Thập Niên 70 Kỳ Ba Người Một Nhà

Chương 34:

Trí Xỉ Bất Thị Bệnh

16/06/2024

Chuyện hôm nay còn lưu lại ấn tượng sâu trong lòng họ, bởi vì chẳng ai ngờ rằng Khúc Tiểu Oản bình thường ít nói, nay lại có thể mắng người ta sấp mặt như vậy.

Nghe nói con dâu nhà họ Chu vừa về đến nhà đã phát cáu, gào lên với chồng đòi đi hợp tác cung ứng tiếp thị để mua đồ mà náo loạn cả đêm.

Thế là, sáng hôm sau đúng ngày bầu cử, mọi người vẫn còn bàn tán xôn xao về chuyện này.

Những ánh mắt tò mò nhìn về phía gia đình Khúc Tiểu Oản khiến họ không thể nào làm lơ được.

Tiểu Đào Đào ban đầu còn tưởng mọi người đang nhìn mình, bèn kéo kéo bím tóc, đứng thẳng người, một lúc sau lại ngẩng đầu nhỏ lên.

"Sao con lại thấy mọi người đang nhìn mẹ thế nhỉ?"

"Bọn họ không phải đang nhìn mẹ con đấy sao?" Chị dâu vui tươi hớn hở nói: "Mẹ con hôm qua lợi hại lắm đấy, mắng cho cái người ức hiếp mẹ con khóc luôn rồi."

Con dâu nhà họ Chu sau khi bị Khúc Tiểu Oản mắng thì chỉ biết im thin thít lau nước mắt.

Lời nói xúc phạm tuy có thể gây tổn thương, nhưng tổn thương nhất là khi những lời đó lại là sự thật.

"Thật, thật ạ?" Tiểu Đào Đào trợn to mắt: "Mẹ của con lợi hại vậy sao?"

Khúc Tiểu Oản đỏ mặt, mím môi nói: "Không có, mẹ chỉ nói bừa một câu thôi."



Nói thì nói vậy, nhưng cái dáng vẻ lúc đó của cô là học theo Thị Tử lúc dạy dỗ người khác, nếu không cô cũng không biết mắng người ta kiểu gì.

"Đó mà là bừa à, đó là vợ anh thông minh đấy chứ! Chỉ với hai câu nói ngắn gọn mà đã xử lý gọn ghẽ một người, lợi hại thật!" Tống Hành cười hì hì ôm lấy vai cô mà khẳng định một lần nữa.

"Vợ yên tâm, anh chẳng thèm nhìn những bà cô kia lấy một cái, trong lòng anh chỉ có mình vợ thôi..."

Tiểu Đào Đào lè lưỡi, lấy ngón tay nhỏ xoa xoa mặt, nói: "Xấu hổ quá đi!"

Mọi người xung quanh thì đã sớm trợn trắng mắt, lặng lẽ tránh xa hai người.

Tống Hành này đúng là...

Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng mọi người khi nhìn thấy Tống Hành như vậy, ai nấy đều có chút ghen tị, lén lút liếc mắt nhìn chồng mình, những người ngoài chuyện giường chiếu ra thì chẳng bao giờ nói được một câu tử tế.

Không thể so sánh, không thể so sánh được.

Trong lúc mọi người đang nói chuyện thì bên kia cuộc bầu cử chính thức bắt đầu.

Cuộc bầu cử ở đại đội rất đơn giản, bỏ phiếu kín, các ứng cử viên lên phía trước đứng, giới thiệu bản thân một chút, sau đó mọi người bỏ phiếu.

Việc bỏ phiếu đã được cán bộ các thôn chuẩn bị từ trước, mỗi người một lá phiếu, chỉ cần bỏ vào thùng phiếu rồi sau đó kiểm phiếu là xong.



Đầu tiên là bầu đội trưởng đại đội, rồi đến bí thư chi bộ thôn, kế toán, đội trưởng đội tuần tra, rồi đến chủ nhiệm hội phụ nữ...

Hết người này đến người khác lên rồi lại xuống, người thì run bần bật, người thì lắp bắp, cuối cùng cũng đến lượt bầu chọn chủ nhiệm hội phụ nữ.

Tiểu Đào Đào lập tức phấn khởi hẳn lên, đòi Thị Tử bế lên.

Phải biết rằng, trong nhà bé, cha, mẹ, bà nội, các bác gái, tất cả đều tham gia ứng cử!!!

Vừa bước lên, một dàn người hùng hậu toàn là người nhà họ Khúc.

Mà giữa đám đông đó, Tống Hành là người đàn ông duy nhất, lại còn là người đẹp trai nhất, nổi bật hẳn lên.

Những ai đã biết trước thì không nói, nhưng những người chưa biết, khi nhìn thấy anh thật sự bước lên, khóe mắt đều không khỏi giật giật.

"Tống Hành này, gan thật đấy."

"Tiểu Oản cũng yên tâm để anh ta ứng cử nhỉ, lỡ đâu mà trúng cử thật, ngày nào cũng ở giữa dàn phụ nữ, chậc chậc."

"Mà nhà họ Khúc này, người cũng đông quá đấy..."

Chẳng những người bên dưới thấy đông, mà ngay cả Võ Mạn Châu và mấy người vừa đứng trên đó, khi nghe thấy tên mình được xướng lên cũng phải giật giật khóe miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Kỳ Ba Người Một Nhà

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook