Thiên Ma Kiếm

Chương 103: Yêu Đế Ra Đời

Vô Hận Bất Hối

19/03/2013



Ánh mặt trời buổi bình minh đang dần xuyên qua các ngọn núi cao, những tiếng chim hot líu lo trong rừng xanh sau thẳm, những tiếng con trùng kêu ríu rít không ngừng một ngày mới, một thử thách mới lại bắt đầu.

Dịch Thiên mở dần dần đôi mắt còn mê ngủ của mình hắn ngồi dậy nhìn quanh một lúc hắn như người mơ ngủ phải đến một lúc sau mới kịp nhận ra vị thiếu nữ hôm qua mình cứu đã mất tích. Dịch Thiên hôt hoảng, sợ nàng bị con ma thú nào đó bắt đi, hoặc đang gặp nguy hiểm gì đó, hắn đột ngột đứng dậy chỉnh sửa lại chút trang phục rồi lập tức phóng người đi khắp nơi trong khu rừng tìm kiếm thế nhưng không một chút dấu vết.

Sau một hồi tìm kiếm, Dịch Thiên cũng quay lại nơi tối qua mình chữa trị cho vị thiếu nữ kia , lúc này hắn mới để ý thì phát hiện pháp bảo luôn bên cạnh nàng cũng không còn, hắn suy nghĩ chắc nàng đã bỏ đi, nếu có pháp bảo ấy bên cạnh ít ra nàng ta cũng an toàn với những con ma thú trong rừng này.

Dịch Thiên thở dài một hơi, hắn tạm thời yên tâm, thu dọn đồ đạc hôm hay lại như mọi ngày hắn tiếp tục quá trình tu luyện.

A.....

Bùm....

Rống.......

Cả ngày hôm đấy những tiếng nổ và những tiếng gào rống của các ma thú cứ vang lên liên tục, quá trình tu luyện của Dịch Thiên phải trải qua các cuộc sinh từ chi chiến mới có thể hoàn toàn kích phát sức mạnh của bản thân. Hắn thường chọn những ma thú có cấp bậc bằng với mình hoặc mạnh hơn mình mà giao chiến, những con ma thú hắn không đánh lại thì chạy, với cái tuyệt kĩ Thiên Ma Biến, việc chạy trốn với hắn không phải là vấn đề nan giải.

Tuy nhiên, vào buổi chiều hôm đó, khi hắn vừa tiêu diệt được một con ma thú cấp độ đạt tứ giai thì biện hiện tượng lạ xuất hiện, bầu trời bỗng nhiên có dị tượng, những vần hào quang thất sắc xuất hiện rồi biến mất, kế tiếp đó là những chấn động năng lượng cực đại khiến hắn cũng cảm thấy nghẹt thở. Đến tối, lúc hắn đang ăn tối thì những chấn động liên tục trên mặt đất truyền đến, hàng trăm, hàng ngàng con ma thú như báo, sư tử, sói,voi v....v... kể cả những loài ma thú biến dị như sói ba đầu, gấu sáu tay mắt xanh v.....v.... tất cả chúng đều như hối hả chạy về chung một hướng.

Dịch Thiên cảm thấy cực kì sửng sốt, hắn không hề biết có chuyện gì xảy ra, thế là hắn lập tức bám theo đám quái thú nọ, cứ như vậy hắn liên tục theo đuôi đám ma thú. Đến sáng hôm sau, đám ma thú dẫn Dịch Thiên đến một nơi tràn đầy linh khí của trời đất, có thể nói nơi này trước đây hắn chưa từng thấy, những gốc cây cổ thụ mười người ôm không xuể, những loại quả kì lạ tỏa ra hương thơm kì lạ ...v....v... Tất cả đều làm cho nơi này không khác gì một chốn tiên cảnh tại nhân gian.

Dịch Thiên nhảy lên một cành cây trốn kĩ rồi theo dõi tình hình xung quanh, đập vào mắt hắn hiện giờ chính là một cái hồ không rộng lắm nằm ngay trung tâm, cả một cái hồ chỉ có duy nhất một đóa hoa sen đang khép lại,nó tỏa ra hào quang thất sắc vô cùng rực rỡ. Dịch Thiên hoàn toàn bị đóa hoa sen kia thu hút.

“Đóa hoa ấy có vẻ như sắp nở a?”- Dịch thiên nghĩ thầm trong đầu.

Hắn tiếp tục để ý xung quanh các loài ma thú đang đững xung quanh chiếc hồ tuy nhiên vẫn cách một khoảng. Giống như chúng đang đợi điều gì đó vậy.

Gầm.....

Một tiếng gầm vang liên khiến toàn bộ ma thú xung quanh lập tức cúi người. Từ ngọn núi không xa bốn con ma thú to lớn phóng đến trong đó có một con Dịch Thiên đã từng gặp qua Tam Sắc Sư Vương. Ba ma thú còn lại đều là biến dị ma thú, đầu tiên là Hỏa Nhãn Kim Tinh Thiếc Hầu Vương, Kim Ngưu Vương, Lục Dực Nhị Sắc Điểu.

Tất cả bốn ma thú đều thuộc hàng biến dị siêu cấp ma thú, Dịch Thiên gặp được Tam sắc Sư vương đã vả mồ hôi bầy giờ gặp liền bốn con coi như chân tay không tài nào động đậy được.

Diễn biến tiếp theo làm Dịch Thiên như hóa đá, cả bốn ma thú đó phát ra ánh sáng nhạt sau đó cùng hóa thành hình dạng con người. Sư Vương với khuôn mặt có chút dữ tợn cùng với mái tóc ba màu xù lên như bờm sư tử, ngưu vương dáng người to cao lực lưỡng, khuôn mặt có chút đen cùng với đôi sừng nhọn trên đầu. Điểu Vương biến thành một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen láy cùng với làn da trắng mịn khoắc trên người bộ đồ lụa khá xinh đẹp. Hầu Vương thì trờ thành một thanh niên khôi ngô tuấn tú, đôi mắt sáng lên anh khí bất phàm.

Cả bốn người nhìn khắp xung quanh một lượt, Hầu Vương bước lên một bước rồi nói: “ hôm nay là ngày trọng đại với chúng ta, yêu giới của chúng ta lâu nay luôn bị chia rẽ lẫn nhau chỉ vì kiếm người trị vì và dẫn dắt. Nay người đó đã xuất hiện, với sự ra đời của người này ta tin chắc sự phục hưng yêu giới của của chúng ta sẽ không còn xa, ma giới đã cho thấy giã tâm thâu tóm tam giới khi chúng đã lấy đi những thứ quan trọng nhất của chúng ta, chúng lôi kéo các huynh đệ trong yêu giới về phe chúng. Vậy nên ta hi vọng tất cả mọi người, vì sự ra đời của người kế vị Yêu giới hãy một lòng phục tùng, chống lại ma giới phục hưng Yêu Giới”



Mặc dù có thể nói chuyện như con người nhưng dù sao chúng vẫn là ma thú, cách diễn đạt không được suôn sẽ, thế nhưng trên chỗ ẩn nấp Dịch Thiên hoàn toàn hiểu được Hầu Vương đang nói điều gì. Hôm nay chính là ngày trọng đại của bọn họ là ngày chào đón sự ra đời của vị vua của Yêu giới sẽ dẫn dắt họ chống lại Ma giới và tìm lại vinh quang như xưa.

ầm

Một tiếng nổ trong không khí vang lên kế tiếp đó là đóa hoa sen trên hồ bỗng tỏa ra năng lượng cực lớn, tầng tầng hào quang thất sắc liên tục phát ra.

Gầm...

Gào...

Các loài ma thú xung quanh lập tức như không thể kiềm nén cảm xúc chúng bắt đầu gào rống.

Tam sắc Sư Vương, Hầu Vương, Điểu Vương, Ngưu Vương tất cả đều hiện lên vẻ mặt mong đợi: “ sắp rồi, Yêu giới chúng ta sắp có người dẫn dắt rồi.”

Vù.....

Gió thổi bắt đầu mạnh.

Đóa sen kia bắt đầu bay lên khỏi mặt nước, nó xoay vòng từ từ trong không khí.

Rắc. Rắc. Rắc.

Từng cánh hoa trên đóa sen bắt đầu nở ra.

Chíu. Ánh sáng thánh khiết bao phủ toàn bộ xung quanh.

Khi tất cả các cánh hoa được nở ra hết thì từ bên trong một luồng ánh sáng thất sắc bắn thẳng lên trời.

“ha...ha... Vậy là đứa con của thiên địa đã được khai sinh, Yêu giới chúng ta sắp được phục hưng lại rồi, ha,ha”- sư Vương không kiềm nén nổi cảm xúc.

Luồng sáng thất sắc dần nhạt dần rồi biến mất, từ bên trong đóa sen một bóng người dần xuất hiện, da trắng như tuyết, mái tóc dài đen láy óng mượt, trên người không một mảnh vải che thân. Chính xác đấy là một thiếu nữ,nàng bước từng bước ra khỏi đóa sen,mỗi bước đi trong không khí cứ nhẹ nhàng như mây trôi.

Tất cả ma thú xung quanh lập tức cúi người thành kính chào đón sự ra đời của một vị vua mới của Yêu Giới.

Chíp.....Chíp......

Một bầy chim với đủ màu sắc nhanh chóng bay đến, một bầy bướm với đủ loại màu sắc cũng nhanh chóng bay đến bao vây thiếu nữ. Một cảnh đẹp mỹ lệ xuất hiện trước mặt Dịch Thiên.



Hơn trăm loài chim và bướm với đủ loại màu sắc cùng bay vòng xung quanh thiếu nữ bọn chúng vừa bay vừa hot ríu rít như chào đón, sau đó cả trăm con như không khí tan ra rồi biến thành một bộ quần áo bảy sắc bao bọc lấy cơ thể đang không một mảnh vải của người thiếu nữ.

Thiếu nữ tiến dần về phía bốn Thú Vương. Cả bốn thú vương đều cúi người kính chào không dám thất kính.

Dịch Thiên như bị vẻ dẹp của thiếu nữ lấy đi mất hồn phách, mặc dù chưa nhìn thấy mặc mũi của nàng nhưng theo trí tưởng tượng cùng sự so sánh với vóc dáng nàng hắn tuyệt đối khẳng định nầng là tuyệt tuyệt sắc mỹ nhân không kém gì Như Nguyệt, Long Vũ và các nàng kia.

Trong lúc Dịch Thiên đang dắm đuối nhìn bóng lưng kia thì không hiểu từ đâu một con vẹt xuất hiện bên cạnh, nó chớp chớp đôi mắt sau đó đột nhiên hô lớn: “ con người, con người, con người ở đây.”

Chỉ có nhiêu thế đủ làm Dịch Thiên hoàn toàn giật bắn người. Sư Vương đang cúi người khi nge thấy tiếng lập tức, tức giận, phốc một tiếng biến mất ngay tại chỗ sau đó xuất hiện ngay bên cạnh Dịch Thiên, đôi tay sư vương nắm lấy cổ hắn ném thật mạnh về phía chỗ ba thú vương kia.

Sư Vương xuất hiện bên cạnh hắn khuôn mặt đầy thịnh nộ: “ loài người to gan, đường sống không đi, lại muốn tìm đường chết, để bổn vương đưa ngươi đi sớm!”

Ngay khi Sư Vương vừa đưa tay định cho Dịch Thiên một chưởng thì tiếng nói của vị thiếu nữ kia vang lên: “ Sư vương xin dừng tay!”

