Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Chương 21

Lạc Sanh Sanh

10/06/2024

"Anh muốn biết cô ấy chết như thế nào và tại sao cô ấy lại ở đây?"

Trì Vũ nhìn cậu ta: "Anh biết thì sao? Anh còn định báo thù cho cô ấy à? Ngay cả cô ấy mà anh cũng đánh không lại, anh còn định báo thù cho cô ấy?"

Trì Nhạc sửng sốt một lúc, hình như cô nói cũng có lý, không đúng!

"Cô ấy bị người ta hại chết thật sao? Là ai?"

Trì Vũ nhíu mày, cậu ta phản ứng cũng nhanh đấy, sợ đứa nhỏ bướng bỉnh này làm chuyện nguy hiểm, cô thở dài nói: "Cô ấy không ở đây, anh không nhìn thấy cô ấy đâu."

Nói xong, cô kéo cửa xe ngồi trở lại trong xe rồi quay đầu nhìn Trì Nhạc: "Về nhà thôi, ngày mai cuối tuần em sẽ dẫn anh đi gặp cô ấy."

Trì Nhạc nghe cô nói xong thì ngoan ngoãn ngồi lên xe.

Ngày hôm sau, lái xe đưa hai người đến cổng bệnh viện.

Trì Nhạc nhìn bệnh viện người đến người đi, không hiểu: "Chúng ta tới đây làm gì?"

"Là bạn của em trai cậu ta, không phải anh nên đến thăm Lương Nhược sao?" Trì Vũ cười nói.

Trì Nhạc: "?"

Đây là loại logic gì vậy?

Trì Nhạc ngạc nhiên: "Cậu ta muốn hại anh, anh còn phải tới thăm cậu ta?"

"Ờm, nhìn cậu ta sống không tốt để vui vẻ một chút!"



Trì Nhạc: "?"?

Cậu ta nhìn Trì Vũ đã tiến vào bệnh viện, cô nói vậy là có ý gì?

Thấy Trì Vũ sắp đi xa, Trì Nhạc vội vàng đi theo.

Trì Vũ hỏi thăm y tá một chút, rất thuận lợi tìm thấy phòng bệnh cao cấp của Lương Nhược, sau đó gõ cửa phòng.

Đúng lúc Lương Kỳ đang mở cửa phòng, nhìn thấy hai anh em đứng ngoài cửa thì sững sờ.

"Tại sao hai người lại tới đây?" Lương Kỳ nhìn hai người, trên mặt lộ vẻ khó hiểu.

Trì Nhạc nhìn Trì Vũ ở sau lưng: "Bọn tôi tới đây để xem trò vui."

Trì Vũ: "..."

Lương Kỳ: "?"

Trì Vũ đẩy đứa nhỏ bướng bỉnh sang một bên, hỏi thẳng: "Lương Nhược thế nào rồi?"

Lương Kỳ lắc đầu: "Không tốt lắm, không biết đã xảy ra chuyện gì mà cứ hôn mê mãi không tỉnh, còn nói mê sảng nữa. Không đúng, tại sao cậu lại biết cậu ta?"

"Bọn tôi có thể vào xem một chút không?" Trì Vũ nói.

Lương Kỳ có hơi do dự: "Có thể, nhưng bên trong đang bận, hai người đi vào đừng làm ồn nhé."

Trì Vũ gật đầu.

Cô đi đến bên cạnh Trì Nhạc rồi nhỏ giọng nói: "Bất kể lát nữa đi vào có thấy cái gì anh cũng đừng ngạc nhiên!"



Trì Nhạc bối rối.

Hai người đi theo vào phòng, Lương Kỳ đi đến bên cạnh Trì Nhạc, nhỏ giọng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy? Hai người đến thăm Lương Nhược thật sao?"

Trì Nhạc liếc nhìn Trì Vũ, mơ hồ trả lời.

Lương Kỳ hỏi với vẻ mặt lo lắng: "Em gái của đại ca biết Lương Nhược?"

Trì Nhạc lắc đầu, cậu ta cũng không biết.

Ba người đi vào phòng bệnh, trong phòng bệnh có một người đàn ông lớn tuổi và một cặp vợ chồng đứng trước giường bệnh, khuôn mặt họ không giấu được sự mệt mỏi và lo lắng.

Lương Nhược đang nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, lông mày nhíu chặt, giống như rơi vào ác mộng, mà trên đầu giường Lương Nhược có một người người đàn ông mặc đạo bào đang đứng đó.

Mà thứ đứng ở bức tường sau lưng đại sư này cũng là nữ quỷ đêm hôm đó!

Trì Nhạc giật mình, vừa định mở miệng thì lại bị Trì Vũ kéo tay áo.

Cậu ta nghĩ đến lời nhắc của Trì Vũ lúc ở cửa, liếc mắt nhìn nữ quỷ ở góc tường, lại nhìn sang Trì Vũ, cuối cùng không hề nói gì.

"Bà cụ kia là ai?" Trì Nhạc cũng chưa từng gặp bà cụ kia.

"Đó là bà ngoại của Lương Nhược, bà Tôn." Lương Kỳ nói.

"Bọn họ đang làm gì vậy?" Trì Vũ như một cô gái nhỏ không rành thế sự thiên chân vô tà, tò mò nhìn đạo sĩ kia hỏi.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Kim Thật Ốm Yếu, Biết 100 Triệu Điểm Huyền Học Thì Có Gì Sai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook