Chương 15: Cao Lớn 6
Trương Giai Âm
29/04/2024
Lý Đại Thắng cắn chặt răng, bước một bước lên trước, muốn hỏi cô ấy xem mắt có phải có vấn đề rồi không.
Đột nhiên có một cánh tay chắc nịch dang ra, nắm bả vai Triệu Miên, đẩy cô ấy ra sau lưng.
"Chị, có chuyện gì vậy?"
Triệu Phong chắn kín mít người Triệu Miên, đôi mắt nghi hoặc nhìn qua Triệu Kha rồi lại lướt đến trên người Lý Đại Thắng.
Năm nay cậu vừa tròn mười bảy tuổi, khuôn mặt còn non nớt, nhưng cơ bắp trên cánh tay hay bả vai dưới lớp vải như ẩn như hiện chứng minh một điều, cậu có thể từ bé cún con ngốc nghếch biến thành chó điên hung hãn bất cứ lúc nào.
Lửa giận của Lý Đại Thắng trong nháy mắt lập tức xìu xuống, sắc mặt biến hóa liên tục trông rất buồn cười, sau đó hắn ra vẻ rộng lượng nói: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi, không chấp nhặt, không chấp nhặt."
Triệu Miên ló ra khỏi lưng của Triệu Phong, nhẹ nhàng nói: "Người lớn trong nhà hẳn là đang đợi, chúng ta về nhà chính đi."
Vẫn là cô gái dịu dàng này hợp mắt hắn hơn.
Ánh mắt Lý Đại Thắng dừng trên người cô ấy lưu luyến không thôi, cuối cùng đi xuống bậc thang, theo Triệu Miên vào nhà.
Triệu Phong ngu ngơ không hiểu gì nhìn về phía chị hai mình.
Triệu Kha nhìn bóng lưng của Lý Đại Thắng, ánh mắt lạnh lùng, nhớ đến trong nguyên tác kết cục của hắn là bị đánh cho tàn tật, mới cảm thấy hài lòng, lúc này mới vỗ vỗ cánh tay rắn chắc của cậu em trai: "Đúng là không uổng công em làm việc nhà từ nhỏ đến giờ, sắp trở thành người đàn ông lực điền rồi đó."
Triệu Phong hớn hở nâng cánh tay lên, hỏi: "Thật sao ạ?"
"Tiếp tục phát huy nha.”
Triệu Kha cúi đầu, phát hiện túi quần cậu lộ ra một góc bọc giấy, tò mò chỉ vào, hỏi: "Đây là gì vậy?"
Triệu Phong giật mình, nhảy cẫng lên, hai tay bưng chặt túi quần, lắp ba lắp bắp nói: "Không có, không có gì hết."
Tâm trạng Triệu Kha phức tạp, có quỷ mới tin, biểu hiện lộ liễu vậy mà.
Quá trình xem mắt của Triệu Miên với Lý Đại Thắng, dưới sự khống chế của bà năm Triệu và Dư Tú Lan, trôi qua cực kỳ nhanh chóng.
Ba người Lý gia trước khi đi, quả thực là móc sạch đồ trong hai cái giỏ ra làm quà, để lại hai củ khoai lang, cùng với bốn trái bắp to.
Người một nhà ngồi xung quanh bàn, Triệu Phong lấy làm lạ vươn tay ra nghịch: "Ô, sao mà trồng được to như này nhỉ?"
"Bốp!"
Dư Tú Lan đánh cái tay lộn xộn kia một cái, rồi nói: "Con đừng đụng vào, để một hồi mẹ đem những thứ này trả cho bà năm Triệu."
Bốn người họ Triệu còn lại đều nhìn về phía bà.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đột nhiên có một cánh tay chắc nịch dang ra, nắm bả vai Triệu Miên, đẩy cô ấy ra sau lưng.
"Chị, có chuyện gì vậy?"
Triệu Phong chắn kín mít người Triệu Miên, đôi mắt nghi hoặc nhìn qua Triệu Kha rồi lại lướt đến trên người Lý Đại Thắng.
Năm nay cậu vừa tròn mười bảy tuổi, khuôn mặt còn non nớt, nhưng cơ bắp trên cánh tay hay bả vai dưới lớp vải như ẩn như hiện chứng minh một điều, cậu có thể từ bé cún con ngốc nghếch biến thành chó điên hung hãn bất cứ lúc nào.
Lửa giận của Lý Đại Thắng trong nháy mắt lập tức xìu xuống, sắc mặt biến hóa liên tục trông rất buồn cười, sau đó hắn ra vẻ rộng lượng nói: "Chỉ là chuyện nhỏ thôi, không chấp nhặt, không chấp nhặt."
Triệu Miên ló ra khỏi lưng của Triệu Phong, nhẹ nhàng nói: "Người lớn trong nhà hẳn là đang đợi, chúng ta về nhà chính đi."
Vẫn là cô gái dịu dàng này hợp mắt hắn hơn.
Ánh mắt Lý Đại Thắng dừng trên người cô ấy lưu luyến không thôi, cuối cùng đi xuống bậc thang, theo Triệu Miên vào nhà.
Triệu Phong ngu ngơ không hiểu gì nhìn về phía chị hai mình.
Triệu Kha nhìn bóng lưng của Lý Đại Thắng, ánh mắt lạnh lùng, nhớ đến trong nguyên tác kết cục của hắn là bị đánh cho tàn tật, mới cảm thấy hài lòng, lúc này mới vỗ vỗ cánh tay rắn chắc của cậu em trai: "Đúng là không uổng công em làm việc nhà từ nhỏ đến giờ, sắp trở thành người đàn ông lực điền rồi đó."
Triệu Phong hớn hở nâng cánh tay lên, hỏi: "Thật sao ạ?"
"Tiếp tục phát huy nha.”
Triệu Kha cúi đầu, phát hiện túi quần cậu lộ ra một góc bọc giấy, tò mò chỉ vào, hỏi: "Đây là gì vậy?"
Triệu Phong giật mình, nhảy cẫng lên, hai tay bưng chặt túi quần, lắp ba lắp bắp nói: "Không có, không có gì hết."
Tâm trạng Triệu Kha phức tạp, có quỷ mới tin, biểu hiện lộ liễu vậy mà.
Quá trình xem mắt của Triệu Miên với Lý Đại Thắng, dưới sự khống chế của bà năm Triệu và Dư Tú Lan, trôi qua cực kỳ nhanh chóng.
Ba người Lý gia trước khi đi, quả thực là móc sạch đồ trong hai cái giỏ ra làm quà, để lại hai củ khoai lang, cùng với bốn trái bắp to.
Người một nhà ngồi xung quanh bàn, Triệu Phong lấy làm lạ vươn tay ra nghịch: "Ô, sao mà trồng được to như này nhỉ?"
"Bốp!"
Dư Tú Lan đánh cái tay lộn xộn kia một cái, rồi nói: "Con đừng đụng vào, để một hồi mẹ đem những thứ này trả cho bà năm Triệu."
Bốn người họ Triệu còn lại đều nhìn về phía bà.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.