Nghe được tiếng nói như tiếng chim hot ấy Dịch Thiên ngây người hắn ngẩn đầu nhìn vị thiếu nữ, hồn hắn như biến mất. Thiếu nữ có khuôn mặt hình trái xoan, đôi mắt đen láy đôi lúc lộ ra chút thần sắc, đôi chân mày đen láy mỏng lượn kết hợp với chiếc trán cao trăng của mình thực sự là một đôi. Xuống chút xíu là chiếc mũi cao cùng với đôi môi anh đào mỏng đỏ như trái dâu tươi, khiến bất cứ người đàn ông nào cũng muốn cắn vào đó được một lần. Khi nàng cười để lộ ra hàm răng trắng như tuyết, thực sự là nụ cười đẹp tựa tiên nữ, có mị lực không gì cản nổi.

Y phục bảy màu, thân hình dong dỏng cao, vóc người cân đối, đôi nhủ phong vút cao, eo thon, kết hợp với chiếc thắt lưng như muốn tôn lên những đường cong động lòng người. Điều đáng nói hơn chính là khí chất của nầng toát ra lại khiến hắn cực kì rung đọng cái khí chất sao lại giống với Long Vũ đến thế, không lẽ nàng được nuôi dưỡng từ linh khí của trời đất trên mới giống như vậy, nụ cười của nầng lại tỏ ra vô cùng trong sáng, thuần khiết đến thế.

Sư Vương lập tức thu tay sau đó nói: “ Yêu Đế không thể để con người biết sự tồn tại của người được, tên này đã dám vào Yêu Giới không nên để hắn sống.”

Thiếu nữ kia được Sư Vương xưng là Yếu Đế bộ dáng tỏ ra khá khó chịu nàng tiến lại gần Dịch Thiên ngồi xuống cạnh hắn nở nụ cười như gió mùa xuân nói: “ ta không nghĩ huynh ấy là kẻ xấu, linh tính mách bảo với ta rằng huynh ấy rất tốt.”

Trên người nàng tỏa ra một hương nhẹ, hương thơm này không giống với hương hoa và hương quả trong rừng, nó gây ra một loại cảm giác không nói ra được. Thanh nhã, mông lung, hài hòa, trữ tình, tựa hồ tạo nên một thi cảnh làm cho người ta không thể diễn tả bằng lời, làm cho con người không tự chủ được mà thả lỏng ra, trong tâm chẳng chút tạp niệm.

Cả bốn Thú vương nhìn nhau.

Thiếu nữ kia nói tiếp: “ Các người không được làm hại huynh ấy đâu đấy. Huynh tên gì vậy? Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy con người thực sự đó nhé, hì hì”

Dịch Thiên bị sự trong sáng của nàng cuốn hút, hắn đáp: “ ta tên Dịch Thiên.”

“ hì hì cái tên hay quá, hay huynh đặt tên cho ta đi, ta không thích bọn họ cứ gọi ta là Yếu Đế gì đó, nge không hay chút nào!”- Thiếu nữ đột nhiên đưa ra lời đề nghị khiến cho 4 lão thú vương một phen dựng đứng người, Hầu Vương vội nói: “ Yêu Đế , không được đâu, một người cao quý như ngài sao có thể đệ một tên nhân loại tầm thường đặt tên được chứ.”

“ ta không chịu đâu! Ta muốn huynh ấy phải đặt tên cho ta kia!”- Thiếu nữ đưa bộ mặt bí xị của mình ra nũng nịu nói, bộ dáng nàng không khác gì một cô bé.

Dịch Thiên hình như không để tâm đến mấy lão thú vương bên cạnh, hắn chỉ nhìn thiếu nữ xinh đẹp kia, hắn nói: “ vậy ta gọi nàng là Y Tiên nhé.”

Thiếu nữ nhẩm nhẩm cái tên trong miệng sau đó, nhảy nhảy lên reo hò vui sướng cười nói: “ huynh tên Dịch Thiên vậy sau này tên ta sẽ là Dịch Y Tiên, cuối cùng ta cũng có tên rồi, ta có tên rồi, các người từ này về sau phải gọi ta là Y Tiên đó nhá.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thiên Ma Kiếm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook