Chương 35: Gây Sự
Vô Hận Bất Hối
19/03/2013
“Huynh có thể giúp được muội sao?”- con mắt đỏ ngầu vì khóc cảu Như Ý nhìn chằm chằm như thể những gì Dịch Thiên nói lúc nãy như nàng nghe nhầm vậy!.
Dịch Thiên gật đầu sau đó ánh mắt ôn nhu nhìn nàng nói:
- Có 2 lý do khiến ta giúp muội.Thứ nhất chính là lòng tin cảu muội đối với ta, vì muội tin ta nên mới nói chuyện hệ trọng như vậy với ta đủ cho thấy muội rất coi trọng cũng như tin tưởng ta.Điều thứ 2 chính là ta không muốn gia tộc muội xảy ra chuyện gì, đúng hơn là ta lo muội sẽ xảy ra chuyện,đến lúc đó có lẽ ta sẽ cảm thấy vô cùng đau khổ…..Muội hiểu chứ?
Sắc mặt như ý giãn ra đôi chút nàng lấy tay lau nước mắt còn đọng lại trên má,nở nụ cười nói:
- Dịch đại ca cảm ơn huynh đã hiểu cho muội.
Dịch Thiên cười cười lấy tay khẽ gạt mái tóc trước trán nàng nói:
- Muội đã nói chuyện này với ta tất nhiên ta sẽ giúp được muội,mà muội đã đúng khi tin tưởng ta…hì hì
Bị Dịch Thiên lấy tay vuốt tóc mình nhưng không hiểu sao trong thâm tâm cảu nàng không hề có chút ý định phản kháng.MÀ cũng có lẽ vì mới vừa khóc xong cho nên khuôn mặt có chút ửng đỏ nên Dịch Thiên cũng không nhận ra nàng đang rất ngượng.
Mọi chuyện lại trở lại như thường Dịch Thiên ngồi cạnh như ý cười nói vui vẻ,gắp thức cho nhau mà ăn nếu người khác thấy cũng không hoài nghi rằng 2 người này là 1 cặp.
“ Ai nha….không nghĩ đến Thiên kim tiểu thư quyền quý của Công Tôn gia tộc lại đi tình tứ với một tên nam nhân bên ngoài a…..”- Trong lúc Dịch Thiên cùng như Ý đang ăn từ phía sau 1 giọng nói nam nhân có phần tiếu ý cùng khinh khi.
Bị phá đám giữa chừng trong giọng điệu pha chút khinh thị Dịch Thiên liếc mắt nhìn về đằng sau thấy sau lưng hắn là 5 gã thanh niên trong đó tên đứng đầu mặc 1 bộ đồ xanh lam trên ngực có theo 1 chữ Lý.Bốn tên thanh niên kia ăn mặc bình thường đứng sau lưng tên thanh niên nọ có vẻ như rất xùng bái cùng kính sợ.
Dịch thiên đánh giá xong 5 tên quay đầu sang hỏi Như Ý:
- Như Ý muội có biết bọn chúng là ai không?
Sắc mặt Như Ý có chút khó coi,ánh mặt lộ chút sát ý nàng điềm tĩnh đáp:
- Hắn ta tên Lý Hải là con trai trưởng của Lý Gia gia tộc đối thủ lớn nhất cảu Công tôn gia tộc muội trong thành này.Hắn ta nổi tiếng là 1 tên háo sắc cùng độc ác không chuyện gì không dám làm.
Dịch Thiên lấy làm lạ hỏi tiếp:
- Vậy không lẽ không ai dạy cho hắn ta 1 bài học hay sao?
Như Ý nhếp mép cười nụ cười khinh thường nhìn tên Lý Hải kia:
- Hắn ta do may mắn trong 1 lần phụ thân hắn cứu sống được 1 vị đạo sư vì đền đáp ơn cứu mạng vị đạo sư đó đã nhận hắn ta làm đệ tử.Huynh biết đấy phàm là những ai tu đạo hoặc tu phật đều rất nhiều người kính nể cùng xem trọng cho nên đến giờ vẫn chưa có ai giáo huấn hắn.
Tên Lý Hải kia tức giận nãy giờ hắn bị Như Ý nói xấu như vậy sao chịu được hắn hét :
- Công Tôn Như Ý cô đừng ở đó mà nói này nói nọ,khôn hồn thì mau đi chơi cùng bản thiếu gia phục vụ cho bản thiếu gia vui còn không đừng trách ta không nể mặt Côn tôn gia tộc.
Như ý sắc mặt tối sầm lại nàng vỗ mạnh tay vào bàn đứng dậy mắng:
- Lý Hải người đừng có được nước làm tới,ta hỏi ngươi đây là Tâm Ý lâu của Công Tôn gia tộc ta sao ngươi lại đến đây.
Mọi chuyện đã xảy ra theo chiều hướng xấu những người khách ở trên lầu đều mau chóng tình tiền sau đó rời khỏi.Bây giờ trên lầu chỉ có Dịch Thiên, Như Ý cúng 5 tên Lý Hải mà thôi.Lý Hải nhếp mép cười:
- Ngươi cấm được ta hay sao? Không lẽ trước của Tâm Ý lâu có đề bảng cấm người Lý Gia của bọn ta đến hay sao?
Môi khẽ run lên Như Ý hoàn toàn không biết đối đáp ra sao,đứng trước mặt nàng là 1 tên khét tiếng háo sắc cùng độc ác,ngay cả đến cha nàng hay đại ca nàng cũng không dám làm những điều thái quá đối với hắn.
Ha…..Ha…..
Tên Lý Hải cười to 1 tràng sau đó nói:
- Như Ý muội à đừng giận ta chẳng qua vì ta rất yêu muội muốn mời muộ đi dạo mà thôi
Mỗi câu mỗi chữ của tên Lý Hải kia đều mang hàm ý cảu sự sắc dục đôi mắt dán chặt vào cặp nhũ phong cao cao kia cảu nàng.
“ Là cặn bã cảu Lý gia sao?”- Bất ngờ Dịch Thiên nãy giờ ngồi im lặng bỗng mắng hắn 1 câu.
Một câu nhưng có sức sát thương vô cùng lớn sắc mặt tên Lý Hải đỏ bừng hắn chỉ vào Dịch Thiên mà phẫn nộ nói:
- Tiểu tử ngươi đừng tưởng nãy giờ bổn thiếu gia không xử lý ngươi là bỏ qua cho ngươi đâu? Các ngươi còn đứng đó làm gì mau đến đánh hắn một trận cho ta!
Nói Dịch Thiên xong hắn ta xoay người nạt nộ 4 tên thuộc hạ sau lưng.Như ý tức giận đứng trước mặt Dịch Thiên lấy tay chỉ vào mặt của bọn người Lý Hải mà nói:
- Các người dám đụng vào huynh ấy? Các người có biết huynh ta chính là khách quý của gia tộc ta không?
Tên Lý Hải nhếp mép true chọc:
- Ngươi còn xứng đáng làm nam nhi hay sao? Nếu có bản lĩnh thì đừng có đám váy đàn bà như vậy!
Dịch Thiên không để ý đến câu nói của Lý Hải hắn mìm cười thổ lên vai của Như Ý nói:
- Muội không cần lo cho ta,nếu trước đây không ai dám dạy cho hắn ta một bài học thì hôm nay để Dịch Thiên ta làm thay vậy coi như làm một việc tốt….
Thẫn thờ nhìn Dịch Thiên, Như ý không biết nói sao thì đã thấy Dịch Thiên nhẹ nhàng đẩy nàng qua 1 bên.Nhìn vào 5 tên trước mặt Dịch Thiên cười đáp:
- Ta không hiểu bên Lý gia gí tộc các ngươi dạy dỗ tiểu bối thế nào mà lại dạy ra 1 con chó như thế này chuyên sủa từ nãy giờ!
“Đỏ mặt tía tai” đó là tình trạng cảu tên Lý Hải lúc bấy giờ,từ nhỏ đến lớn chỉ có Dịch Thiên là người đầu tiên mắng hắn như vậy.” Nộ hỏa xung thiên” Lý Hải phẫn nộ hét lớn:
- Các ngươi còn đứng đó làm gì còn không mau đến đánh cho hắn một trận,uổng công lão từ nuôi cơm các ngươi……..
Bốn tên thuộc hạ vâng lời lao đến Dịch Thiên.Ánh mắt khinh thường nhìn 4 tên đang lao đến……
Rắc…..Rắc…..
Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra,liên tục nhiều tiếng kêu rắc rắc do các đầu khớp xương vang lên.
“im lặng”
Như Ý và Lý hải ngơ ngác nhìn Dịch Thiên đang đứng trước mặt tên Lý Hải để lại đàng sau là 4 tên thuộc hạ đang đứng im ngơ ngác……
Á….á….a……..a….
Có vẻ như đến lúc này bọn chúng mới nhận ra,4 tên hét lên những tiếng đau đớn thê lương ngã rầm ra mặt đất mà lăng qua lăng lại.Để ý kĩ thì các đầu khơp xương tay và chân của cả 4 tên đều không còn nằm đúng vị trí.
Đứng trước mặt tên Lý Hải Dịch Thiên điềm tĩnh nói:
- cấu tạo cơ thể gồm 360 khớp xương trong đó hơn 200 khớp xương là quan trọng nhất chỉ cần một trong số đó lệch đi vị trí sẽ gây đau đớn vô cùng dù có tu luyện đến mức nào thì cũng không tránh khỏi cơn đau.
Sắc mặt tên Lý hải xám xanh,môi run run lên không biết là vì lý do kinh ngạc với sự hiểu biết của Dịch Thiên hay là kinh sợ với thủ đoạn của hắn.
Run rẩy lùi về sau vài bước không dám đứng gần Dịch Thiên………..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.