Thập Niên 70 Kỳ Ba Người Một Nhà

Chương 46:

Trí Xỉ Bất Thị Bệnh

16/06/2024

"Nhưng mà, lượng lương thực mà mọi người bán ra hàng năm có giảm sút gì không? Hơn nữa, nói cho cùng, số ngô non này không chia cũng sẽ bị lén lút lấy mất, năm nào chả mất đi cả nghìn cân."

Đại đội có nhiều người như vậy, làm sao quản lý hết được, hơn nữa, vì không được chia ngô non nên họ cũng nhắm mắt làm ngơ.

Tính ra, còn không bằng chia luôn cho rồi.

"Cậu còn dám nói? Đó chẳng phải là do cậu làm sao?" Đội trưởng Viên tức giận.

Vừa mới nhậm chức mà Tống Hành đã sửa đổi quy định của ông ta, trong mắt ông ta đây rõ ràng là hành vi khiêu khích.

"Mọi người cũng không thiếu lương thực, khoai lang, gạo, ngô thu hoạch hàng năm hoàn toàn đủ cho mọi người ăn, vì vậy tôi đề nghị năm nay để dành một phần ngô non, cứ theo công điểm tính đến thời điểm hiện tại, hai trăm công điểm đổi một cân ngô."

Đại đội bọn họ có hơn bảy mươi hộ gia đình, nửa năm nay, phần lớn các hộ gia đình đều có một hai nghìn công điểm, vậy là mỗi nhà sẽ được năm đến mười cân, tính ra tổng cộng còn chưa đến một nghìn cân.

Đề nghị này vừa đưa ra, tuy có không ít người phản đối, nhưng hai năm nay, cuộc sống của mọi người đã khá hơn, so với việc ăn ngô thô cả năm, thì ăn ngô non sướng hơn nhiều.

Không nghi ngờ gì nữa, đề nghị của Tống Hành đã được thông qua.

Cho dù những người như đội trưởng Viên có tức chết cũng không làm gì được.

Lúc này, Tống Hành lại phẩy tay.



"Nhân tiện, tôi còn muốn thành lập một hợp tác xã cho công xã chúng ta, sau này có việc gì cũng thuận tiện hơn."

Dưới sự cám dỗ của ngô non, thứ nghe thì hay ho nhưng thật chất lại vô dụng như hợp tác xã cũng không bị ai phản đối.

Giải quyết được hai việc một lúc, Tống Hành về nhà, vui vẻ bế con gái nhỏ vào lòng.

"Con gái, chúng ta có thể vào thành phố rồi."

Những người khác: ???

Không phải chứ, bọn họ đã bỏ lỡ bước nào rồi sao? Sao lại nhảy tới chuyện vào thành phố rồi?

Tống Hành: Tự do phân phối ngô non = Có ngô, Hợp tác xã được thành lập = Có thể bán ngô = Vào thành phố bán ngô = Có thể vào thành phố rồi!!!

*

Là đứa trẻ đầu tiên trong đại đội được vào thành phố, Tiểu Đào Đào tự biết bản thân gánh vác trọng trách nặng nề. Bé mặc chiếc áo màu hồng nhạt đẹp nhất, đi đôi giày mới may vào dịp Tết, đeo chiếc túi nhỏ được đan bằng lau sậy, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Mình phải xem thử nhà cửa trong thành phố to như thế nào, xe cộ ra sao, quần áo mới của mọi người, kẹo họ ăn, cả hoa dại nữa..."

Lẩm bẩm một hồi lâu, Tiểu Đào Đào quay sang nhìn Lận Thanh Hòa: "Anh trai nhỏ, anh nhất định phải nhắc nhở em đấy nhé."



Bé còn gánh vác nhiệm vụ thay A Xảo, Tiểu Ny, Thạch Tử, Quốc Khánh...

Rất nhiều bạn nhỏ khác đã nhờ bé quan sát giúp thành phố đấy.

Bé nhất định phải xem từ đầu đến chân, từ trên xuống dưới, thậm chí cả nhà xí cũng không thể bỏ qua!

Những đứa trẻ khác: "Đúng vậy, đúng vậy!"

Tóm lại, đây chính là những gì mà một đứa trẻ nông thôn lần đầu tiên lên thành phố phải làm.

Đối với những người nông dân quanh năm suốt tháng chỉ biết đến ruộng đồng, thỉnh thoảng mới được một lần lên xã, cả đời chưa từng đặt chân đến huyện, thì việc được lên thành phố quả là một chuyện trọng đại.

Tin tức vừa truyền ra, Tiểu Đào Đào lại một lần nữa trở thành đứa trẻ được yêu thích nhất đại đội. Từ sáng sớm đến tối mịt, từng tốp trẻ con lớn bé thi nhau chạy đến tìm bé để hỏi han.

Câu trả lời luôn là:

"Mình vẫn chưa đi mà."

"Để xem xe cộ, quần áo mới."

"Đẹp không hả? Không biết nữa, nhưng Tiểu Đào Đào chắc chắn sẽ tập trung quan sát."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70 Kỳ Ba Người Một Nhà

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook