Chương 44:
Xuân Bất Ngữ
25/02/2024
Gã vẫn khuyên em trai: “Lúc trước chú yêu đương với Xảo Xảo, anh thấy chú cũng vui vẻ lắm mà. Nếu giờ con bé muốn quay lại với chú lần nữa, chú cứ suy nghĩ thêm đi. Duyên phận của hai đứa cũng khó có được, đừng nóng vội phủ nhận, bằng không chú lại hối hận.”
Sắc mặt Hướng Minh Vũ trầm xuống: “Anh trai, anh…”
“Ăn cơm cho đàng hoàng trước đi, việc này từ từ rồi nói.” Hướng Minh Hưng gắp đồ ăn cho Lâm Ngọc Nhiêu: “Em cũng ăn nhiều thêm chút.”
Sau khi ăn xong, Lâm Ngọc Nhiêu thu dọn phòng bếp rồi về phòng ngủ. Cô vừa mới bước vào thì thấy Hướng Minh Hưng đang đứng trước tủ quần áo, trong tay còn cầm váy Hướng Minh Vũ mua cho cô: “Mới mua?” Gã quay đầu hỏi cô: “Sao lại mua nhiều như vậy?”
Váy ít cũng có bảy tám cái, từ sau khi kết hôn tới giờ, đây là lần đầu tiên Lâm Ngọc Nhiêu sắm sửa “lớn” thế này, có vẻ Hướng Minh Hưng rất nghi ngờ.
Trong lòng Lâm Ngọc Nhiêu thấp thỏm, sợ bị nhìn ra chuyện gì, thuận miệng nói: “Thấy thích nên mua.” Lại hỏi: “Anh chê em tiêu tiền lung tung à?”
Cô gả chồng tới đây, tuy rằng không đi làm nhưng thời trẻ vẫn có một khoản tiền tiết kiệm. Trong thôn cũng chẳng cần chi gì nhiều, số dư trong thẻ ngân hàng của cô vẫn còn chưa nhúc nhích.
“Không phải.” Hướng Minh Hưng buồn cười: “Sao em lại nghĩ thế chứ!”
“Đồ sáng nay Minh Vũ để trên xe phần lớn đều là của em cả.” So với bị người ngờ vực, chẳng bằng cứ nửa thật nửa giả.
“Thảo nào, anh bảo mà, sao đột nhiên nó lại mua hàng trên mạng nhiều như thế.” Thắc mắc của Hướng Minh Hưng được giải đáp, gã lấy di động ra, chuyển 5000 tệ qua wechat cho Lâm Ngọc Nhiêu.
“Nhiêu đây cho em chi tiêu trong nhà, hết rồi thì lại nói với anh.” Chuyển khoản xong gã lên giường nghỉ trưa.
Lâm Ngọc Nhiêu nhìn 5000 tệ phát ngốc. Quả thật, Hướng Minh Hưng cũng không phải người keo kiệt gì, ngược lại còn vô cùng hào phóng, tiền lúc nào cũng đưa cô. Nhưng có một số việc đã lệch khỏi quỹ đạo rồi. Gã lừa cô, cô giấu gã, có lẽ trong lòng mọi người đều rõ ràng, chẳng qua tạm thời không muốn xé rách bình yên ngoài mặt thế này thôi.
Nghỉ ngơi một hồi, Lâm Ngọc Nhiêu cầm chậu đi hái ớt, nhân lúc mặt trời đẹp phơi khô chúng. Như thế cũng tránh được trời mưa thì ớt hỏng hết.
Hướng Minh Vũ đi từ trong nhà vệ sinh ra, nhìn thấy cô thì theo sau ngay lập tức.
Cô không để ý tới anh, anh buồn bực đứng đó nửa ngày mới hỏi: “Chị không có gì muốn hỏi à?”
Lâm Ngọc Nhiêu biết anh có ý gì nhưng cô có tư cách gì mà dò hỏi chứ? Nói thẳng ra, cũng lắm giữa cô và anh cũng chỉ có quan hệ thể xác, phát tiết dục vọng mà thôi. Dây dưa dâm loạn xong, mọi chuyện lại về như cũ.
“Chuyện của chú chú tự mình làm chủ, tôi chỉ là chị dâu, đương nhiên sẽ ủng hộ ý kiến của chú.”
Lời này làm Hướng Minh Vũ hết kiên nhẫn: “Nếu ngày nào em cũng muốn chơi chị dâu thì sao? Muốn thời thời khắc khắc nhét gậy thịt trong động đĩ của chị?”
Trong nháy mắt Lâm Ngọc Nhiêu mặt đỏ tai hồng, hô hấp cứng lại. Cô đúng là phải bội phục tên điên này, vội vàng quay đầu nhìn chỗ khác. Mới rồi giọng anh lớn như vậy, chẳng may Hướng Minh Hưng ở quanh đây, chắc chắn sẽ nghe thấy rõ ràng.
