Chương 53: Chỉ thị của sếp Đông Phương
Thiên Niên Tĩnh Thủ
07/03/2014
Mấy ngày nay, sau khi chiếc Jeep 212 của Lưu Khôn đã trở thành xe của Lâm Hồng Phi, Đoạn Ngọc Trân cũng được hưởng thụ cảnh mỗi ngày đi làm và tan làm đều có xe đưa đón, có rất nhiều giáo viên, nhưng lại chỉ cần có hai xe chuyên dụng, hiệu trưởng cũng không được đi xe Jeep 212, kể từ đó, tự nhiên, Đoạn Ngọc Trân mỗi ngày đều có cơ hội được xe chuyên dụng đưa đón, càng khiến cho nhiều người hâm mộ, có không ít con cái của các vị giáo viên đã đi làm, nhưng có con nhà ai mà vừa mới đi học liền có thể được xe chuyên dụng mỗi ngày đưa đi và đón về không?
Xe chỉ là việc nhỏ, việc hiếm gặp chính là lòng hiếu thảo của cậu con trai cô giáo Đoạn, công việc dạy bảo con đã thành công.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, đến chỗ cánh cửa lớn ở cổng trưởng chỗ mẹ đứng, Lâm Hồng Phi lại bị các đồng nghiệp của mẹ vây quanh, tốn bao nhiêu hơi sức mới trốn đi được.
Cắm chìa khóa, đánh lửa, cạnh Lâm Hồng Phi bỗng truyền đến một âm thanh khiến cho hắn cảm thấy rất ngạc nhiên:
- Thật khó chịu, thời điểm đại thiên tài Lâm Hồng Phi của chúng ta chật vật, thật mở mang tầm mắt rồi.
- A, sao lại là cậu?
Lâm Hồng Phi kinh ngạc đứng nhìn, Đông Phương Tiểu Linh cười ha ha, đứng bên ngoài cửa xe nhìn lại mình, nhìn qua tựa như có chút đắc ý.
Đông Phương Tiểu Linh hôm nay, không đi trên chiếc xe quý báu của cô, mà đứng bên cạnh Lâm Hồng Phi, vẻ mặt đắc ý và trêu tức, giống như là….giống như nữ sinh đang trong tình yêu vậy, bạn trai không thể đoán trước tình huống, tự nhiên lại xuất hiện đứng trước mặt đối phương đắc ý và vui mừng: nhanh tới khen tôi đi, nhanh tới khen tôi đi.
Lâm Hồng Phi giật mình một cái, vội nhìn, có ý tưởng quỷ dị trong đầu: từ nhỏ đến lớn Lâm Hồng Phi ở bên cạnh Đông Phương Tiểu Linh chịu bao nhiêu khổ sở, đối với nha đầu này, không thể nói là xa được, nhưng đại công tử Lâm Hồng Phi lại không cho rằng hắn có thể phát sinh cái gì với Đông Phương Tiểu Linh .
- Sao lại không thể là tôi?
Đông Phương Tiểu Linh quay sang phía bên hành khách, mở cửa xe ngồi xuống không chút khách khí, thúc giục:
- Lái xe nhanh đi, bằng không muộn rồi…….tiện đưa tôi đi một đoạn cũng không có vấn đề gì chứ, quản đốc Lâm?
- À à…đương nhiên là không thành vấn đề.
Lâm Hồng Phi mới sực tỉnh Đông Phương Tiểu Linh trên danh nghĩa là đồng nghiệp, vội đáp, đối với cô nàng này, có vấn đề cũng không dám nói sao? Chờ cho xe mở ra, Lâm Hồng Phi mới ý thức được vấn đề dường như có chỗ nào đó không đúng.
- Xe của cậu đâu?
- Cho một người em của cậu mượn rồi, ánh mắt của con bé nhìn như chảy nước miếng, người chị mềm lòng thôi.
Vừa nói câu này, vẻ mặt Đông Phương Tiểu Linh như đau lòng.
- Không nói chuyện này nữa, nói chỉ thêm đau lòng, sau này có thể tôi là cấp dưới của cậu, phiền cậu chiếu cố.
- Cái gì?
Bất ngờ không kịp đề phòng, Lâm Hồng Phi đạp mạnh phanh, lốp xe ma xát trên mặt đất tạo nên một tiếng kêu két sắc nhọn, cũng may lúc này xe trong thành phố cũng không nhiều, có thể nhìn thấy chiếc xe này trong thành phố không phải là của lãnh đạo, ngược lại cũng không có ai ở phía sau mắng.
Lâm Hồng Phi cũng mặc kệ có ai chửi hay không, điều hắn quan tâm bây giờ chính là lời Đông Phương Tiểu Linh vừa nói, sau này nha đầu kia chính là cấp dưới của hắn sao? Có ý gì vậy?
- Cậu không biết sao?
Đông Phương Tiểu Linh kinh ngạc nhìn lâm.
- Bây giờ chú Trình chính là Bí thư đảng ủy của xưởng chúng ta, Phó giám đốc phụ trách sản xuất và tiêu thụ hàng ngày của xưởng, còn tôi, tôi là kế toán của xưởng.
Kế toán của xưởng chế tạo xe máy cũng tham gia sự kiện chế tạo xe máy của thành phố, điều này cũng dễ hiểu, nếu như không có kế toán thu ngân cùng tham gia, lãnh đạo làm sao có thể đưa ra một khoản tiền lớn là 18 triệu được? Chuyện này, bất luận như thế nào đi chăng nữa cũng không được kế toán xuất ra.
Chuyên ngành của Đông Phương Tiểu Linh là kế toán tài vụ, tuy trước đây làm việc theo kiểu ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, nhưng danh tính của cô gái này ở đâu cũng biết, mọi người cũng không ai nói cách cô gái này cà lơ phất phơ, nhưng mặc dù là như thế, Lâm Hồng Phi cũng không nghĩ là thư ký và kế toán lại hạ quyết tâm lớn như vậy, mặc dù con gái của mình cũng đá vào, ngay lập tức vỗ đầu:
- Cha của cậu thực sự bỏ vốn ban đầu.
Cũng không có gì, nếu như thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh còn được sắp xếp đảm nhiệm chức kế toán của một xí nghiệp khác, việc này là lạm dụng quyền lực rồi, nhưng nếu chỉ được sắp xếp làm kế toán của xưởng chế tạo xe máy thôi thì người ta sẽ không nghĩ như vậy, tất cả mọi người sẽ hiểu Đông Phương Tiểu Linh lôi cơn giận ra, nếu dùng cách này nói cho mọi người: xưởng chế tạo xe máy có tai mắt của tôi, ai dám làm việc gì tư lợi, tự tôi sẽ lo liệu.
Mối quan hệ lợi ích gì cũng không bằng mối quan hệ thân tình, có Đông Phương Tiểu Linh tôi ở đây, thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh thì nhất cử nhất động của xưởng chế tạo xe máy đều bị chỉ ra, ai dám gây nhiễu gì không, điều đó thực sự là muốn tìm cái chết nên mới dám động vào Đông Phương Tiểu Linh …nếu thực sự có người đui mù như thế, chết cũng chết rồi, không ai thay bọn họ nói chuyện đâu.
- Sao? Không tốt à?
Đông Phương Tiểu Linh hỏi:
- Tốt, sao lại không tốt chứ?
Lâm Hồng Phi gật đầu, trong lòng có chút đau buồn.
- Tôi coi như hiểu được ý của cha cậu, việc này chính là cầm roi thúc giục phía sau bảo tôi đi nhanh, không được thất bại.
- Cậu hiểu được là tốt rồi.
Đông Phương Tiểu Linh tự nhiên cười đắc ý
Nhưng, hành động này của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, chính là nói cho tất cả mọi người từ trên xuống dưới của thành phố Bắc Quận này, trong khoảng thời gian này điều mà thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh chú ý nhất là cái gì, ai là người gây phiền toái cho xưởng chế tạo xe máy, ngáng chân, thì chính là ngáng chân thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, kéo theo đó tất nhiên là cơn nổi giận lôi đình của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, tôi đây nói cho bọn họ biết tôi rất thành thật đấy, cô còn dám đụng tới không? Bắt nạt ông đây dễ lắm phải không?
Đến lúc đó, cho dù là thân tín của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, nếu như phạm phải sai lầm của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, đoán chừng cũng không tránh khỏi cơn thịnh nộ của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh. Đương nhiên, từ góc độ của người khác mà nói, việc này đối với Lâm Hồng Phi kỳ thật cũng là chuyện tốt, cản trở Lâm Hồng Phi nhiều, nếu như Lâm Hồng Phi duy trì hết sức xưởng chế tạo xe máy mà cũng xoay được cục diện của xưởng, cũng chỉ là bức tường bùn trên bãi biển mà thôi.
- Ba tôi nói rồi.
Đại tiểu thư Đông Phương Tiểu Linh hé miệng, vỗ bả vai Lâm, truyền lại chỉ thị của bí thư Đông Phương:
- Nha đầu, con nhắc thằng nhóc làm tốt vào đấy.
Xe chỉ là việc nhỏ, việc hiếm gặp chính là lòng hiếu thảo của cậu con trai cô giáo Đoạn, công việc dạy bảo con đã thành công.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, đến chỗ cánh cửa lớn ở cổng trưởng chỗ mẹ đứng, Lâm Hồng Phi lại bị các đồng nghiệp của mẹ vây quanh, tốn bao nhiêu hơi sức mới trốn đi được.
Cắm chìa khóa, đánh lửa, cạnh Lâm Hồng Phi bỗng truyền đến một âm thanh khiến cho hắn cảm thấy rất ngạc nhiên:
- Thật khó chịu, thời điểm đại thiên tài Lâm Hồng Phi của chúng ta chật vật, thật mở mang tầm mắt rồi.
- A, sao lại là cậu?
Lâm Hồng Phi kinh ngạc đứng nhìn, Đông Phương Tiểu Linh cười ha ha, đứng bên ngoài cửa xe nhìn lại mình, nhìn qua tựa như có chút đắc ý.
Đông Phương Tiểu Linh hôm nay, không đi trên chiếc xe quý báu của cô, mà đứng bên cạnh Lâm Hồng Phi, vẻ mặt đắc ý và trêu tức, giống như là….giống như nữ sinh đang trong tình yêu vậy, bạn trai không thể đoán trước tình huống, tự nhiên lại xuất hiện đứng trước mặt đối phương đắc ý và vui mừng: nhanh tới khen tôi đi, nhanh tới khen tôi đi.
Lâm Hồng Phi giật mình một cái, vội nhìn, có ý tưởng quỷ dị trong đầu: từ nhỏ đến lớn Lâm Hồng Phi ở bên cạnh Đông Phương Tiểu Linh chịu bao nhiêu khổ sở, đối với nha đầu này, không thể nói là xa được, nhưng đại công tử Lâm Hồng Phi lại không cho rằng hắn có thể phát sinh cái gì với Đông Phương Tiểu Linh .
- Sao lại không thể là tôi?
Đông Phương Tiểu Linh quay sang phía bên hành khách, mở cửa xe ngồi xuống không chút khách khí, thúc giục:
- Lái xe nhanh đi, bằng không muộn rồi…….tiện đưa tôi đi một đoạn cũng không có vấn đề gì chứ, quản đốc Lâm?
- À à…đương nhiên là không thành vấn đề.
Lâm Hồng Phi mới sực tỉnh Đông Phương Tiểu Linh trên danh nghĩa là đồng nghiệp, vội đáp, đối với cô nàng này, có vấn đề cũng không dám nói sao? Chờ cho xe mở ra, Lâm Hồng Phi mới ý thức được vấn đề dường như có chỗ nào đó không đúng.
- Xe của cậu đâu?
- Cho một người em của cậu mượn rồi, ánh mắt của con bé nhìn như chảy nước miếng, người chị mềm lòng thôi.
Vừa nói câu này, vẻ mặt Đông Phương Tiểu Linh như đau lòng.
- Không nói chuyện này nữa, nói chỉ thêm đau lòng, sau này có thể tôi là cấp dưới của cậu, phiền cậu chiếu cố.
- Cái gì?
Bất ngờ không kịp đề phòng, Lâm Hồng Phi đạp mạnh phanh, lốp xe ma xát trên mặt đất tạo nên một tiếng kêu két sắc nhọn, cũng may lúc này xe trong thành phố cũng không nhiều, có thể nhìn thấy chiếc xe này trong thành phố không phải là của lãnh đạo, ngược lại cũng không có ai ở phía sau mắng.
Lâm Hồng Phi cũng mặc kệ có ai chửi hay không, điều hắn quan tâm bây giờ chính là lời Đông Phương Tiểu Linh vừa nói, sau này nha đầu kia chính là cấp dưới của hắn sao? Có ý gì vậy?
- Cậu không biết sao?
Đông Phương Tiểu Linh kinh ngạc nhìn lâm.
- Bây giờ chú Trình chính là Bí thư đảng ủy của xưởng chúng ta, Phó giám đốc phụ trách sản xuất và tiêu thụ hàng ngày của xưởng, còn tôi, tôi là kế toán của xưởng.
Kế toán của xưởng chế tạo xe máy cũng tham gia sự kiện chế tạo xe máy của thành phố, điều này cũng dễ hiểu, nếu như không có kế toán thu ngân cùng tham gia, lãnh đạo làm sao có thể đưa ra một khoản tiền lớn là 18 triệu được? Chuyện này, bất luận như thế nào đi chăng nữa cũng không được kế toán xuất ra.
Chuyên ngành của Đông Phương Tiểu Linh là kế toán tài vụ, tuy trước đây làm việc theo kiểu ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, nhưng danh tính của cô gái này ở đâu cũng biết, mọi người cũng không ai nói cách cô gái này cà lơ phất phơ, nhưng mặc dù là như thế, Lâm Hồng Phi cũng không nghĩ là thư ký và kế toán lại hạ quyết tâm lớn như vậy, mặc dù con gái của mình cũng đá vào, ngay lập tức vỗ đầu:
- Cha của cậu thực sự bỏ vốn ban đầu.
Cũng không có gì, nếu như thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh còn được sắp xếp đảm nhiệm chức kế toán của một xí nghiệp khác, việc này là lạm dụng quyền lực rồi, nhưng nếu chỉ được sắp xếp làm kế toán của xưởng chế tạo xe máy thôi thì người ta sẽ không nghĩ như vậy, tất cả mọi người sẽ hiểu Đông Phương Tiểu Linh lôi cơn giận ra, nếu dùng cách này nói cho mọi người: xưởng chế tạo xe máy có tai mắt của tôi, ai dám làm việc gì tư lợi, tự tôi sẽ lo liệu.
Mối quan hệ lợi ích gì cũng không bằng mối quan hệ thân tình, có Đông Phương Tiểu Linh tôi ở đây, thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh thì nhất cử nhất động của xưởng chế tạo xe máy đều bị chỉ ra, ai dám gây nhiễu gì không, điều đó thực sự là muốn tìm cái chết nên mới dám động vào Đông Phương Tiểu Linh …nếu thực sự có người đui mù như thế, chết cũng chết rồi, không ai thay bọn họ nói chuyện đâu.
- Sao? Không tốt à?
Đông Phương Tiểu Linh hỏi:
- Tốt, sao lại không tốt chứ?
Lâm Hồng Phi gật đầu, trong lòng có chút đau buồn.
- Tôi coi như hiểu được ý của cha cậu, việc này chính là cầm roi thúc giục phía sau bảo tôi đi nhanh, không được thất bại.
- Cậu hiểu được là tốt rồi.
Đông Phương Tiểu Linh tự nhiên cười đắc ý
Nhưng, hành động này của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, chính là nói cho tất cả mọi người từ trên xuống dưới của thành phố Bắc Quận này, trong khoảng thời gian này điều mà thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh chú ý nhất là cái gì, ai là người gây phiền toái cho xưởng chế tạo xe máy, ngáng chân, thì chính là ngáng chân thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, kéo theo đó tất nhiên là cơn nổi giận lôi đình của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, tôi đây nói cho bọn họ biết tôi rất thành thật đấy, cô còn dám đụng tới không? Bắt nạt ông đây dễ lắm phải không?
Đến lúc đó, cho dù là thân tín của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, nếu như phạm phải sai lầm của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh, đoán chừng cũng không tránh khỏi cơn thịnh nộ của thư ký kiêm kế toán Đông Phương Tiểu Linh. Đương nhiên, từ góc độ của người khác mà nói, việc này đối với Lâm Hồng Phi kỳ thật cũng là chuyện tốt, cản trở Lâm Hồng Phi nhiều, nếu như Lâm Hồng Phi duy trì hết sức xưởng chế tạo xe máy mà cũng xoay được cục diện của xưởng, cũng chỉ là bức tường bùn trên bãi biển mà thôi.
- Ba tôi nói rồi.
Đại tiểu thư Đông Phương Tiểu Linh hé miệng, vỗ bả vai Lâm, truyền lại chỉ thị của bí thư Đông Phương:
- Nha đầu, con nhắc thằng nhóc làm tốt vào đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.