người, nhưng vẫn chưa thực sự thân thiết. Thường xuyên làm việc một mình, trông có chút xa cách.

Tang Miêu cũng chẳng bận tâm nhiều. Giờ cô không còn là Tang Miêu của trước kia, nên không cần phải giao du nhiều với nữ chính. Chỉ cần làm tốt việc của mình là được.

Cả nhóm nói chuyện rôm rả, chẳng biết thế nào mà đề tài lại chuyển đến Lục Hiệu, người đã mang thông báo đến cho đoàn văn công trưa nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Cẩm Nang Tự Cứu Của Bạch Nguyệt Quang

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook