Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Chương 34: Muốn Gặp Người Kia

Dạ Tử Vũ

14/07/2022

“Người này vẫn còn ở trạm dừng tinh tế, lập tức cho người đi tìm, đừng để anh ta chạy ra mất.” Có thể giải được khóa gien còn dùng thời gian ngắn như vậy, điều đó chứng minh bản thân anh ta có gien của gia tộc Gerst bọn họ cộng thêm một số trang bị đặc thù nữa mới có thể thành công, ở tinh tế không dễ dàng gì mà có được gien của gia tộc Gerst, đặc biệt là để làm việc này cần phải lấy tại chỗ, vượt qua năm mươi giây hoặc là đã trải qua xử lý đều sẽ mất đi hiệu quả.

Đang nói thì nghe được có người tới báo: “Thống đốc đại nhân, có một khoang thoát hiểm khẩn cấp loại nhỏ đột nhiên bay khỏi trạm dừng, mặt khác có tin tức truyền đến, có nhận tin không ạ?”

Thống đốc Reuel không ngờ ở trạm dừng tinh tế của mình lại xuất hiện phản đồ, anh lập tức nói: “Nhận.”

Sau đó vội vàng chạy lên đài kiểm soát liền thấy được hình ảnh một người mặc quân phục của đội quân họ, dường như anh ta cũng không có ý che giấu dung mạo hoặc giọng nói của mình: “Đã lâu không gặp thống đốc Reuel, anh hẳn biết tôi là ai rồi nhỉ.” Nói rồi gỡ xuống mũ, trước mặt là một người có lỗ tai sói thuộc Lang Nhân Tinh nở một nụ cười âm trầm với thống đốc đại nhân.

Đồng tử của anh ta cũng là màu ngân bạch làm Bắc Thần ở bên cạnh hơi hơi chau mày, lập tức đoán được chàng trai này có thể là có quan hệ với thống đốc đại nhân, chỉ có anh biết, màu mắt ngân bạch của gia tộc Gerst là di truyền, hơn nữa con gái nhà bọn họ sẽ không được di truyền, thậm chí phân chi cũng rất hiếm thấy, cho nên người này có thể là trực hệ.

Khiêu khích tới vậy còn chưa nói, người bán sói kia lại còn bóp cổ tiểu sủng vật mà mọi người xem như bảo bối xách trong tay, mà tiểu sủng vật kia thấy dáng vẻ như đang rất suy yếu. Chân sau thoáng quẫy hai cái liền bất động, một đôi mắt màu làm hàm chứa nước mắt nhìn chằm chằm màn hình. Khi nhìn đến thống đốc đại nhân liền vươn móng vuốt trắng xinh nhỏ giọng kêu, tựa như đang lên án việc bị người ngược đãi.

Mèo nhỏ kia kêu một tiếng thật là quá nhu nhược đáng thương, làm tim người xem cũng nhói lên.

Tinh thần lực cấp A của thống đốc đại nhân nháy mắt bạo phát, giá trị tức giận nháy mắt tràn đầy.

Điều này khiến tất cả mọi người bị ép lui ra phía sau vài bước, anh lạnh mặt, đồng tử màu ngân bạch lại có chút loé sáng: “Rốt cuộc cậu muốn thế nào?”

“Con vật nhỏ này là thú cưng của ngài nhỉ? Dường như anh rất thích nó. Thật ra tôi cũng không có mục đích gì, chỉ là muốn một lần gặp mặt người phụ thân tôi chưa từng gặp kia thôi, anh có thể hỗ trợ chúng tôi gặp nhau không? Chỉ cần gặp được ông ta thì tôi sẽ trả sủng vật nhỏ này lại cho anh, thấy sao?”

“Cậu muốn gặp người đó làm gì, ông ta cũng sẽ không nhận cậu về.”



“Tôi cũng không mong sẽ được nhận về đâu, chỉ là rất muốn gặp mặt người thân duy nhất trên đời này một lần mà thôi, cũng không muốn làm gì hết?”

“Có thể, chỉ cần cậu không làm nó bị thương. Nói đi, hẹn gặp ở đâu, thời gian là khi nào?” Thống đốc đại nhân không nghĩ tới việc sẽ phái người đuổi theo, bởi vì người này rõ ràng là bắt cóc tiểu sủng vật, nếu anh truy đuổi đối phương thì có thể sẽ ném chuột vỡ đồ mà thương tổn tiểu miêu nhà mình. Cho nên lúc này chỉ có thể làm theo cách của cậu ta, ít nhất có thể bảo đảm thêm một phần an toàn cho nó.

Người bán sói kia cũng không ngờ sẽ thuận lợi như vậy, anh ta duỗi tay đem Trình Tiểu Mễ ném ở một bên lồng sắt đóng lại, sau đó nói: “Lang Nhân Tinh đi, tôi rất thích nơi đó, tuy rằng vẫn luôn bị bị nơi đó bài xích. Thuận tiện nhắc nhở một chút, ở đó người Già Nạp Tinh các anh rất là được ‘ hoan nghênh ’ nha. Cho nên cứ quyết định gặp mặt ở đó đi, các anh hẳn là có thể tra được phi thuyền cấp cứu loại nhỏ này sẽ dừng ở đâu rồi chứ, đến lúc đó chỉ cần mang theo người lại đây là được, nhưng mà đừng nghĩ tới chuyện lén cứu nó, các anh không quen thuộc Lang Nhân Tinh nhưng là tôi lại rất quen đấy, tôi có thể chuyển nó đi bất cứ khi nào để các anh vĩnh viễn cũng tìm không thấy, hoặc là dứt khoát đem vật nhỏ này giết ăn thịt.”

