Thập Niên 70 Kỳ Ba Người Một Nhà

Chương 40:

Trí Xỉ Bất Thị Bệnh

16/06/2024

Đành chờ lát nữa cậu ra giặt sau vậy.

"Không về đâu!"

Tiểu Đào Đào quay người lại, nghiêm nghị nói: "Anh không được lười biếng, quần áo của anh còn chưa giặt xong kìa."

Mí mắt Lận Thanh Hòa giật giật, không hiểu sao lại có dự cảm chẳng lành.

Quả nhiên...

"Á!"

"A!"

Tiểu Đào Đào không tin tà, lại đứng bên bờ suối, thỉnh thoảng cứ nhúng chân, rồi lại nhúng tay xuống nước.

Bé cứ như thể lấy mình làm mồi nhử, bắt thêm được hai con cá nhỏ, ba con tôm to và một con cua.

Thế giới quan của Lận Thanh Hòa gần như vỡ vụn, rất cần khoa học đến hàn gắn lại.

Nhưng tiếc là không có.

Cậu hít sâu một hơi sau đó kéo bé con dậy, vì muốn cứu vớt thế giới quan đang trên bờ vực sụp đổ của mình, hai người vẫn nên về nhà trước đã.

Đương nhiên, sau khi đưa bé con về, cậu phải báo cáo lại chuyện hôm nay.

Lận Thanh Hòa vẫn có chút tự trách, may mà hôm nay gặp may, nếu bé bị con rùa kia cắn vào ngón chân thì nguy hiểm rồi.

"Không trách em được." Thị Tử nghe xong tim đập thình thịch, nhưng vẫn an ủi Lận Thanh Hòa.

"Quen rồi là được."



Cũng không phải bọn họ bàng quan, nhưng từ sau khi bé đứng trong nhà vẫn giẫm phải rắn, bọn họ chỉ có thể phó mặc tất cả cho số phận.

Thật sự không biết nên nói là xui xẻo hay là may mắn nữa.

"May mắn, may mắn, Đào Đào siêu may mắn." Đào Đào lên tiếng minh chứng, tay vỗ bôm bốp lên thành chậu gỗ đựng rùa, cá, tôm.

"Ăn, ăn cá cá."

Vừa về đến nhà, Tiểu Đào Đào lập tức quên hết tủi thân, trong mắt chỉ còn cá, bé nuốt nước miếng ừng ực.

"Cá kho!"

"Em giỏi chọn thật đấy, cá kho tốn dầu nhất."

Thị Tử lườm Tiểu Đào Đào một cái, sau đó vừa xoa xoa đầu bé, vừa nói với Lận Thanh Hòa đứng bên cạnh:

"A Hòa, lát nữa nhà em không nấu cơm đâu, em sang bên này ăn nhé, cô Tuyên cũng sang, bây giờ mọi người đang ở nhà đội trưởng Viên."

Lận Thanh Hòa gật đầu, xắn tay áo lên.

"Vâng, vậy để em phụ anh một tay."

Thị Tử gật đầu, sau đó nhìn bốn năm đứa nhỏ đang vây quanh trong sân.

"..."

"Em, em đi rửa rau."

"Em đi làm cá."



"Em nhóm lửa."

Mấy đứa nhỏ giật mình, bỗng cảm thấy sống lưng lạnh ngắt, lập tức tích cực xung phong, hệt như mấy chú ong nhỏ chăm chỉ, đứa tìm rau, đứa lấy củi.

"A Hòa, lát nữa em phụ trách nấu nhé, nghe Đào Đào nói em nấu ăn ngon lắm." Thị Tử hài lòng đi rửa tay, không khách khí sai bảo.

Là trẻ lớn, sai bảo trẻ nhỏ y như là gen di truyền đã khắc sâu trong xương tủy vậy.

Dù sao thì có làm việc là đúng rồi.

Lận Thanh Hòa cười ngại ngùng: "Em toàn học theo sách thôi."

"Trong sách có nhiều thứ vậy sao?"

Mặc dù năm nay Thị Tử sẽ tốt nghiệp cấp 2, nhưng kiến thức về sách vở của cô bé rất ít, thậm chí còn cảm thấy chúng chẳng có ích lợi gì.

"Trong sách có rất nhiều thứ hay ho, anh muốn xem thì lát nữa em lấy cho anh mấy cuốn sách dạy nấu ăn."

Nhắc đến sách, mắt Lận Thanh Hòa sáng rực.

Lúc đến đại đội, bọn họ được đi nhờ xe của đội vận chuyển nên đã mang theo một đống lớn hành lý, mà hơn phân trong số đó là đủ loại sách vở, đựng đầy cả mấy cái thùng.

"Được, đưa món nào đơn giản dễ làm ấy."

Cách nấu ăn của bọn họ toàn học thông qua là truyền miệng, đại khái là cho dầu muối vào ăn được là được rồi, đâu có cầu kỳ như vậy.

Ngon hay không ngon, có lẽ là do một thìa dầu hay hai thìa dầu mà thôi.

Thấy Thị Tử có hứng thú với chuyện này, nên Lận Thanh Hòa tiếp tục trò chuyện rôm rả, trò chuyện hết sức hợp ý.

Trong mắt Lận Thanh Hòa, cậu lớn thế này rồi vẫn chưa từng gặp được người con trai nào có cùng sở thích nấu nướng với mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Kỳ Ba Người Một Nhà

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook