Thế Giới Đó Có Anh

Chương 19: Chuyện thi cử

Hoàng Trần Minh Ngọc

27/12/2024

Rồi, ngày qua ngày, tuần thi đã đến một cách rất nhanh gọn lẹ. Thanh Đam cố gắng học rất chăm chỉ và với hỗ trợ của Thiên Thiên, cô đã có tiến bộ vượt bậc về các môn Toán, Lý, Hoá, Sinh.

Không chỉ có mỗi trường Bốn Mùa thi cuối học kỳ I mà còn có trường của Tuấn Hàn đang học - Mận Đỏ cũng thi. Mặc dù là một bên học rất nhanh, một bên học chậm rì nhưng lại thời gian thi lại giống y chang. Ảo thế chứ lị!

Như Thiên Thiên nói đợt bữa, mỗi người mỗi phòng thi. Trong khi đợi giám thị ghi số báo danh, ai ai cũng cầm cái tập đề cương để nhẩm lại một lượt, và riêng đối với cô, cô có một quan điểm bất thành văn: "Càng xem càng lú, càng xem càng dễ ta quên". Tại đó là học vẹt, vào phòng thi áp lực quá quên, khỏi làm bài. Nay cô thi môn Lịch Sử và Toán.

Giám thị bước ra đọc tên từng người một, sau khi đã vào đầy đủ 24 người, giám thị phát giấy nháp, giấy thi và đề thi.

- Mấy em có 50 phút để làm bài thi, không sử dụng tài liệu, nếu tôi phát hiện ra, tôi sẽ lập biên bản, đuổi ra khỏi phòng thi.

- Dạ.

- Bắt đầu làm đi.

Tích tắc... Tích tắc... Tất cả thí sinh đều tập trung làm bài. Có người học bài thì sẽ vô cùng tự tin, có người không học một chữ thì quay qua quay về, bị giám thị nhắc nhiều lần, suýt nữa là bị mời ra khỏi phòng thi luôn. Có người nhiệt tình chỉ bài cho bạn mà không bị giám thị phát hiện.

- Các em còn 5 phút nữa. Kiểm tra lại thông tin, bài làm đi.

Teng...

Sau khi kết thúc bài thi, giám thị đi thu bài từng bạn. Mỗi người lần lượt bước ra khỏi phòng với nhiều biểu cảm khác nhau, ví dụ: mặt mày như đưa đám, mặt mày hớn hở, mặt mày không quan tâm sự đời,... Thanh Đam thuộc hệ hớn hở, chill toàn tập.

Nhưng mà... đừng vội vui! Còn môn Toán nữa thưa quý vị. Học sinh được nghỉ giải lao 10 phút để tiếp tục thi môn tiếp theo.

Chưa gì nhóm chat chung năm, à không, sáu người đã reo lên liên hồi.

"Ê, trường Bốn Mùa nay thi môn gì vậy? Ở đây thi môn Toán, Hoá, Sinh", câu này là Nhất Luân nhắn, Tuấn Hàn cũng có câu tương tự, cũng định gửi mà ông thánh này gửi nhanh quá nên cậu ta xoá luôn.

Thiên Thiên đọc và đáp lại: "Sử với Toán. Trường bên đó chơi combo khối B00 ha".

Tuấn Hàn mới nhanh chóng nhắn tin: "Chịu trường tôi rồi đóo!". Dòng này thể hiện sự bất lực lẫn bất mãn của một người từng là học sinh của thế giới cũ kia.

Thanh Đam nhắn câu: "Thi ổn chứ?".

Trần Minh và Băng Huyết trả lời tin nhắn, mà trùng hợp thay giống câu đến kỳ lạ: "Quá là ổn!".

Cả đám còn lại đọc được mà chỉ biết cười trừ. Cái này gọi là thần giao cách cảm, giống nhau không lối về.



Nhất Luân mới nhắn câu mà cả đám kiểu ba chấm toàn bộ. Nguyên văn như sau: "Ngày mấy rồi nhỉ?".

Có thể gọi là ông thần lú lẫn không?

Tuấn Hàn đáp lại: "Cha nội, 22 tháng 12 ạ. Sao tao làm bạn với mày được nhở?".

Nhất Luân phản bác: "Do tao đẹp trai quá đó!".

Tuấn Hàn nhắn ". . .", ý là cậu ta bị cạn lời ấy. May là nay khác phòng thi nên mỗi người mỗi ngả đó chứ không cậu ta cho cái "bốp" vào đầu.

Trần Minh bật cười rồi nhắn: "Quá trời quá đất rồi Luân ơi!".

Cả nhóm nhắn qua lại đến hết giờ giải lao. Họ nhắn tạm biệt nhau, chúc thi tốt rồi vào phòng thi đến tiếp tục thi môn chính - Toán.

- Ê, câu 2 này nên khoanh câu gì?

Bạn ở đằng trước hỏi Thanh Đam. Cô cũng khá vui vẻ nên cũng nói ra đáp án, bày vẽ một chút cũng không sao đâu.

- Câu B ấy.

- Cảm ơn vị cứu tinh.

Mọi chuyện êm ru cho đến phút 89. Có người dùng điện thoại trong phòng thi bị giám thị bắt. Trời ơi, ngu chưa?

- Ê, nói đáp án câu này với, làm kiểu gì vẫn không có ra ấy.

Bạn đằng trước lại hỏi Thanh Đam, cô đáp lại:

- Câu đó mình khoanh đại C thôi á. Cứ không ra là chọn C đi.

Cô bạn đó gật gật đầu, khoanh như cô bày thôi. Cô cũng vậy chơ khác gì đâu. Có một câu thần chú: "Không biết cứ chọn C".

Và, ngày đầu tiên kết thúc hai môn khá là yên ổn. Chỉ có vài thành phần nhìn tài liệu bị bắt và chắc chắn là ăn ngay con 0 thôi.

Bốn người hẹn nhau ở căn tin trường ngồi, mua thứ lặt vặt để ăn, còn cầm điện thoại nhắn tin với hai người kia. Tuấn Hàn và Nhất Luân còn môn Sinh nữa mới xong.

Thiên Thiên nhắn trong nhóm: "Đề Hoá bên kia như nào? Khó không?".



Nhất Luân nhắn cái biểu tượng ỉu xìu, buồn bã rồi gửi tiếp một dòng nữa: "Khó thấy bà nội ra ấy, chút chụp lại cho xem".

Tuấn Hàn lại ghi khác: "Dễ mà, khó gì".

Thanh Đam đọc mà khoé môi giật giật liên hồi, thầm nghĩ: "Do anh học siêu xuất sắc ạ, anh là thánh đóooo!". Thiên Thiên nhếch mép rồi ngước lên nhìn cô, thấy cái biểu cảm đó của cô là hiểu liền luôn.

Thiên Thiên mới nhắn lại: "Thế chút chụp đề lại xem ha, giờ ôn tí đi, còn môn Sinh mà".

Nhất Luân và Tuấn Hàn cùng đáp lại: "Okay, tạm biệt".

Nhắn xong xuôi, họ cất điện thoại đi đến nói chuyện phiến với nhau, còn dò đáp án nữa chứ. Băng Huyết cười hờ một tiếng rồi bảo:

- Bà nó, sao có thể như vậy? Sửa đồ đó... Chơi xù xì xụt xịt ha...

Trần Minh nhìn mà lắc đầu bất lực, xoa đầu nhỏ rồi động viên:

- Không sao. Đừng buồn.

Trong khi đó, Thanh Đam cười khoái chí vì mấy câu khoanh lụi mà đúng.

Ôi, thần may mắn chỉ điểm rồi!

Thiên Thiên cũng bất lực rồi nói:

- Chút anh giảng lại bài này cho. Phải biết cách giải, lỡ tốt nghiệp gặp bài này thì đỡ lo hơn.

Thanh Đam gật đầu lia lịa, đáp lại:

- Dạ.

Thiên Thiên cắm ống hút vào ly nước rồi đưa cho cô, vén nhẹ tóc cô và bảo:

- Ngoan.

Cả bốn người cười cười nói nói như vậy, ít phút sau, họ lại nghe thêm một giọng nói phát ra.

- Chào, có thể cho chúng tôi ngồi đây với được không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thế Giới Đó Có Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook