[Thập Niên 70] Quân Hôn Ngọt Mật, Mang Nhãi Con Nghiên Cứu Khoa Học
Chương 28: Chẳng Lẽ Là Cố Ý Giả Vờ Đáng Thương Để Lấy Lòng Mình Sao?
Thanh Tửu Hoan
13/05/2024
Ở phía bên kia, Giang Thanh Nguyệt đang rất cảm kích trước hành vi vừa rồi của Chu Chính Đình.
Nếu anh không xuất hiện kịp thời, chắc gia đình họ đã phải cãi nhau vì một con gà ở nơi công cộng.
Hiện tại anh chủ động đứng ra, không chỉ giảm bớt sự xấu hổ của cô, còn khiến nhà họ Giang ở trong thôn có thể ngẩng cao đầu.
Tranh cãi cưỡng ép kết hôn trước đó cuối cùng cũng đã đi đến hồi kết.
Nghĩ kỹ lại, Chu Chính Đình thực ra rất hào phóng trên phương diện ăn uống.
Vì anh đã sẵn lòng giúp đỡ nên mình cũng không thể để tấm lòng của anh trở nên vô ích.
Món gà hầm nấm mà anh vẫn luôn nhớ thương nhất định phải cố gắng làm ngon.
Vừa về đến nhà, Giang Thanh Nguyệt đã đặt giỏ xuống, bắt đầu bận rộn nấu nướng.
Con gà đêm qua đã được làm sạch nên Giang Thanh Nguyệt dự định chặt ra rồi hầm trước.
Chỉ là ở thời hiện đại, Giang Thanh Nguyệt luôn mua gà được chặt thành từng miếng xong xuôi, lần đầu tiên chặt cả con gà thấy có hơi sợ hãi.
Xuống tay mấy lần mà vẫn chưa được như ý.
Chu Chính Đình nhìn thấy con gà ngon sắp bị cô chặt thành từng mảnh vụn, vội vàng ngăn lại, nói: "Để tôi chặt thịt cho, cô đi làm việc khác đi."
Giang Thanh Nguyệt như trút được gánh nặng, nhanh chóng đưa con dao trong tay mình cho anh.
Còn mình thì đi trút hết giỏ nấm vừa hái được ra.
Nhặt sạch cỏ và lá rụng, rửa sạch trong chậu nhỏ rồi xào chín, phần còn lại thì trải lên thùng ngoài sân phơi khô.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Chu Chính Đình ở trong bếp cũng đã chặt gà xong.
Nhìn thấy những miếng gà có kích thước đều nhau, Giang Thanh Nguyệt không nhịn được liếc nhìn anh lần nữa.
Ban đầu còn nghĩ những thanh niên có học thức ở thủ đô đều là những người đàn ông không dính khói lửa trần gian, lọ dầu rơi xuống cũng chẳng biết đỡ.
Không ngờ Chu Chính Đình không chỉ biết làm việc nhà mà còn biết săn bắn, thậm chí cũng là cao thủ trong chuyện chặt thịt.
Chỉ tiếc là một người đàn ông như vậy không thuộc về nơi này.
Nếu là cô, cô cũng sẽ đưa ra lựa chọn tương tự.
Giang Thanh Nguyệt lắc đầu với một nụ cười gượng gạo, từ bỏ những suy nghĩ lung tung của mình, nhanh chóng xào gà rồi hầm với nấm.
Sau đó lại vội vàng nhào một ít bột mì, tạo hình thành bánh bột ngô rồi dán lên mép nồi.
Đây là lần đầu tiên cô làm món bánh này, trước đây chỉ từng thấy có người làm một lần ở nhà một người dân làng khi cô đi nghiên cứu thực địa.
Lúc đó cô cảm thấy rất mới lạ nên đứng xem rất lâu, bí mật học hỏi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nếu anh không xuất hiện kịp thời, chắc gia đình họ đã phải cãi nhau vì một con gà ở nơi công cộng.
Hiện tại anh chủ động đứng ra, không chỉ giảm bớt sự xấu hổ của cô, còn khiến nhà họ Giang ở trong thôn có thể ngẩng cao đầu.
Tranh cãi cưỡng ép kết hôn trước đó cuối cùng cũng đã đi đến hồi kết.
Nghĩ kỹ lại, Chu Chính Đình thực ra rất hào phóng trên phương diện ăn uống.
Vì anh đã sẵn lòng giúp đỡ nên mình cũng không thể để tấm lòng của anh trở nên vô ích.
Món gà hầm nấm mà anh vẫn luôn nhớ thương nhất định phải cố gắng làm ngon.
Vừa về đến nhà, Giang Thanh Nguyệt đã đặt giỏ xuống, bắt đầu bận rộn nấu nướng.
Con gà đêm qua đã được làm sạch nên Giang Thanh Nguyệt dự định chặt ra rồi hầm trước.
Chỉ là ở thời hiện đại, Giang Thanh Nguyệt luôn mua gà được chặt thành từng miếng xong xuôi, lần đầu tiên chặt cả con gà thấy có hơi sợ hãi.
Xuống tay mấy lần mà vẫn chưa được như ý.
Chu Chính Đình nhìn thấy con gà ngon sắp bị cô chặt thành từng mảnh vụn, vội vàng ngăn lại, nói: "Để tôi chặt thịt cho, cô đi làm việc khác đi."
Giang Thanh Nguyệt như trút được gánh nặng, nhanh chóng đưa con dao trong tay mình cho anh.
Còn mình thì đi trút hết giỏ nấm vừa hái được ra.
Nhặt sạch cỏ và lá rụng, rửa sạch trong chậu nhỏ rồi xào chín, phần còn lại thì trải lên thùng ngoài sân phơi khô.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Chu Chính Đình ở trong bếp cũng đã chặt gà xong.
Nhìn thấy những miếng gà có kích thước đều nhau, Giang Thanh Nguyệt không nhịn được liếc nhìn anh lần nữa.
Ban đầu còn nghĩ những thanh niên có học thức ở thủ đô đều là những người đàn ông không dính khói lửa trần gian, lọ dầu rơi xuống cũng chẳng biết đỡ.
Không ngờ Chu Chính Đình không chỉ biết làm việc nhà mà còn biết săn bắn, thậm chí cũng là cao thủ trong chuyện chặt thịt.
Chỉ tiếc là một người đàn ông như vậy không thuộc về nơi này.
Nếu là cô, cô cũng sẽ đưa ra lựa chọn tương tự.
Giang Thanh Nguyệt lắc đầu với một nụ cười gượng gạo, từ bỏ những suy nghĩ lung tung của mình, nhanh chóng xào gà rồi hầm với nấm.
Sau đó lại vội vàng nhào một ít bột mì, tạo hình thành bánh bột ngô rồi dán lên mép nồi.
Đây là lần đầu tiên cô làm món bánh này, trước đây chỉ từng thấy có người làm một lần ở nhà một người dân làng khi cô đi nghiên cứu thực địa.
Lúc đó cô cảm thấy rất mới lạ nên đứng xem rất lâu, bí mật học hỏi.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.