Thống đốc đại nhân nghe xong đôi mắt đỏ lên, đó là nữ thần của anh.

Tên khốn kiếp này lại muốn giết ăn thịt nữ thần của anh, anh thật muốn diệt toàn bộ Lang Nhân Tinh. Nhưng vẫn kìm lại cơn tức nói: “Vậy cứ làm theo lời cậu, nhưng mà cậu tốt nhất bảo đảm nó bình an vô sự, nếu không người bị giết ăn thịt sẽ là cậu đấy.”

Người bán sói khóe miệng lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, có chút lạnh lùng có chút cuồng ngạo, anh ta trực tiếp tắt thông tin liên lạc đi sau đó nhìn thoáng qua tiểu quái thú đang nhe răng với mình.

Thật ra anh ta đúng thật là không sợ bị giết, trên thế giới này anh ta đã không còn thân nhân nào nữa.

Vốn dĩ đã sinh hoạt ở tầng thấp nhất của xã hội, tuy rằng có tinh thần lực rất cường đại nhưng vẫn luôn bị sai bảo như nô lệ. Anh ta có dòng máu Già Nạp Tinh, hơn nữa tinh thần lực còn là loại có thể thăng cấp, cho nên anh ta cần nữ thần.

Nhiều năm như vậy vẫn luôn sa đoạ trong vòng luẩn quẩn giết và bị giết, mà nữ thần Già Nạp Tinh sao có thể để ý tới loại hỗn huyết nửa người sói như anh ta được? Chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ điên mất.

Khó khăn lắm mới nghe ngóng được anh ta có thể có quan hệ với gia tộc Gerst, mạo hiểm phản bội tổ chức sát thủ mạnh nhất Lang Nhân Tinh, bất chấp nguy hiểm đi gặp người có đồng tử giống mình đó một chút, cuối cùng lại phát hiện ông ta thật sự rất lãnh khốc, rất ngạo mạn.

Sau đó mới biết được gia tộc đó là một trong những gia tộc mạnh nhất toàn tinh tế đồng thời cũng là gia tộc ngạo mạn nhất, bọn họ sẽ không công nhận tên sói con như anh ta. Biết rõ như thế nhưng anh ta vẫn muốn thân cận một chút, nhưng không ngờ lại bị đuổi giết, thế mới biết sự tồn tại của mình làm chướng mắt gia tộc này.



Bọn họ hẳn là rất nóng lòng muốn diệt trừ mình rồi, tưởng tượng đến đây trong lòng anh ta liền trở nên vặn vẹo.

Cực kỳ muốn nhìn một cái xem người cha ruột muốn giết chết mình kia rốt cuộc là ai? Dáng vẻ thế nào, lúc trước vứt bỏ mình chưa nói, lại còn đuổi tận giết tuyệt, loại vô nhân tính như vậy cho dù anh ta có chết cũng phải kéo ông ta làm đệm lưng.

Có điều một là không biết người kia là ai, hai là anh ta không thể nào vào được trung tâm Già Nạp, không có cách nào chỉ có thể dùng biện pháp trực tiếp.

Anh ta mất khá nhiều thời gian để trà trộn vào trạm vũ trụ Già Nạp Tinh, còn may là ở nơi đó chỉ cần người có năng lực là có thể vào được, không phân biệt ngươi ở tinh cầu nào cũng chẳng phân biệt ngươi có phải tiện dân hay không. Lại cố ý che giấu đồng tử của mình một chút, hơi chút thay đổi dung mạo lại làm giả ID thân phận là được.

Sau đó không nghĩ tới cơ hội nhanh như vậy đã tới rồi, mà anh ta cũng đã tìm được nhược điểm của anh thậm chí của toàn bộ quân đoàn, chính là con vật nhỏ đáng yêu kia. Bọn họ gần như mỗi ngày đều bàn về sinh vật cổ địa cầu tên là tiểu miêu này, sau đó hâm mộ thống đốc nhà mình có thể có một con sủng vật vừa đáng yêu vừa dũng cảm như vậy.

Người Lang tinh không nuôi thú cưng, loại vật nhỏ này mà đến nơi đó của bọn họ rấts có thể sẽ trở thành đồ ăn của mọi người.

Hơn nữa anh ta thấy cũng đáng yêu chỗ nào, lỗ tai thì mình cũng có, cái đuôi mình cũng có.

Bất quá, lỗ tai không xinh xẻo như người ta, cái đuôi cũng không xù tung như người ta.

Nhìn tới nhìn lui, dáng vẻ nhỏ nhắn này cũng khá xinh đẹp.

Anh ta định duỗi tay sờ một chút, kết quả ngón tay bị bắt, còn cào rách da.

“Con vật nhỏ mi còn rất lợi hại, ta nói cho mi biết tốt nhất là nên ngoan ngoãn, nếu không……” Tút, một robot vận chuyển loại nhỏ xin tiến vào chiến hạm của anh ta, mà hàng hóa tên là « Đồ ăn và đồ dùng của mèo con ».

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook