Thiên Ma Kiếm

Chương 36: Giao Chiến

Vô Hận Bất Hối

19/03/2013



Trên lầu 4 Tâm Ý lâu,Dịch Thiên và tên họ Lý xảy ra xung đột.Phía sau lưng Dịch Thiên chính là 4 tên thuộc hạ đang lăn qua lăn lại rên rĩ mà đau đớn.Trên cơ thể bọn chúng những khớp xương không ở đũng vị trí mà cái thì lệch qua bên này cái thì như muốn đâm xuyên qua da mà lòi ra.Trông rất kinh sợ!

Tên Lý Hải hoản sợ hắn nhanh chóng lùi về sau vài bước giữ cự ly với Dịch Thiên.Hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần sau đó sắc mặt trầm xuống nói:

- Ngươi thật lớn mật dám đã thương người của Lý gia ta? Tội không thể tha…Xem chiêu…..

Tiếng nói vừa dứt từ trong chiếc giới chỉ đeo trên ngón tay Lý Hải đem ra 1 thanh kiếm trông cũng bình thường không có gì đặt biệt.Hắn vận chân nguyên màu xanh thẵm vào kiếm,vung lên lao thẳng đến Dịch Thiên.

Nhếp mép cười 1 cách khinh thường Dịch Thiên không vội đáp trả hắn chỉ nhẹ nhàn tiêu sái tránh né kiếm chiêu đang đâm đến những chỗ yếu hại trên cơ thể mình.

“Dịch đại ca cẩn thận!”- Tiếng lo lắng của Như Ý từ bên ngoài xen vào.

Dịch Thiên không rãnh rỗi đẻ trả lời hắn vẫn nhẹ nhàng tránh những kiếm của Lý Hải.Tức giận vì đâm chém nãy giò mà ngay đến mép áo cũng chưa đụng được.Tên Lý Hải tức tối hắn rót chân nguyên vào kiếm chém ra 1 luồng kình lực bắn nhanh đến Dịch Thiên.

Không như những chiêu trước kia,chiêu này Dịch Thiên không dám xem thường hắn lập tức né sang 1 bên.

Ầm

Kình lực đó chấn nát 1 chiếc bàn thanh 7-8 mảnh vụn.Dùng ánh mắt căm thù và đầy sát ý nhìn Dịch thiên tránh được chiêu của mình Lý Hải quát to:

-Vạn kiếm đồng quy

Sau tiếng hét đó xung quanh người lên Lý hải xuất hiện 10 thanh kiếm bang chân nguyên xanh thẵm bây giờ không thể phân biệt được đâu là kiếm mà trước đây hắn đã dùng.

Nheo mắt lại,Dịch thiên đánh giá chiêu thức kì lại này,đây là lần đầu tiên hăn đấu với 1 đạo sư mà là một nhị giai đạo sư cho nên có những điều hắn không được nắm rõ cho lắm.

Vút…..Vút…..

Theo cái vung tay của tên Lý Hải,mười cây kiếm đang quay xung quanh hắn tức tốc phóng thẳng đến Dịch Thiên.

Ầm….Ầm…..

Tiếng nổ kinh thiên vang lên những người ngồi tầng dưới đều cảm thấy hoảng sợ mà lo chạy khỏi Tâm ý lâu cứ như sợ tòa lâu này sắp sụp đổ vậy.



Khói bụi dần tan ra để lộ 1 lỗ hổng lớn từ tần 4 có thể dễ dàng nhìn xuống tầng 3 thậm chí tầng 2.Thế nhưng khi bụi bay hết Như Ý đẻ ý xung quanh trong ánh mắt có chút lo lắng,nàng nhìn quanh nhưng không hề thấy Dịch Thiên đang ở đâu.

Tên Lý hải kia không thấy Dịch Thiên hắn cứ nghĩ Dịch Thiên đã bị tuyệt chiêu của mình đánh chết thành nhiều mảnh rồi.Hắn thở dài 1 hơi sau đó cười nhìn Như Ý nói:

- Như Ý tiểu thư nàng đừng có trông mong gì tên đó nữa,không ai có thể sống qua chiêu vửa rồi của ta đâu ha…..ha……

Đưa ánh mắt căm thù nhìn tên Lý hải nếu ánh mắt có thể giết người thì ten Lý Hải này chắc chết từ lâu rồi chứ không còn đứng đây mà hống hách.

“ Ngươi có vẻ vui mừng hơi sớm nhỉ?”- Bỗng nhiên từ trên mãi nhà Dịch Thiên nhày xuống kéo theo đằng sau là 5-6 đạo tàn ảnh.Hắn nở nụ cười khinh thường chọc tức tên Lý Hải.sắc mặt tên Lý Hỉa trở nên cứng ngắt hắn không tin được có người lại tránh đưuọc chiêu vừa rồi.

Như Ý thấy Dịch Thiên bình an thì thở dài 1 hơi nhẹ nhõm nàng cười định nói gì đó nhưng Dịch Thiên đã ngăn lại nói:

- Muội không cần nói gì cả? Để ta giải quyết con chó của Lý gia này xong rồi tối về nhà cùng tâm sự với muội hì hì..

Dịch thiên lao đến nhanh như chớp vô thanh vô tức xuất hiện ngay sau lưng tên Lý hải tung ra 1 cước vào lưng khiến hắn nặng nề văng nát vụn 1 cái bàn cạnh đó.

Phụt

Phun ra 1 búng máu Lý Hải đưa con mắt căm thù nhìn Dịch Thiên hắn nặng nề lau đi vết máu trên miệng sau đó thò tay vào chiếc không gian giớ chi móc ra 1 chiếc vòng giống chiếc bùa.Để lên miệng tên Lý Hải bắt đầu miệng lẩm nhậm đọc gì đó.

Dịch Thiên và Như Ý đứng cạnh đó không hiểu hắn đang làm gì nhưng cũng không dám xông lên sợ sẽ dẫn đến cái gì đó ngoài ý muốn.

Vù….

Ánh sáng xanh thẫm từ chiếc vòng kia bắt đầu bắt đầu bành trướng,bao bọc toàn thân tên Lý Hải,những vết thương trước đó Dịch Thiên gây ra cho hắn bắt đầu lành lại một cách kì diệu.Hơn thê nữa Dịch Thiên có thể cảm thấy thực lực tên Lý Hải này đang tăng lên một cách kì dị.

Đứng 1 bên 2 tay nắm chặt Dịch Thiên cảm thấy mọi chuyện cứ để thế này không ổn liền tức tốc lao tới.

Ầm…..

Nhanh hơn trước rất nhiều Lý Hải dễ dàng tránh được cú đá của Dịch Thiên,những quang mang màu xanh kia bắt đầu thấm vào cơ thể hắn toàn bộ.Nhếp mếp cười hắn nói:

-Bây giờ đến lượt ta cho ngươi biết thế nào là uy lực của pháp bảo và sức mạnh của 1 đạo sư.



Tiếng nói vừa dứt tên Lý Hải vung kiếm lao đến,kiếm thế uy mãnh vô cùng,Mắt nheo lại Dịch Thiên cảm thấy áp lực đang 1 đè nặng.

Ầm….Ầm…..

Kiên tục đâm chém, tung ra kiếm khí lăng lệ về Dịch Thiên,lần này dù Dịch Thiên đã không còn tâm lý khinh địch mà dốc sức nhưng cũng khá chật vật.

Dịch Thiên đưa mắt mang chút sát ý với tên Lý Hải hắn cười nói:

-Ngươi đánh đã rồi phải không đến lượt ta!

Nói dứt câu Dịch Thiên lao thẳng đến Lý Hải kéo theo sau là các đạo tàn ảnh biến hòa không ngừng.

“Tàn ảnh loạn vũ”

Xung quanh tên Lý Hải bị bao bọc bởi vô số các đạo tàn ảnh của Dịch Thiên,người ngoài nhìn vào không khác gì 1 chiếc lồng đã được bịt kín không lối thoát.

Bên ngoài do Như Ý đã từng thấy Dịch Thiên thi triển chiêu này nên không quá bát ngờ thế nhưng những người đang quan chiến ai cũng tròn mắt như muốn lồi ra mà nhìn.Họ đang rất bất ngờ về chiêu này cảu Dịch Thiên tâm trạng ai cũng gần giống với lúc Như Ý lần đầu tiên trông thấy chiêu này vậy.

Binh…bốp….bốp….

Tiếng da thịt va đập nhau bên trong chiếc lồng tàn ảnh đó lại vang lên.Dịch Thiên như 1 hồn ma vô thanh vô tức suất hiện bên này đánh cho tên Lý Hải 1 quyền lại vô thanh vô tức suất hiện cỗ khác đá cho hắn 1 cước.

Khi tất cả két thúc tên Lý Hải đã nằm thảng cẳng trên sàn nhà,cả người đều bầm tím.Bảo đảm nếu cha mẹ hắn mà đến đây cũng không thể nhận ra hắn được.

Thở dài 1 hơi Dịch Thiên đi đến bên cạnh tên Lý Hải đang bất tỉnh lục loại trong giới chỉ của hắn 1 lúc Dịch Thiên đem toàn bộ số tiền trong đó ra sau đó kêu lão chủ tiệm lên và đền bù toàn bộ thiệt hại.

“ Dạ tiểu nhân không dám nhận cảu tiên sinh đâu…không….không dám”- Tên chủ tiệm lấp bắp run rấy.Dịch Thiên cười nói:

- cái này là do tên họ Lý này trả chứ không phải ta.

Nói xong đem toàn bọ số tiền bỏ vào trong lòng bàn tay của tên chủ tiệm cùng Như Ý xuống lầu ra về.trước khi đi hắn nhắn lại 1 câu:

- Phiền ngươi kêu người đến đem mấy kẻ này về gia tộc.Nếu có ai hỏi xin cứ nói là chuyện hôm nay do Dịch Thiên ta gây ra không liên quan gì đến công Tôn gia tộc……

Giải quyết xong mọi chuyện Dịch Thiên cùng Như Ý rời khỏi Tâm Ý lâu ,tất nhiên 2 người chưa chịu về họ còn đi chơi khắp nơi vô cùng vui vẻ……..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Ma Kiếm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook