Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai
Chương 18
Lạc Sanh Sanh
08/06/2024
"Anh suy nghĩ nhiều rồi." Trì Vũ tức giận nói.
Trì Nhạc không tin: "Thật đấy! Ngài đi với tôi đi, bao nhiêu tiền tôi cũng trả!”
Trì Vũ nghĩ một lát, để trấn đứa nhỏ nóng nảy này, cô không thể làm gì khác hơn, đành phải nói: "Em gái của anh là người, cũng chính cô ấy đã nhờ tôi tới cứu các anh, sau này đừng có nói lung tung nữa."
Nói xong, cô lười phản ứng lại đứa nhỏ này, chỉ quay người rời đi.
"A?"
Trì Nhạc vô cùng sửng sốt, đại sư do Trì Vũ mời đến cứu bọn họ?
"Đại ca, mau tới hỗ trợ!"
Giọng nói của Lương Kỳ vang lên trên lầu, Trì Nhạc cũng không xoắn xuýt việc này nữa mà nhanh chóng quay lại.
Một giờ sau.
Cuối cùng Trì Vũ vừa lòng thỏa ý nằm xuống chiếc giường lớn yêu quý của mình.
Ngoài cửa phòng, đèn đuốc sáng trưng.
Sau một đêm bận rộn, Trì Nhạc đưa Lương Nhược đến bệnh viện, sau đó lẻn về nhà nhưng bị bắt.
Cậu ta đứng một mình trong phòng khách, đón nhận cơn thịnh nộ như sấm sét của bố mẹ và anh cả.
Trên tầng, Trì Vũ ngủ đến là thơm ngọt, một đêm không mộng mị.
Sáng ngày hôm sau, Trì Vũ sảng khoái xuống tầng, khi nhìn thấy Trì Nhạc ngồi trước bàn ăn, cô không nhịn được bật cười.
Trì - bị dạy dỗ một đêm với một đôi mắt gấu trúc - Nhạc nhìn cô, ánh mắt đờ đẫn như thể không có linh hồn.
"Anh năm làm sao vậy?" Trì Vũ biết rõ còn cố hỏi: "Anh ngủ không ngon à? Hay là gặp ác mộng?"
Mẹ Trì còn đang nổi nóng: "Con đừng để ý tới nó! Suốt ngày chỉ biết gây chuyện!"
Trì Nhạc cúi đầu cố gắng ăn cơm, cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống.
Chắc là những chuyện tối hôm qua đã khiến Trì Nhạc hoảng hốt, cũng có thể do cảnh tượng bố mẹ đánh úp quá kích thích, tóm lại cơm nước xong xuôi, Trì Nhạc lặng lẽ lên xe, không gây ra bất kỳ tiếng động nào nữa.
Trì Vũ nói lời tạm biệt với bố mẹ như ngày hôm qua sau đó mới lên xe.
Trên đường đi, Trì Nhạc không nói lời nào, khi xe dừng lại, Trì Nhạc cũng không bỏ chạy như hôm qua.
Trì Vũ xuống xe, nhìn Trì Nhạc ngoan ngoãn chờ ở bên cạnh thì cảm thán một tiếng, quả nhiên mấy đứa nhỏ nghịch ngợm thì phải trị một chút.
Hai người sóng vai đi về phía tòa nhà dạy học, Trì Nhạc im lặng một lúc, cuối cùng cũng không nhịn được: "Hôm qua em đã nhờ người đi cứu bọn anh phải không?"
Trì Vũ gật đầu, thừa nhận chuyện này cũng không có gì xấu cả.
Trì Nhạc đột nhiên dừng lại nhìn Trì Vũ: "Rốt cuộc em là ai?"
Trì Nhạc cũng không ngốc, mặc dù Trì Vũ ở chung với quỷ quái, nhưng trước mắt, cô không tổn thương bất kỳ kẻ nào, đêm qua còn nhờ đại sư đi cứu bọn họ, cũng coi là có ân cứu mạng.
Vẻ mặt Trì Vũ khó hiểu: "Em là em gái của anh chứ ai! Anh trai!"
Ánh mắt cô nhìn Trì Nhạc giống như đang nhìn một kẻ ngốc.
Trì Nhạc: "..."
Trì Nhạc lựa chọn bỏ qua, cậu ta phối hợp nói: "Tối hôm qua anh đã suy nghĩ rất lâu, có lẽ anh đã đoán được thân phận của em."
Trì Vũ nghe thấy lời này thì cảm thấy rất tò mò, chẳng lẽ thằng nhóc này phát hiện người tối hôm qua là cô!
Chỉ thấy Trì Nhạc chắc nịch nói: "Chắc chắn em là học trò của vị đại sư tối hôm qua!"
Trì Vũ: "..."
Cô đã đánh giá cao trí thông minh của đứa nhỏ này rồi!
Trì Nhạc cảm thấy suy đoán của mình không có vấn đề gì, nếu không làm sao có thể giải thích chuyện xung quanh Trì Vũ có quỷ? Chắc chắn là cô đang học bắt quỷ với vị đại sư kia!
Vẻ mặt Trì Nhạc hưng phấn: "Em học cái này có khó không? Em có thể bay không? Em xem anh có thể học cái đó không?"
Trì Vũ: "..."
