Chương 16: Xem Mắt 1
Trương Giai Âm
29/04/2024
Dư Tú Lan nhíu mày, không hài lòng nói: "Nhìn là thấy không phải người đàng hoàng gì rồi, hơn nữa mẹ hắn nhìn qua lòng tham không hề nhỏ đâu, có mẹ chồng dạng này, chắc chắn là sẽ không dễ ở chung."
Đây là kinh nghiệm bà đúc kết được bao năm qua, không phải lời nói suông.
Dư Tú Lan nói với Triệu Miên: "Tuy điều kiện nhà này tốt, nhưng mẹ không ưng tính cách của hắn, hồi nữa mẹ bảo bà năm Triệu từ chối hộ con nhé."
Triệu Miên gật đầu.
Dư Tú Lan quan sát vẻ mặt của cô ấy, không có gì bất thường, thu xếp xong công việc, bà lập tức cầm “quà” vừa được nhận theo, hùng hùng hổ hổ đến nhà bà năm Triệu nói chuyện.
Hiện tại đã vào xuân, cũng sắp đến vụ mùa, người lao động bắt đầu bận rộn lên, vội vàng lao vào làm việc ở vườn rau nhà mình, nếu không sẽ không kịp, Triệu Kiến Quốc đã gọi Triệu Phong đi.
Triệu Kha đi theo chị cả vào phòng bếp, muốn hỗ trợ cho chị ấy một chút.
Nhưng Triệu Miên cái gì cũng không cho cô làm, vì vậy cô chỉ có thể ngồi trước bếp lò nhóm lửa.
Ánh lửa bập bùng chiếu lên trên mặt, Triệu Kha ngồi nhìn ngọn lửa sinh động đến quên trời quên đất.
Trong nguyên tác, Lý gia không hề chần chừ, Triệu Miên nhận thấy điều kiện nhà Lý Đại Thắng có thể hỗ trợ nuôi dạy Triệu Phong, hơn nữa Dư Tú Lan cũng không cấm cản gì, vì thế mới dẫn đến kết cục bi thảm của Triệu Miên.
Nhưng hiện tại, đối tượng Lý Đại Thắng không ngờ lại thất bại từ vòng gửi xe.
Muốn thay đổi tương lai dường như cũng không khó lắm.
Thế giới tiểu thuyết chỉ gói gọn trong những trang sách, hít thở trong sinh hoạt chân thật mới cảm thấy mọi thứ là hiện thực.
Triệu Kha thấy rằng, cô cũng không cần phải nhúng tay làm quá nhiều chuyện, gia đình cô hiện tại chắc chắn sẽ không rơi vào kết cục như trong nguyên tác.
Theo lý mà nói đây là chuyện tốt, như vậy là cô có thể yên tâm mà sống theo cách mình muốn, nhẹ nhàng trôi qua sinh hoạt “dưỡng già” bình đạm, nhưng…
Ngón chân bị đụng một cái, suy nghĩ của Triệu Kha bị cắt đứt, cô mới phát hiện ra lửa đã yếu dần, vội vàng bỏ thêm củi vào.
Ngọn lửa lại rực cháy lên một lần nữa, Triệu Miên tay chân lanh lẹ bỏ rau vào xào, sau đó rửa nồi, chờ nồi khô, cô ấy còn chẳng thèm nhìn mà cho vào nồi nửa muôi dầu.
Đến biểu cảm khi thấy cảnh này của đồng chí Dư Tú Lan Triệu Kha đều có thể tưởng tượng ra, lo lắng nói với chị mình: "Chị, mẹ biết mẹ buồn đó."
"Mẹ quen rồi, xào món này không tránh khỏi phải tốn nhiều."
Triệu Miên lấy thịt khô mà mẹ cất không nỡ xài cho vào nồi, mặt không đổi sắc xào xào nấu nấu.
Triệu Kha buồn cười.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đây là kinh nghiệm bà đúc kết được bao năm qua, không phải lời nói suông.
Dư Tú Lan nói với Triệu Miên: "Tuy điều kiện nhà này tốt, nhưng mẹ không ưng tính cách của hắn, hồi nữa mẹ bảo bà năm Triệu từ chối hộ con nhé."
Triệu Miên gật đầu.
Dư Tú Lan quan sát vẻ mặt của cô ấy, không có gì bất thường, thu xếp xong công việc, bà lập tức cầm “quà” vừa được nhận theo, hùng hùng hổ hổ đến nhà bà năm Triệu nói chuyện.
Hiện tại đã vào xuân, cũng sắp đến vụ mùa, người lao động bắt đầu bận rộn lên, vội vàng lao vào làm việc ở vườn rau nhà mình, nếu không sẽ không kịp, Triệu Kiến Quốc đã gọi Triệu Phong đi.
Triệu Kha đi theo chị cả vào phòng bếp, muốn hỗ trợ cho chị ấy một chút.
Nhưng Triệu Miên cái gì cũng không cho cô làm, vì vậy cô chỉ có thể ngồi trước bếp lò nhóm lửa.
Ánh lửa bập bùng chiếu lên trên mặt, Triệu Kha ngồi nhìn ngọn lửa sinh động đến quên trời quên đất.
Trong nguyên tác, Lý gia không hề chần chừ, Triệu Miên nhận thấy điều kiện nhà Lý Đại Thắng có thể hỗ trợ nuôi dạy Triệu Phong, hơn nữa Dư Tú Lan cũng không cấm cản gì, vì thế mới dẫn đến kết cục bi thảm của Triệu Miên.
Nhưng hiện tại, đối tượng Lý Đại Thắng không ngờ lại thất bại từ vòng gửi xe.
Muốn thay đổi tương lai dường như cũng không khó lắm.
Thế giới tiểu thuyết chỉ gói gọn trong những trang sách, hít thở trong sinh hoạt chân thật mới cảm thấy mọi thứ là hiện thực.
Triệu Kha thấy rằng, cô cũng không cần phải nhúng tay làm quá nhiều chuyện, gia đình cô hiện tại chắc chắn sẽ không rơi vào kết cục như trong nguyên tác.
Theo lý mà nói đây là chuyện tốt, như vậy là cô có thể yên tâm mà sống theo cách mình muốn, nhẹ nhàng trôi qua sinh hoạt “dưỡng già” bình đạm, nhưng…
Ngón chân bị đụng một cái, suy nghĩ của Triệu Kha bị cắt đứt, cô mới phát hiện ra lửa đã yếu dần, vội vàng bỏ thêm củi vào.
Ngọn lửa lại rực cháy lên một lần nữa, Triệu Miên tay chân lanh lẹ bỏ rau vào xào, sau đó rửa nồi, chờ nồi khô, cô ấy còn chẳng thèm nhìn mà cho vào nồi nửa muôi dầu.
Đến biểu cảm khi thấy cảnh này của đồng chí Dư Tú Lan Triệu Kha đều có thể tưởng tượng ra, lo lắng nói với chị mình: "Chị, mẹ biết mẹ buồn đó."
"Mẹ quen rồi, xào món này không tránh khỏi phải tốn nhiều."
Triệu Miên lấy thịt khô mà mẹ cất không nỡ xài cho vào nồi, mặt không đổi sắc xào xào nấu nấu.
Triệu Kha buồn cười.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.