Thế Giới Xác Sống: Hậu Tận Thế
Chương 23: Nhiệm vụ đội Delta #3
Yuuchiro
04/12/2019
Vài ngày sau,...
"Hôm nay, 4 tháng 11, quân đội tuyên bố họ và các An Ninh đã thực hiện thành công chiến dịch truy quét khủng bố. 20 tên đã bị bắt, 3000 tên bị tiêu diệt, trong đó có cả zombie ! Tổng số thiệt hại ước tính....."
- Thiên !
- Hả ?
Thiên đang ngồi nghe đài. Chợt một tiếng gọi làm anh giật mình. Quay ra đằng sau, đó là Đạt. Có vẻ anh ta đang cần làm việc gì đó.
- Cậu chuẩn bị chưa ?
- À. Tôi chuẩn bị rồi.
- Bao giờ nhiệm vụ bắt đầu ?
- Khoảng 2 đến 3 tiếng nữa. Chúng ta cần quyết định từ tổng bộ.
-....
Vậy là đã gần một tuần từ sau sự kiện kia. Đài báo đang nói rất nhiều về vụ này. Chủ yếu là chỉ trích giới quân đội và An Ninh, cũng như nêu lên các thiệt hại mà Alpha nhận phải. Cũng phải thôi, đó là việc của họ mà. Thiên chẳng quan tâm đến đám "cáo" này cho lắm. Trước mắt là thứ quan trọng hơn.
- Tổng cộng là có bao nhiêu người tham gia chiến dịch ?
- Vẫn như mọi khi, 4 người thôi. Cậu, Sói và hai An Ninh tập sự.
- Cái gì ? An Ninh tập sự ? Anh định giết họ à ?
Thiên đứng phắt dậy, nhìn thẳng về hướng Đạt.
- Bình tĩnh, họ là những người có thành tích rất tốt. Họ sẽ không làm vướng chân cậu đâu.
- Ý của tôi không phải như vậy.
- Dù sao, quân đội sẽ luôn hỗ trợ các cậu. Hơn nữa, nếu cần, sẽ có một An Ninh cấp cao đến.
-.... - Thiên im lặng.
- Thôi. Chào nhé. Có gì tôi sẽ gặp cậu sau.
-....Được rồi.
Đạt rời đi, Thiên cũng nhanh chóng chuẩn bị lại đồ đạc. Thật ra cũng chẳng có gì nhiều. Chỉ là một khẩu súng ngắn M1911, vài quả Flashbang, quần áo,.... Và cả cây katana nữa, tất nhiên, nó sẽ được ngụy trang bằng cách cho vào trong hộp đựng ghita. Cái thẻ An Ninh của Thiên cũng được cất đi. Khi nào cần mới lôi ra thôi.
Đang lúi húi chuẩn bị trong lều của đội Delta, thì một tiếng bước chân quen thuộc vang lên. Là Sếp.
- Sếp, tôi tưởng cô có việc.
- Không hẳn. Mà kể cả có việc thì tôi vẫn sẽ đến xem nhâm viên của mình làm việc thôi.
- Thực ra là có việc gì vậy ?
- Làm gì có gì. Tôi chỉ đến thăm cậu với cái này thôi.
Sếp lôi ra một tấm thẻ nhân viên An Ninh. Thiên cũng không hiểu dụng ý của Sếp là gì. Đang định hỏi thì Thiên đã bị hỏi ngược lại.
- Đã bao lâu từ khi cậu kiểm tra và làm mới thẻ của mình ? - Sếp hỏi Thiên.
- À...Khoảng hơn 1 năm rồi.
- Vậy thì cầm lấy tấm thẻ này và đưa tôi cái thẻ của cậu đi.
- ???
Thiên dù không hiểu nhưng vẫn làm theo lời Sếp. Vừa cầm tấm thẻ mới lên, Thiên bất ngờ, đây là thẻ của anh, nhưng mà.
"Họ và tên : Trần Thiên.
Ngày sinh : 19/12/2004.
Chiều cao : 178cm.
Cân nặng : 60kg.
Nghề nghiệp : Nhân viên An Ninh.
Đội chiến đấu : Delta.
Cấp bậc : 254.
Dấu vân tay trái, Dấu vân tay phải.
Đặc điểm nhận dạng : Tự đọc truyện mà tìm, lười lắm.
Chữ kí An Ninh. Chữ kí chỉ huy."
Đọc xong cái thẻ, Thiên thấy nó giống mấy cái tờ tìm trẻ lạc hơn là một cái thẻ nghiệp vụ. Mà quan trọng hơn, thế éo nào mà tự nhiên Thiên lại nhảy lên hạng 254 ?
- Này.... Sao tôi lại lên hạng cao vậy ?
- Do cậu tự làm tự hưởng thôi, chứ không ai can thiệp đâu.
-.... Thực sự là thế sao ?
- Chẳng lẽ tôi lừa cậu ? Mà tôi còn vui hơn cậu. Một nhân viên thăng hạng thì Sếp sẽ được tăng thêm tiền lương.
- Hóa ra vì tiền thôi à ?
- Hừm, có lẽ như vậy chăng. Mà, tôi cũng in lấy 100 bản rồi.
- Để làm gì ?
- Để khi cần sẽ tìm đứa trẻ lạc nào đó thôi mà.
"That's cà khịa." Thiên nghĩ thầm trong đầu. Quả là Sếp vẫn không bỏ được cái tính cà khịa người khác. Đúng lúc, Đạt bước vào.
- Thiên, đi thôi.
-..Ờ.
- Đi tốt nhé. Chào hai người.
- Rõ ! - Thiên đưa tay lên chào kiểu quân đội.
Rời khỏi căn lều của đội Delta. Thiên nhìn quanh, khu lễ hội vài ngày trước vẫn được sử dụng làm nơi tập trung tạm thời cho quân đội. Mấy ngày nay, Thiên vẫn ở cái lều của đội Delta. Quang cảnh bên ngoài không thay đổi gì nhiều. Quân đội vẫn thỉnh thoảng đi tuần. Trời vẫn lạnh, người mặc áo rét đi đầy đường. Riêng Thiên lúc này đã khoác lên người bên ngoài là cái áo khoác da, trong là một chiếc áo len dày, mặc quần dài và dày, đem theo đôi giày hiệu Nike. Thực ra, làm vậy ddeee che giấu bản thân thôi, chứ mặc thế này lạnh bỏ mẹ.
Đi cùng Đạt, Thiên được dẫn tới một chiếc xe Toyota màu đen, đứng cạnh đó là hai người mặc đồng phục trường AOH(học viện huấn luyện An Ninh), một nam một nữ.
Vừa thấy hai người Thiên bước tới, hai An Ninh tập sự kia lập tức đưa tay lên chào.
- Chào tiền bối. - Hai người cùng hướng người về hướng Đạt.
- Này. Tôi là lính. Gã này mới là tiền bối hai người. - Vừa nói Đạt vừa chỉ tay vào Thiên đang đứng bên cạnh.
- Phải. Là tôi đó. - Thiên nói, miệng cố gượng cười.
- A ! Xin lỗi. Chào tiền bối. - Hai người kia đồng thanh.
Hai An Ninh tập sự kia có những điểm khá là tương đồng với nhau. Rất có thể...Mà thôi, Thiên giới thiệu bản thâm mình trước :
- Chào hai người, tôi là Trần Thiên, năm nay 20 tuổi, là An Ninh thuộc đội Delta.
- Chào tiền bối. Em là Phạm Thành Nam, năm nay 18 tuổi, là An Ninh tập sự thuộc học viện AOH 1. Còn đây là em gái của em, Phạm Yến Nhi, năm nay 17 tuổi, cũng là An Ninh tập sự của học viện AOH 1. Mong tiền bối giúp đỡ.
