Thập Niên 90: Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Động Vật

Chương 13: Manh Mối

Hồ Lục Nguyệt

01/10/2024

"Sau khi lập án, cần phải phân tích tình hình vụ án, lập kế hoạch điều tra. Tuy rằng chúng ta là sở cảnh sát, nhiệm vụ là hỗ trợ tổ Trọng Án tìm kiếm nguồn gốc của thi thể, nhưng em thấy chúng ta không thể cứ kéo lưới như thế này, thật sự quá chậm chạp rồi!"

Tôn Tiễn Binh lập tức giơ tay đồng tình: "Đúng vậy! Chúng ta phải có kế hoạch điều tra của riêng mình."

Hạ Mộc Phồn cầm một viên phấn, viết lên bảng đen mấy chữ "P-H-D."

Ngu Kính không hiểu nhưng Tôn Tiễn Binh thì quen thuộc, anh ta phấn khích kêu lên: "Ồ, nguyên lý tuần hoàn P-H-D!"

Ngu Kính tốt nghiệp phổ thông rồi đi lính, đúng là không biết P-H-D là gì: "Nguyên lý tuần hoàn gì cơ?"

Ở trường đại học, Tôn Tiễn Binh ở cũng là một sinh viên ham học, chỉ vì người gầy gò, thực chiến không tốt, lúc phân công công tác không được Cục Cảnh sát thành phố để mắt tới, mới được phân về sở cảnh sát cơ sở.

Anh ta vui vẻ giải thích cho Ngu Kính: "P là vấn đề, H là giả thuyết, D là suy luận, chúng ta điều tra vụ án là phải liên tục nêu ra vấn đề, đưa ra giả thuyết, sau đó kiểm chứng giả thuyết và hình thành kết quả suy luận."

Hạ Mộc Phồn học bốn năm lý thuyết hình sự trinh sát ở trường đại học, đến sở cảnh sát mới hơn một tháng, cho nên kiến thức sách vở vẫn còn nhớ rất rõ.

Cô khoanh tròn chữ "P" trên bảng đen, viết câu hỏi đầu tiên: Tại sao giết người?

Tôn Tiễn Binh nói: "Lý do giết người, không ngoài mấy loại giết vì tình, thù hận, của cải, ngộ sát và giết người trong lúc nóng giận. Vụ án này giết người phân xác chặt thành từng mảnh, thực sự quá tàn nhẫn, càng giống như giết vì thù hận."

Ngu Kính gật đầu: "Đúng vậy. Vụ án giết người bình thường có giấu xác, vứt xác nhưng ít khi phân xác, hơn nữa phân thành thế này lại càng ít hơn."

Hạ Mộc Phồn viết bốn chữ bên cạnh câu hỏi đầu tiên: Giết vì thù hận.



Phân xác thành từng mảnh, thường là người quen gây án, thù hận sâu đậm.

Tôn Tiễn Binh rất thích bầu không khí thảo luận như thế này, anh ta đi đến trước bảng đen viết câu hỏi thứ hai: Thù hận gì?

Anh ta quay đầu nhìn Hạ Mộc Phồn và Ngu Kính: "Là thù oán gì đáng để giết người phân xác?"

Lần này, Hạ Mộc Phồn và Ngu Kính cùng lắc đầu: "Không biết."

Đúng vậy, là thù hận gì đã khiến hung thủ không chỉ ra tay giết hại đối phương, mà còn chặt thành từng mảnh, nhét vào túi rác màu đen rồi vứt vào thùng rác?

Trong đầu lóe lên một tia sáng, Hạ Mộc Phồn viết hai chữ lên bảng đen: Túi rác.

"Các anh có để ý không? Túi rác đựng mảnh thi thể đó không giống với loại dùng trong gia đình thông thường, mà nó dày chắc chắn và to hơn."

Tôn Tiễn Binh gãi đầu, hơi ngượng ngùng nói: "Lúc đó anh không dám động vào, hình như là nó khá to."

Ngu Kính nhớ lại cảm giác khi mình nhận lấy chiếc túi từ tay Hạ Mộc Phồn, gật đầu đáp: "Đúng là như vậy. Sức của anh cũng được coi là khá lớn nhưng lúc kéo mở túi cũng phải tốn không ít sức."

Trong lòng Hạ Mộc Phồn đã có đáp án, cô khẳng định nói: "Chiếc túi đó đựng nhiều thịt và khúc xương như vậy, vậy mà lại không bị rách. Nếu không phải vì móng vuốt của chó hoang sắc bén xé rách mấy vết, nói không chừng máu cũng không chảy ra ngoài. Túi rác dùng trong gia đình thông thường sẽ không chắc chắn như vậy."

Tôn Tiễn Binh nhanh trí, lập tức trả lời: "Túi rác chuyên dụng cho vệ sinh môi trường ở ngoài trời!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 90: Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Động Vật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook