Thập Niên 70: Sinh Hoạt Hằng Ngày Của Đôi Vợ Chồng Nhỏ

Chương 41:

(>..

27/02/2023

“Tôi cứ tưởng rằng kết hôn xong anh sẽ ra ngoài ở chứ?”

“Hiện tại nhà của tôi cũng đã đủ rộng để chúng ta ở, nếu như còn đi tranh suất phân nhà với người khác nữa, mọi người sẽ nghĩ thế nào về tôi? Hơn nữa ở cùng cha mẹ, cũng tiện chăm sóc lẫn nhau. Lo cho một gia đình nhỏ chẳng phải chuyện dễ dàng gì, em sống cùng cha mẹ tôi, còn có cả dì giúp việc hỗ trợ, sẽ đỡ được rất nhiều gánh nặng.”

Phí Nghê bất chợt nhận ra cô đã hiểu lầm Diệp Phong, giữa anh ta và cô không hề có lợi ích chung.

Sau khi cưới vợ ở nhà cha mẹ đối với anh ta chỉ có trăm lợi chứ không có hại. Nhà được phân dĩ nhiên không tốt bằng nhà cha mẹ. Ở nhà cha mẹ, từ chuyện mua gạo mua mì mua rau đến chuyện nấu cơm giặt đồ thay gas, đều không phải nhúng tay vào. Ban ngày đi làm, buổi tối chỉ cần về nhà hưởng thụ mọi sự phục vụ là được. Anh ta tận hưởng cuộc sống thư thái ở nhà cha mẹ, đương nhiên cũng muốn kiếm một nàng dâu vừa ý bọn họ.

Mà cô, người ta đã ghét thì chớ, lại còn muốn mặt dày đến ở tại nhà của họ, về sau có bị khinh thường bị xỉa xói thì đến tư cách lên tiếng vì mình cũng chẳng còn nữa. Ai bảo cô sống nhờ nhà người ta cơ chứ?

Diệp Phong thấy Phí Nghê im lặng, bèn cất lời an ủi: “Thực ra ở đó cũng chỉ là tạm thời thôi, sớm muộn gì chúng ta chẳng có nhà riêng. Đợi khi nào tôi thăng chức, nhà được phân cũng sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều.”

“Anh định ở tạm mấy năm?”

Diệp Phong chỉ muốn vỗ về Phí Nghê chứ thực ra chưa hề có tính toán cụ thể gì. Nghe cô hỏi vậy, anh ta không trả lời trực tiếp mà chỉ nói: “Đến lúc đấy, khéo em lại chẳng muốn rời xa mẹ tôi ấy chứ.”

“Tôi tôn trọng tình cảm anh dành cho cha mẹ mình, nhưng tôi sẽ không bao giờ sống chung với bọn họ đâu.” Ở nhà của họ, hưởng thụ phúc lợi từ họ, sao có tư cách yêu cầu người ta tôn trọng mình được?

Diệp Phong không ngờ Phí Nghê lại kiên quyết đến mức ấy. Anh ta biết hôm nay không thể thuyết phục được cô, đành đổi đề tài: “Chuyện công tác của anh trai em sau khi trở về thành phố em không cần lo lắng đâu. Tôi có bạn ở bên Cục Lao động, anh ấy chắc giúp đỡ được.”

“Cảm ơn anh.” Diệp Phong sớm không nói muộn không nói, lại nói vào chính lúc này. Lựa chọn của anh ta đã rõ như ban ngày rồi, chỉ thiếu điều nói thẳng ra mà thôi. Phí Nghê cảm ơn cũng chẳng nhiệt tình là bao. Cô biết một khi đã tiếp nhận ý tốt của Diệp Phong, cô sẽ buộc phải thỏa hiệp trên một phương diện khác.

“Đừng khách sáo như vậy, sau này chúng ta sẽ là người một nhà mà.”

Phí Nghê cố gắng nở một nụ cười: “Diệp Phong, chúng ta dừng lại tại đây thôi.”



Lời của Phí Nghê khiến cho Diệp Phong bất ngờ. Anh ta sửng sốt vài giây, rồi lại khéo léo điều chỉnh biểu cảm của mình. Trong lòng anh ta vẫn nghĩ chẳng qua cô đang giận dỗi.

“Chuyện ấy để sau rồi nói, em ăn cơm trước đi.” Diệp Phong múc một thìa canh trứng cho Phí Nghê. “Hôm nào đến nhà tôi nếm thử canh dì Trần nấu nhé, tôi đảm bảo với em, chắc chắn sẽ không có chuyện gì không hay xảy ra nữa đâu.”

Đầu bếp ở đây giỏi nhất không phải tay nghề mà là ý thức, mục đích nấu cơm của họ là để cho khách ăn no chứ không phải là ăn ngon, cả hình thức lẫn mùi vị đều chẳng bằng cơm dì giúp việc nhà anh ta nấu. Nếu không phải vì muốn ở bên cạnh Phí Nghê, còn lâu anh ta mới tới chỗ này.

“Sao anh không ăn?”

“Chiều nay anh qua xưởng vô tuyến điện, cũng ăn tạm một chút rồi.” Xưởng trưởng bên ấy đã đặc biệt mời anh ta ăn táo.

Phí Nghê mở chiếc túi màu xanh bộ đội, lấy phiếu lương thực và tiền cơm ra. Tiệm cơm này yêu cầu thanh toán trước nên Diệp Phong đã trả tiền từ ban nãy.

Cô đưa tiền và phiếu cho Diệp Phong: “Nếu anh không ăn thì tôi nên trả tiền mới phải.” Nói xong cô cũng không tiếp tục nói chuyện nữa, lẳng lặng cúi đầu ăn cơm. Cô ngậm miệng nhai cơm, không hề phát ra một tiếng động gì.

Diệp Phong đẩy tiền lại chỗ Phí Nghê: “Về tình về lý, tôi đều nên trả cả.”

Nuốt hết đồ ăn trong miệng, Phí Nghê mới nói: “Cảm ơn.”

Cô nghĩ, Diệp Phong hẳn là thích cô. Chỉ cần cô không làm gì ảnh hưởng tới lợi ích của anh ta, anh ta sẽ đối xử với cô thật tốt. Cô có đi tìm người khác, chắc cũng sẽ chẳng khá hơn.

Phát hiện này khiến cô thất vọng.

Điều càng khiến cô thất vọng hơn là, việc cô được ở trong căn nhà như thế nào, đều sẽ phụ thuộc vào chồng tương lai của cô. Với cấp bậc hiện tại của cô, chuyện phân nhà trước mắt tất nhiên không có phần cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Sinh Hoạt Hằng Ngày Của Đôi Vợ Chồng Nhỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook