[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học
Chương 27: Chẳng Lẽ Là Cố Ý Giả Vờ Đáng Thương Để Lấy Lòng Mình Sao?
Thanh Tửu Hoan
13/05/2024
Lưu Xuân Lan nghe thấy không có phần cho mình, trong lòng vừa tức giận vừa lo lắng, nhưng lại không tiện nói thêm lời nào.
Đành phải trừng mắt nhìn hai con gà rừng, kéo chồng mình về trước.
Vương Tú Chi tự mình cầm hai con gà rừng, trên đường đi vô cùng hưng phấn.
Gặp ai cũng khoe: “Con gà rừng này to béo đúng không? Là do con rể đã biếu nó cho tôi và ba nó đấy”.
"Bà nói xem trong thời tiết lạnh giá như này, sao có thể bắt được một con gà rừng béo như vậy chứ? Thật đúng là thần kỳ."
Trò chuyện chưa được bao lâu, tin tức Chu Chính Đình bắt được một con gà rừng biếu ba mẹ vợ đã lan truyền khắp đại đội như thể tự có thêm chân.
Ngọn núi phía sau này vốn là của đại đội bọn họ, bình thường ai săn được thỏ rừng hay gà rừng thường giữ lại cho mình, hoàn toàn dựa vào năng lực của bản thân.
Ngược lại cũng không tính là chuyện hiếm có khó tìm gì.
Điều khiến mọi người kinh ngạc là tại sao Chu Chính Đình đột nhiên thay đổi thái độ chỉ sau một đêm?
Có vẻ như người đàn ông này thực sự đúng là khác hẳn sau khi kết hôn.
Mọi người ở nơi ở của thanh niên tri thức cũng nghe được tin này, hôm nay trời có tuyết lạnh giá, mọi người đều ở lại nơi ở của thanh niên tri thức, không đi ra ngoài.
Nhưng cũng không ngăn cản được tốc độ lây lan của tin tức.
Phương Như Vân vốn dĩ đã có tâm trạng tồi tệ sau cuộc gặp mặt với Chu Chính Đình ngày hôm qua, nhưng bây giờ càng tức giận hơn sau khi biết tin này.
Những thanh niên có học thức khác cũng tràn đầy tiếc nuối: “Với kỹ năng của Chu Chính Đình, thỉnh thoảng chúng ta còn có thể ăn thịt thú rừng khi anh ấy ở đây, nhưng bây giờ anh ấy đã có vợ nên hình như quên mất chúng ta rồi.”
Có người bắt đầu ồn ào: "Đúng, bây giờ có gia đình nhỏ, ba mẹ vợ còn không có thời gian để hiếu thảo. Làm sao có thể đến lượt chúng ta cơ chứ."
Nghe người ta nói như vậy, trong lòng Phương Như Vân càng thêm chua chát.
Nhưng bây giờ Chu Chính Đình đang trong thời gian tân hôn nồng nhiệt, chính bản thân cô ta có nói cái gì anh cũng không nghe vào.
Hiện tại, cách duy nhất là đợi đến khi họ cùng nhau trở về Bắc Kinh vào dịp tết, rồi tìm cách thuyết phục anh ly hôn với Giang Thanh Nguyệt.
Khi trở lại thành phố lớn, anh chắc chắn sẽ có thể hoàn toàn tỉnh ngộ.
Dù sao thì cũng có ba ở nhà khuyên nhủ.
Nghĩ tới đây, Phương Như Vân bắt đầu âm thầm mong chờ đến kỳ nghỉ càng sớm càng tốt.
......
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đành phải trừng mắt nhìn hai con gà rừng, kéo chồng mình về trước.
Vương Tú Chi tự mình cầm hai con gà rừng, trên đường đi vô cùng hưng phấn.
Gặp ai cũng khoe: “Con gà rừng này to béo đúng không? Là do con rể đã biếu nó cho tôi và ba nó đấy”.
"Bà nói xem trong thời tiết lạnh giá như này, sao có thể bắt được một con gà rừng béo như vậy chứ? Thật đúng là thần kỳ."
Trò chuyện chưa được bao lâu, tin tức Chu Chính Đình bắt được một con gà rừng biếu ba mẹ vợ đã lan truyền khắp đại đội như thể tự có thêm chân.
Ngọn núi phía sau này vốn là của đại đội bọn họ, bình thường ai săn được thỏ rừng hay gà rừng thường giữ lại cho mình, hoàn toàn dựa vào năng lực của bản thân.
Ngược lại cũng không tính là chuyện hiếm có khó tìm gì.
Điều khiến mọi người kinh ngạc là tại sao Chu Chính Đình đột nhiên thay đổi thái độ chỉ sau một đêm?
Có vẻ như người đàn ông này thực sự đúng là khác hẳn sau khi kết hôn.
Mọi người ở nơi ở của thanh niên tri thức cũng nghe được tin này, hôm nay trời có tuyết lạnh giá, mọi người đều ở lại nơi ở của thanh niên tri thức, không đi ra ngoài.
Nhưng cũng không ngăn cản được tốc độ lây lan của tin tức.
Phương Như Vân vốn dĩ đã có tâm trạng tồi tệ sau cuộc gặp mặt với Chu Chính Đình ngày hôm qua, nhưng bây giờ càng tức giận hơn sau khi biết tin này.
Những thanh niên có học thức khác cũng tràn đầy tiếc nuối: “Với kỹ năng của Chu Chính Đình, thỉnh thoảng chúng ta còn có thể ăn thịt thú rừng khi anh ấy ở đây, nhưng bây giờ anh ấy đã có vợ nên hình như quên mất chúng ta rồi.”
Có người bắt đầu ồn ào: "Đúng, bây giờ có gia đình nhỏ, ba mẹ vợ còn không có thời gian để hiếu thảo. Làm sao có thể đến lượt chúng ta cơ chứ."
Nghe người ta nói như vậy, trong lòng Phương Như Vân càng thêm chua chát.
Nhưng bây giờ Chu Chính Đình đang trong thời gian tân hôn nồng nhiệt, chính bản thân cô ta có nói cái gì anh cũng không nghe vào.
Hiện tại, cách duy nhất là đợi đến khi họ cùng nhau trở về Bắc Kinh vào dịp tết, rồi tìm cách thuyết phục anh ly hôn với Giang Thanh Nguyệt.
Khi trở lại thành phố lớn, anh chắc chắn sẽ có thể hoàn toàn tỉnh ngộ.
Dù sao thì cũng có ba ở nhà khuyên nhủ.
Nghĩ tới đây, Phương Như Vân bắt đầu âm thầm mong chờ đến kỳ nghỉ càng sớm càng tốt.
......
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.