Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai
Chương 17
Lạc Sanh Sanh
08/06/2024
Trong văn phòng giáo sư, Lương Nhược nhìn hai người đang run rẩy trên mặt đất và Trì Nhạc đang ngu ngơ ở bên cạnh, cậu ta giơ điện thoại tiến vào cũng không được, lùi ra cũng không xong.
Cậu ta cứng đờ quay đầu lại, giây tiếp theo, cậu ta chỉ cảm thấy máu khắp người như bị đông cứng lại.
Chỉ thấy một một nữ quỷ tóc tai bù xù đang đứng sau lưng cậu ta, cậu ta hét lên một tiếng ném điện thoại di động đi, đặt mông ngồi dưới đất, sau đó lấy ra thứ gì đó từ trong ngực và nhắm nghiền hai mắt vẫy lung tung vung.
"Đi đi! Đi đi!"
"Mày... Mày đừng tìm tao! Tao có bùa hộ mệnh! Mày... Mày tìm Trì Nhạc ấy, nhà cậu ta có tiền, mày đi tìm cậu ta đi!"
Trì Nhạc sợ tới mức không dám nhúc nhích: "???"
Nhưng mà rõ ràng là con quỷ kia để mắt tới Lương Nhược hơn, nó lao về phía Lương Nhược.
Lương Nhược hét lên một tiếng, đang yên đang lành bị dọa cho ngất xỉu.
Trì Nhạc: "???"
Ngay khi Trì Nhạc nghĩ rằng Lương Nhược sẽ phải chết không nghi ngờ thì nữ quỷ lại bị chặn trước người Lương Nhược một bước.
Hình như nó không thể tới gần cơ thể Lương Nhược được.
Hiển nhiên nữ quỷ cũng phát hiện chuyện này, nó càng ngày càng nôn nóng.
Trì Nhạc thấy lực chú ý của nữ quỷ đều ở trên người Lương Nhược, thế là cậu ta lặng lẽ lui về phía sau một chút.
Một giây sau, nữ quỷ cấp tốc ngẩng đầu nhìn về phía Trì Nhạc.
Trì Nhạc: !!!
Nữ quỷ chậm rãi đi tới chỗ Trì Nhạc, Trì Nhạc đông cứng tại chỗ, thậm chí còn không dám thở, khi Trì Nhạc nghĩ đêm nay mình sẽ nằm lại ở đây thì đèn trong phòng học đột nhiên sáng lên!
"Đừng nhúc nhích nữa nha~"
Đèn pin rực rỡ chiếu sáng cả phòng học sáng như ban ngày, thậm chí Trì Nhạc còn cảm thấy ấm hơn một chút, lúc này cậu ta mới nhìn về phía ánh đèn.
Hình như người kia đã đi vào từ cửa sau, cô ẩn sau ánh đèn nên không thấy rõ hình dạng, chỉ nghe giọng nói thì nhận ra đó là một cô gái.
Chỉ thấy người kia giơ tay lên, trong tay cầm một lá bùa màu vàng, lá bùa màu vàng mềm mại đứng thẳng tắp trong tay cô.
Ánh mắt Trì Nhạc sáng lên, Thiên Sư, chắc chắn vị này là một Thiên Sư, trong vòng của bọn họ cũng có một số người sẽ tin những thứ này, cậu ta đã từng nghe nói về nó.
Chỉ thấy vị nữ Thiên Sư kia cầm một lá bùa trong tay, mỉm cười nói với nữ quỷ: "Nếu mày còn cử động nữa thì tao sẽ bắt mày rồi giao cho cảnh sát đó."
Trì Nhạc: "???"
Bây giờ cảnh sát cũng quản lý chuyện này rồi à?
Nhưng mà, khi nữ quỷ nghe cô nói như vậy thì sửng sốt một chút, sau đó nó vội vàng biến mất.
Trì Nhạc thở phào nhẹ nhõm.
Ánh đèn chói mắt đột nhiên chiếu vào trên người bọn họ, Trì Nhạc vô thức giơ cánh tay lên, bên tai là giọng nói của vị đại sư kia.
"Nơi này không an toàn, mau về nhà đi."
Nói xong, đại sư cầm đèn pin chuẩn bị rời đi.
Không biết Trì Nhạc nghĩ đến cái gì mà dặn Lương Kỳ trên mặt đất một tiếng rồi vội vàng đuổi theo.
"Đại sư! Chờ một chút!"
Ánh đèn lại soi tới lần nữa, cũng may ánh đèn kia cũng không chiếu thẳng vào mắt cậu ta, nhưng cậu ta vẫn nhìn không rõ bóng dáng người đằng sau ánh đèn như cũ.
"Còn chuyện gì nữa?"
Trì Nhạc vội vàng nói: "Đại sư, trong nhà của tôi quỷ ám! Ngài có thể đến nhà tôi một chuyến không? Còn... Còn em gái tôi nữa, tôi nghi ngờ em ấy không phải người!"
Trì - cầm đèn pin không ngại cực khổ tới cứu người - Vũ: "..."
Cô không muốn bị Trì Nhạc nhìn ra nên đã đặc biệt ngụy trang giọng nói, khá lắm, xem cô vừa nghe được cái gì kìa?
Cậu ta cứng đờ quay đầu lại, giây tiếp theo, cậu ta chỉ cảm thấy máu khắp người như bị đông cứng lại.
Chỉ thấy một một nữ quỷ tóc tai bù xù đang đứng sau lưng cậu ta, cậu ta hét lên một tiếng ném điện thoại di động đi, đặt mông ngồi dưới đất, sau đó lấy ra thứ gì đó từ trong ngực và nhắm nghiền hai mắt vẫy lung tung vung.
"Đi đi! Đi đi!"
"Mày... Mày đừng tìm tao! Tao có bùa hộ mệnh! Mày... Mày tìm Trì Nhạc ấy, nhà cậu ta có tiền, mày đi tìm cậu ta đi!"
Trì Nhạc sợ tới mức không dám nhúc nhích: "???"
Nhưng mà rõ ràng là con quỷ kia để mắt tới Lương Nhược hơn, nó lao về phía Lương Nhược.
Lương Nhược hét lên một tiếng, đang yên đang lành bị dọa cho ngất xỉu.
Trì Nhạc: "???"
Ngay khi Trì Nhạc nghĩ rằng Lương Nhược sẽ phải chết không nghi ngờ thì nữ quỷ lại bị chặn trước người Lương Nhược một bước.
Hình như nó không thể tới gần cơ thể Lương Nhược được.
Hiển nhiên nữ quỷ cũng phát hiện chuyện này, nó càng ngày càng nôn nóng.
Trì Nhạc thấy lực chú ý của nữ quỷ đều ở trên người Lương Nhược, thế là cậu ta lặng lẽ lui về phía sau một chút.
Một giây sau, nữ quỷ cấp tốc ngẩng đầu nhìn về phía Trì Nhạc.
Trì Nhạc: !!!
Nữ quỷ chậm rãi đi tới chỗ Trì Nhạc, Trì Nhạc đông cứng tại chỗ, thậm chí còn không dám thở, khi Trì Nhạc nghĩ đêm nay mình sẽ nằm lại ở đây thì đèn trong phòng học đột nhiên sáng lên!
"Đừng nhúc nhích nữa nha~"
Đèn pin rực rỡ chiếu sáng cả phòng học sáng như ban ngày, thậm chí Trì Nhạc còn cảm thấy ấm hơn một chút, lúc này cậu ta mới nhìn về phía ánh đèn.
Hình như người kia đã đi vào từ cửa sau, cô ẩn sau ánh đèn nên không thấy rõ hình dạng, chỉ nghe giọng nói thì nhận ra đó là một cô gái.
Chỉ thấy người kia giơ tay lên, trong tay cầm một lá bùa màu vàng, lá bùa màu vàng mềm mại đứng thẳng tắp trong tay cô.
Ánh mắt Trì Nhạc sáng lên, Thiên Sư, chắc chắn vị này là một Thiên Sư, trong vòng của bọn họ cũng có một số người sẽ tin những thứ này, cậu ta đã từng nghe nói về nó.
Chỉ thấy vị nữ Thiên Sư kia cầm một lá bùa trong tay, mỉm cười nói với nữ quỷ: "Nếu mày còn cử động nữa thì tao sẽ bắt mày rồi giao cho cảnh sát đó."
Trì Nhạc: "???"
Bây giờ cảnh sát cũng quản lý chuyện này rồi à?
Nhưng mà, khi nữ quỷ nghe cô nói như vậy thì sửng sốt một chút, sau đó nó vội vàng biến mất.
Trì Nhạc thở phào nhẹ nhõm.
Ánh đèn chói mắt đột nhiên chiếu vào trên người bọn họ, Trì Nhạc vô thức giơ cánh tay lên, bên tai là giọng nói của vị đại sư kia.
"Nơi này không an toàn, mau về nhà đi."
Nói xong, đại sư cầm đèn pin chuẩn bị rời đi.
Không biết Trì Nhạc nghĩ đến cái gì mà dặn Lương Kỳ trên mặt đất một tiếng rồi vội vàng đuổi theo.
"Đại sư! Chờ một chút!"
Ánh đèn lại soi tới lần nữa, cũng may ánh đèn kia cũng không chiếu thẳng vào mắt cậu ta, nhưng cậu ta vẫn nhìn không rõ bóng dáng người đằng sau ánh đèn như cũ.
"Còn chuyện gì nữa?"
Trì Nhạc vội vàng nói: "Đại sư, trong nhà của tôi quỷ ám! Ngài có thể đến nhà tôi một chuyến không? Còn... Còn em gái tôi nữa, tôi nghi ngờ em ấy không phải người!"
Trì - cầm đèn pin không ngại cực khổ tới cứu người - Vũ: "..."
Cô không muốn bị Trì Nhạc nhìn ra nên đã đặc biệt ngụy trang giọng nói, khá lắm, xem cô vừa nghe được cái gì kìa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.