“Dáng vẻ này của chị dâu là cũng ủng hộ em sao?” Hướng Minh Vũ ép hỏi.
Lâm Ngọc Nhiêu đúng là muốn cho anh một đấm: “Ban ngày ban mặt, chú mơ mộng hão huyền à!”
Sắc mặt Hướng Minh Vũ trầm xuống: “Anh trai, anh…”
“Ăn cơm cho đàng hoàng trước đi, việc này từ từ rồi nói.” Hướng Minh Hưng gắp đồ ăn cho Lâm Ngọc Nhiêu: “Em cũng ăn nhiều thêm chút.”
Sau khi ăn xong, Lâm Ngọc Nhiêu thu dọn phòng bếp rồi về phòng ngủ. Cô vừa mới bước vào thì thấy Hướng Minh Hưng đang đứng trước tủ quần áo, trong tay còn cầm váy Hướng Minh Vũ mua cho cô: “Mới mua?” Gã quay đầu hỏi cô: “Sao lại mua nhiều như vậy?”
Váy ít cũng có bảy tám cái, từ sau khi kết hôn tới giờ, đây là lần đầu tiên Lâm Ngọc Nhiêu sắm sửa “lớn” thế này, có vẻ Hướng Minh Hưng rất nghi ngờ.
Trong lòng Lâm Ngọc Nhiêu thấp thỏm, sợ bị nhìn ra chuyện gì, thuận miệng nói: “Thấy thích nên mua.” Lại hỏi: “Anh chê em tiêu tiền lung tung à?”
Cô gả chồng tới đây, tuy rằng không đi làm nhưng thời trẻ vẫn có một khoản tiền tiết kiệm. Trong thôn cũng chẳng cần chi gì nhiều, số dư trong thẻ ngân hàng của cô vẫn còn chưa nhúc nhích.
“Không phải.” Hướng Minh Hưng buồn cười: “Sao em lại nghĩ thế chứ!”
“Đồ sáng nay Minh Vũ để trên xe phần lớn đều là của em cả.” So với bị người ngờ vực, chẳng bằng cứ nửa thật nửa giả.
“Thảo nào, anh bảo mà, sao đột nhiên nó lại mua hàng trên mạng nhiều như thế.” Thắc mắc của Hướng Minh Hưng được giải đáp, gã lấy di động ra, chuyển 5000 tệ qua wechat cho Lâm Ngọc Nhiêu.
“Nhiêu đây cho em chi tiêu trong nhà, hết rồi thì lại nói với anh.” Chuyển khoản xong gã lên giường nghỉ trưa.
Lâm Ngọc Nhiêu nhìn 5000 tệ phát ngốc. Quả thật, Hướng Minh Hưng cũng không phải người keo kiệt gì, ngược lại còn vô cùng hào phóng, tiền lúc nào cũng đưa cô. Nhưng có một số việc đã lệch khỏi quỹ đạo rồi. Gã lừa cô, cô giấu gã, có lẽ trong lòng mọi người đều rõ ràng, chẳng qua tạm thời không muốn xé rách bình yên ngoài mặt thế này thôi.
Nghỉ ngơi một hồi, Lâm Ngọc Nhiêu cầm chậu đi hái ớt, nhân lúc mặt trời đẹp phơi khô chúng. Như thế cũng tránh được trời mưa thì ớt hỏng hết.
Hướng Minh Vũ đi từ trong nhà vệ sinh ra, nhìn thấy cô thì theo sau ngay lập tức.
Cô không để ý tới anh, anh buồn bực đứng đó nửa ngày mới hỏi: “Chị không có gì muốn hỏi à?”
Lâm Ngọc Nhiêu biết anh có ý gì nhưng cô có tư cách gì mà dò hỏi chứ? Nói thẳng ra, cũng lắm giữa cô và anh cũng chỉ có quan hệ thể xác, phát tiết dục vọng mà thôi. Dây dưa dâm loạn xong, mọi chuyện lại về như cũ.
“Chuyện của chú chú tự mình làm chủ, tôi chỉ là chị dâu, đương nhiên sẽ ủng hộ ý kiến của chú.”
Lời này làm Hướng Minh Vũ hết kiên nhẫn: “Nếu ngày nào em cũng muốn chơi chị dâu thì sao? Muốn thời thời khắc khắc nhét gậy thịt trong động đĩ của chị?”
Trong nháy mắt Lâm Ngọc Nhiêu mặt đỏ tai hồng, hô hấp cứng lại. Cô đúng là phải bội phục tên điên này, vội vàng quay đầu nhìn chỗ khác. Mới rồi giọng anh lớn như vậy, chẳng may Hướng Minh Hưng ở quanh đây, chắc chắn sẽ nghe thấy rõ ràng.
“Dáng vẻ này của chị dâu là cũng ủng hộ em sao?” Hướng Minh Vũ ép hỏi.
Lâm Ngọc Nhiêu đúng là muốn cho anh một đấm: “Ban ngày ban mặt, chú mơ mộng hão huyền à!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.