Nam vừa nói vừa giới thiệu giùm em gái mình, cô bê bên cạnh cũng gật đầu như khẳng định lời của Nam.
- Em gái em khá kiệm lời, mong tiền bối thông cảm.
- Ừ. Được rồi. Mong hai người giúp đỡ. - Thiên đưa tay ra ngỏ ý bắt tay.
Hai người kia cũng bắt tay với Thiên. Cậu anh trai thì không sao, nhưng đến cô em gái khi bắt tay Thiên thì lại năm chặt lấy không bỏ ra.
- Ơ ? Này Yến Nhi, em bắt tay tiền bối hơi lâu đấy ? - Nam nhắc nhở.
Cô bé đỏ cả mặt lên, miệng mấp máy như muốn nói gì đó. Chợt, máu mũi của Yến Nhi chảy ra.
- !!!
Rồi đột nhiên, Yến Nhi chạy đi mất hút trong sự bất ngờ của ba người còn lại. Vừa chạy vừa la lên khiến mọi người chú ý.
- Trời ơi ! Mình được bắt tay với trai đẹp. Trời ơi.
Mọi người :...(cạn mẹ lời)
- Mong tiền bối thông cảm. Em gái em hơi có...."vấn đề".
- À..ừ...ờ..không sao. - Thiên gượng cười.
- Được rồi. Mọi người có một tiếng chuẩn bị. Làm đi.
- Rõ. - Nam nói to rồi đuổi theo cô em gái.
- Thật là.... - Đạt thở dài.
Một tiếng sau, ba người đã yên vị trên chiếc xe Toyota. Thiên là người cầm lái. Hai người kia đã thay quần áo cho phù hợp, cô em gái vaanz đỏ ửng cả khuôn mặt, không dám nhìn Thiên. Đạt ngó vào rồi nói.
- Chúc may mắn.
- Ok ! - Nam đưa tay ra hiệu.
Xe lăn bánh, thành phố C thẳng tiến.
"Hôm nay, 4 tháng 11, quân đội tuyên bố họ và các An Ninh đã thực hiện thành công chiến dịch truy quét khủng bố. 20 tên đã bị bắt, 3000 tên bị tiêu diệt, trong đó có cả zombie ! Tổng số thiệt hại ước tính....."
- Thiên !
- Hả ?
Thiên đang ngồi nghe đài. Chợt một tiếng gọi làm anh giật mình. Quay ra đằng sau, đó là Đạt. Có vẻ anh ta đang cần làm việc gì đó.
- Cậu chuẩn bị chưa ?
- À. Tôi chuẩn bị rồi.
- Bao giờ nhiệm vụ bắt đầu ?
- Khoảng 2 đến 3 tiếng nữa. Chúng ta cần quyết định từ tổng bộ.
-....
Vậy là đã gần một tuần từ sau sự kiện kia. Đài báo đang nói rất nhiều về vụ này. Chủ yếu là chỉ trích giới quân đội và An Ninh, cũng như nêu lên các thiệt hại mà Alpha nhận phải. Cũng phải thôi, đó là việc của họ mà. Thiên chẳng quan tâm đến đám "cáo" này cho lắm. Trước mắt là thứ quan trọng hơn.
- Tổng cộng là có bao nhiêu người tham gia chiến dịch ?
- Vẫn như mọi khi, 4 người thôi. Cậu, Sói và hai An Ninh tập sự.
- Cái gì ? An Ninh tập sự ? Anh định giết họ à ?
Thiên đứng phắt dậy, nhìn thẳng về hướng Đạt.
- Bình tĩnh, họ là những người có thành tích rất tốt. Họ sẽ không làm vướng chân cậu đâu.
- Ý của tôi không phải như vậy.
- Dù sao, quân đội sẽ luôn hỗ trợ các cậu. Hơn nữa, nếu cần, sẽ có một An Ninh cấp cao đến.
-.... - Thiên im lặng.
- Thôi. Chào nhé. Có gì tôi sẽ gặp cậu sau.
-....Được rồi.
Đạt rời đi, Thiên cũng nhanh chóng chuẩn bị lại đồ đạc. Thật ra cũng chẳng có gì nhiều. Chỉ là một khẩu súng ngắn M1911, vài quả Flashbang, quần áo,.... Và cả cây katana nữa, tất nhiên, nó sẽ được ngụy trang bằng cách cho vào trong hộp đựng ghita. Cái thẻ An Ninh của Thiên cũng được cất đi. Khi nào cần mới lôi ra thôi.
Đang lúi húi chuẩn bị trong lều của đội Delta, thì một tiếng bước chân quen thuộc vang lên. Là Sếp.
- Sếp, tôi tưởng cô có việc.
- Không hẳn. Mà kể cả có việc thì tôi vẫn sẽ đến xem nhâm viên của mình làm việc thôi.
- Thực ra là có việc gì vậy ?
- Làm gì có gì. Tôi chỉ đến thăm cậu với cái này thôi.
Sếp lôi ra một tấm thẻ nhân viên An Ninh. Thiên cũng không hiểu dụng ý của Sếp là gì. Đang định hỏi thì Thiên đã bị hỏi ngược lại.
- Đã bao lâu từ khi cậu kiểm tra và làm mới thẻ của mình ? - Sếp hỏi Thiên.
- À...Khoảng hơn 1 năm rồi.
- Vậy thì cầm lấy tấm thẻ này và đưa tôi cái thẻ của cậu đi.
- ???
Thiên dù không hiểu nhưng vẫn làm theo lời Sếp. Vừa cầm tấm thẻ mới lên, Thiên bất ngờ, đây là thẻ của anh, nhưng mà.
"Họ và tên : Trần Thiên.
Ngày sinh : 19/12/2004.
Chiều cao : 178cm.
Cân nặng : 60kg.
Nghề nghiệp : Nhân viên An Ninh.
Đội chiến đấu : Delta.
Cấp bậc : 254.
Dấu vân tay trái, Dấu vân tay phải.
Đặc điểm nhận dạng : Tự đọc truyện mà tìm, lười lắm.
Chữ kí An Ninh. Chữ kí chỉ huy."
Đọc xong cái thẻ, Thiên thấy nó giống mấy cái tờ tìm trẻ lạc hơn là một cái thẻ nghiệp vụ. Mà quan trọng hơn, thế éo nào mà tự nhiên Thiên lại nhảy lên hạng 254 ?
- Này.... Sao tôi lại lên hạng cao vậy ?
- Do cậu tự làm tự hưởng thôi, chứ không ai can thiệp đâu.
-.... Thực sự là thế sao ?
- Chẳng lẽ tôi lừa cậu ? Mà tôi còn vui hơn cậu. Một nhân viên thăng hạng thì Sếp sẽ được tăng thêm tiền lương.
- Hóa ra vì tiền thôi à ?
- Hừm, có lẽ như vậy chăng. Mà, tôi cũng in lấy 100 bản rồi.
- Để làm gì ?
- Để khi cần sẽ tìm đứa trẻ lạc nào đó thôi mà.
"That's cà khịa." Thiên nghĩ thầm trong đầu. Quả là Sếp vẫn không bỏ được cái tính cà khịa người khác. Đúng lúc, Đạt bước vào.
- Thiên, đi thôi.
-..Ờ.
- Đi tốt nhé. Chào hai người.
- Rõ ! - Thiên đưa tay lên chào kiểu quân đội.
Rời khỏi căn lều của đội Delta. Thiên nhìn quanh, khu lễ hội vài ngày trước vẫn được sử dụng làm nơi tập trung tạm thời cho quân đội. Mấy ngày nay, Thiên vẫn ở cái lều của đội Delta. Quang cảnh bên ngoài không thay đổi gì nhiều. Quân đội vẫn thỉnh thoảng đi tuần. Trời vẫn lạnh, người mặc áo rét đi đầy đường. Riêng Thiên lúc này đã khoác lên người bên ngoài là cái áo khoác da, trong là một chiếc áo len dày, mặc quần dài và dày, đem theo đôi giày hiệu Nike. Thực ra, làm vậy ddeee che giấu bản thân thôi, chứ mặc thế này lạnh bỏ mẹ.
Đi cùng Đạt, Thiên được dẫn tới một chiếc xe Toyota màu đen, đứng cạnh đó là hai người mặc đồng phục trường AOH(học viện huấn luyện An Ninh), một nam một nữ.
Vừa thấy hai người Thiên bước tới, hai An Ninh tập sự kia lập tức đưa tay lên chào.
- Chào tiền bối. - Hai người cùng hướng người về hướng Đạt.
- Này. Tôi là lính. Gã này mới là tiền bối hai người. - Vừa nói Đạt vừa chỉ tay vào Thiên đang đứng bên cạnh.
- Phải. Là tôi đó. - Thiên nói, miệng cố gượng cười.
- A ! Xin lỗi. Chào tiền bối. - Hai người kia đồng thanh.
Hai An Ninh tập sự kia có những điểm khá là tương đồng với nhau. Rất có thể...Mà thôi, Thiên giới thiệu bản thâm mình trước :
- Chào hai người, tôi là Trần Thiên, năm nay 20 tuổi, là An Ninh thuộc đội Delta.
- Chào tiền bối. Em là Phạm Thành Nam, năm nay 18 tuổi, là An Ninh tập sự thuộc học viện AOH 1. Còn đây là em gái của em, Phạm Yến Nhi, năm nay 17 tuổi, cũng là An Ninh tập sự của học viện AOH 1. Mong tiền bối giúp đỡ.
Nam vừa nói vừa giới thiệu giùm em gái mình, cô bê bên cạnh cũng gật đầu như khẳng định lời của Nam.
- Em gái em khá kiệm lời, mong tiền bối thông cảm.
- Ừ. Được rồi. Mong hai người giúp đỡ. - Thiên đưa tay ra ngỏ ý bắt tay.
Hai người kia cũng bắt tay với Thiên. Cậu anh trai thì không sao, nhưng đến cô em gái khi bắt tay Thiên thì lại năm chặt lấy không bỏ ra.
- Ơ ? Này Yến Nhi, em bắt tay tiền bối hơi lâu đấy ? - Nam nhắc nhở.
Cô bé đỏ cả mặt lên, miệng mấp máy như muốn nói gì đó. Chợt, máu mũi của Yến Nhi chảy ra.
- !!!
Rồi đột nhiên, Yến Nhi chạy đi mất hút trong sự bất ngờ của ba người còn lại. Vừa chạy vừa la lên khiến mọi người chú ý.
- Trời ơi ! Mình được bắt tay với trai đẹp. Trời ơi.
Mọi người :...(cạn mẹ lời)
- Mong tiền bối thông cảm. Em gái em hơi có...."vấn đề".
- À..ừ...ờ..không sao. - Thiên gượng cười.
- Được rồi. Mọi người có một tiếng chuẩn bị. Làm đi.
- Rõ. - Nam nói to rồi đuổi theo cô em gái.
- Thật là.... - Đạt thở dài.
Một tiếng sau, ba người đã yên vị trên chiếc xe Toyota. Thiên là người cầm lái. Hai người kia đã thay quần áo cho phù hợp, cô em gái vaanz đỏ ửng cả khuôn mặt, không dám nhìn Thiên. Đạt ngó vào rồi nói.
- Chúc may mắn.
- Ok ! - Nam đưa tay ra hiệu.
Xe lăn bánh, thành phố C thẳng tiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.