Thập Niên 80: Đoàn Sủng Tiểu Phúc Tinh
Chương 9:
Nhất Bôi Điềm Trà
21/07/2024
“Em phải đi làm ở xưởng, nếu không, em có cảm giác công việc chắc chắn sẽ mất, hiện tại đã một thời gian dài em không đi làm rồi, nếu chức tổ trưởng của em mất, vậy sự cực khổ mấy năm nay của em đều uổng phí rồi.”
Tiền Trị Quốc lo lắng nói: “Em mới vừa sinh chưa được 2 ngày, bây giờ cơ thể vẫn còn yếu, có thế nào cũng phải ở cữ, hơn nữa, nếu không chăm sóc tốt, sau này nhất định sẽ để lại bệnh, dù em có sốt ruột thì cũng qua hai ngày này đã, nếu em lo lắng, anh sẽ đi nói chuyện với người trong xưởng của em.”
Trần Tố Quyên có hơi thất thần nhấn mạnh: “Em cảm giác đã rất ổn rồi, con gái em rất ngoan, không để em bị thương, đợi mấy ngày nữa là hoàn toàn tốt hơn rồi, hai ngày này em không bị mất sức gì nhiều, chuyện hồi phục căn bản không có gì đáng ngại.”
Tiền Trị Quốc kiên quyết lắc đầu: “Anh nghe nói sinh con xong nguyên khí sẽ bị tổn thương, phải ở cữ một thời gian em mới được đi làm, cơ thể của em quan trọng, công việc cũng quan trọng, nếu sức khoẻ của em không tốt, đến lúc đó còn em làm lỗi bị phạt.”
Trần Tố Quyên không phải không biết đạo lý này, nhưng vẻ mặt cô vẫn rất buồn bực, dù sao cô cũng cảm thấy sẽ có chuyện, hơn nữa hiện tại lòng cô không yên.
Nếu nói cô cứ bình tĩnh, mọi chuyện bình thường, thì cô căn bản không tin, đúng lúc cô còn muốn nói gì đó, cô cúi đầu nhìn khuôn mặt tròn trịa của bé con trắng mềm bên cạnh, môi bĩu bé ra giống như đang phun bong bóng.
Đột nhiên trong lòng cô rung động: “Nếu không, ngày mai anh nhờ thím hai đi đến đó hỏi một chút, nghe ngóng xem trong xưởng có tin gì không, cho dù có thay đổi, cũng phải biết là tin gì.”
Tiền Trị Quốc lập tức đồng ý: “Được, ngày mai anh sẽ đi hỏi, em không cần suy nghĩ linh tinh, suy nghĩ nhiều tâm tình sẽ không tốt.”
Sau khi Tiền Trị Quốc đồng ý, trong lòng Trần Tố Quyên mới dễ chịu một chút, nhìn đứa con gái bảo bối khiến cô cực kỳ có cảm giác an tâm, nên cô lại ôm con gái lên.
Sau khi bế Bảo Nhi lên, cô cảm giác đột nhiên không còn bất an nữa, nhìn Bảo Nhi đáng yêu đang yên ổn ngủ say, cô cảm thấy nhẹ nhõm.
Tiền Trị Quốc lo lắng nói: “Em mới vừa sinh chưa được 2 ngày, bây giờ cơ thể vẫn còn yếu, có thế nào cũng phải ở cữ, hơn nữa, nếu không chăm sóc tốt, sau này nhất định sẽ để lại bệnh, dù em có sốt ruột thì cũng qua hai ngày này đã, nếu em lo lắng, anh sẽ đi nói chuyện với người trong xưởng của em.”
Trần Tố Quyên có hơi thất thần nhấn mạnh: “Em cảm giác đã rất ổn rồi, con gái em rất ngoan, không để em bị thương, đợi mấy ngày nữa là hoàn toàn tốt hơn rồi, hai ngày này em không bị mất sức gì nhiều, chuyện hồi phục căn bản không có gì đáng ngại.”
Tiền Trị Quốc kiên quyết lắc đầu: “Anh nghe nói sinh con xong nguyên khí sẽ bị tổn thương, phải ở cữ một thời gian em mới được đi làm, cơ thể của em quan trọng, công việc cũng quan trọng, nếu sức khoẻ của em không tốt, đến lúc đó còn em làm lỗi bị phạt.”
Trần Tố Quyên không phải không biết đạo lý này, nhưng vẻ mặt cô vẫn rất buồn bực, dù sao cô cũng cảm thấy sẽ có chuyện, hơn nữa hiện tại lòng cô không yên.
Nếu nói cô cứ bình tĩnh, mọi chuyện bình thường, thì cô căn bản không tin, đúng lúc cô còn muốn nói gì đó, cô cúi đầu nhìn khuôn mặt tròn trịa của bé con trắng mềm bên cạnh, môi bĩu bé ra giống như đang phun bong bóng.
Đột nhiên trong lòng cô rung động: “Nếu không, ngày mai anh nhờ thím hai đi đến đó hỏi một chút, nghe ngóng xem trong xưởng có tin gì không, cho dù có thay đổi, cũng phải biết là tin gì.”
Tiền Trị Quốc lập tức đồng ý: “Được, ngày mai anh sẽ đi hỏi, em không cần suy nghĩ linh tinh, suy nghĩ nhiều tâm tình sẽ không tốt.”
Sau khi Tiền Trị Quốc đồng ý, trong lòng Trần Tố Quyên mới dễ chịu một chút, nhìn đứa con gái bảo bối khiến cô cực kỳ có cảm giác an tâm, nên cô lại ôm con gái lên.
Sau khi bế Bảo Nhi lên, cô cảm giác đột nhiên không còn bất an nữa, nhìn Bảo Nhi đáng yêu đang yên ổn ngủ say, cô cảm thấy nhẹ nhõm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.