Cô trợn tròn mắt, đi thẳng vào phòng học.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Trì Nhạc không tin: "Thật đấy! Ngài đi với tôi đi, bao nhiêu tiền tôi cũng trả!”
Trì Vũ nghĩ một lát, để trấn đứa nhỏ nóng nảy này, cô không thể làm gì khác hơn, đành phải nói: "Em gái của anh là người, cũng chính cô ấy đã nhờ tôi tới cứu các anh, sau này đừng có nói lung tung nữa."
Nói xong, cô lười phản ứng lại đứa nhỏ này, chỉ quay người rời đi.
"A?"
Trì Nhạc vô cùng sửng sốt, đại sư do Trì Vũ mời đến cứu bọn họ?
"Đại ca, mau tới hỗ trợ!"
Giọng nói của Lương Kỳ vang lên trên lầu, Trì Nhạc cũng không xoắn xuýt việc này nữa mà nhanh chóng quay lại.
Một giờ sau.
Cuối cùng Trì Vũ vừa lòng thỏa ý nằm xuống chiếc giường lớn yêu quý của mình.
Ngoài cửa phòng, đèn đuốc sáng trưng.
Sau một đêm bận rộn, Trì Nhạc đưa Lương Nhược đến bệnh viện, sau đó lẻn về nhà nhưng bị bắt.
Cậu ta đứng một mình trong phòng khách, đón nhận cơn thịnh nộ như sấm sét của bố mẹ và anh cả.
Trên tầng, Trì Vũ ngủ đến là thơm ngọt, một đêm không mộng mị.
Sáng ngày hôm sau, Trì Vũ sảng khoái xuống tầng, khi nhìn thấy Trì Nhạc ngồi trước bàn ăn, cô không nhịn được bật cười.
Trì - bị dạy dỗ một đêm với một đôi mắt gấu trúc - Nhạc nhìn cô, ánh mắt đờ đẫn như thể không có linh hồn.
"Anh năm làm sao vậy?" Trì Vũ biết rõ còn cố hỏi: "Anh ngủ không ngon à? Hay là gặp ác mộng?"
Mẹ Trì còn đang nổi nóng: "Con đừng để ý tới nó! Suốt ngày chỉ biết gây chuyện!"
Trì Nhạc cúi đầu cố gắng ăn cơm, cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống.
Chắc là những chuyện tối hôm qua đã khiến Trì Nhạc hoảng hốt, cũng có thể do cảnh tượng bố mẹ đánh úp quá kích thích, tóm lại cơm nước xong xuôi, Trì Nhạc lặng lẽ lên xe, không gây ra bất kỳ tiếng động nào nữa.
Trì Vũ nói lời tạm biệt với bố mẹ như ngày hôm qua sau đó mới lên xe.
Trên đường đi, Trì Nhạc không nói lời nào, khi xe dừng lại, Trì Nhạc cũng không bỏ chạy như hôm qua.
Trì Vũ xuống xe, nhìn Trì Nhạc ngoan ngoãn chờ ở bên cạnh thì cảm thán một tiếng, quả nhiên mấy đứa nhỏ nghịch ngợm thì phải trị một chút.
Hai người sóng vai đi về phía tòa nhà dạy học, Trì Nhạc im lặng một lúc, cuối cùng cũng không nhịn được: "Hôm qua em đã nhờ người đi cứu bọn anh phải không?"
Trì Vũ gật đầu, thừa nhận chuyện này cũng không có gì xấu cả.
Trì Nhạc đột nhiên dừng lại nhìn Trì Vũ: "Rốt cuộc em là ai?"
Trì Nhạc cũng không ngốc, mặc dù Trì Vũ ở chung với quỷ quái, nhưng trước mắt, cô không tổn thương bất kỳ kẻ nào, đêm qua còn nhờ đại sư đi cứu bọn họ, cũng coi là có ân cứu mạng.
Vẻ mặt Trì Vũ khó hiểu: "Em là em gái của anh chứ ai! Anh trai!"
Ánh mắt cô nhìn Trì Nhạc giống như đang nhìn một kẻ ngốc.
Trì Nhạc: "..."
Trì Nhạc lựa chọn bỏ qua, cậu ta phối hợp nói: "Tối hôm qua anh đã suy nghĩ rất lâu, có lẽ anh đã đoán được thân phận của em."
Trì Vũ nghe thấy lời này thì cảm thấy rất tò mò, chẳng lẽ thằng nhóc này phát hiện người tối hôm qua là cô!
Chỉ thấy Trì Nhạc chắc nịch nói: "Chắc chắn em là học trò của vị đại sư tối hôm qua!"
Trì Vũ: "..."
Cô đã đánh giá cao trí thông minh của đứa nhỏ này rồi!
Trì Nhạc cảm thấy suy đoán của mình không có vấn đề gì, nếu không làm sao có thể giải thích chuyện xung quanh Trì Vũ có quỷ? Chắc chắn là cô đang học bắt quỷ với vị đại sư kia!
Vẻ mặt Trì Nhạc hưng phấn: "Em học cái này có khó không? Em có thể bay không? Em xem anh có thể học cái đó không?"
Trì Vũ: "..."
Cô trợn tròn mắt, đi thẳng vào phòng học.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.