Chương 4: chương 4
Mun Beck
01/09/2021
Một lúc sau tôi đem đến cho con đại bàng nhỏ ít thịt xây và nước rồi đưa lại gần nó, nó nhìn gương mặt đáng thương của tôi rồi e dè ăn thịt xây, thấy nó ăn tôi cũng vui vẻ nhìn nó ăn, dù không được chạm nhưng thế với tôi là đủ rồi.
'1 tháng sau'
-"Begonia?! Quác em đói Quác!"
-"Sky Gonimoney, em mới ăn lúc nãy rồi mà!"
Tôi vội nhìn chú đại bàng háu ăn đó, chà tôi và nó đã thân nhau tới mức tôi cắn Sky nó còn không thèm sợ hoặc mổ tôi nữa là...
Tôi đã cho nó ăn rồi từ từ làm thân, và cũng nhờ khả năng của Begonia mà tôi có thể nói chuyện với động vật sống và khả năng làm thân, nên mới dễ thân với Sky như thế, tuần trước tôi định thả Sky rồi nhưng Sky nhất định không đi và rồi tôi đã đặt tên cho cậu bé của tôi là Sky Gonimoney, tên là bầu trời còn họ là lấy từ tên và họ của tôi, nhìn phát biết tôi quý cậu bé của tôi thế nào liền.
Nhưng thằng nhóc này tham ăn quá, có mình tôi giám cho ăn chứ ai dám cho một con đại bàng bự chà bá này ăn.... nhỏ mà đã gần hai kg... thực sự là đại bàng đầu trắng à? Nó phì nhanh thật lúc trước còn là một con đại bàng da bọc sương giờ thì la quan quác quan quác rồi, mình tài thiệt
-"Tôi đói! Begonia tôi đói!"
-"Biết cậu đói rồi cậu nhóc háo ăn"
Tôi vội đi lấy cho nó ít thịt cho chú nó thì nhớ ra, ơ sao mình không kiêu nó đi săn nhỉ? Nó là đại bàng mà.
'RẦM'
-"Con chim béo ú kia muốn ăn thì tập đi săn đi nào.....?"
Ập vào đôi mắt tôi là một đứa trẻ trạc tuổi tôi 13-14 tuổi mái tóc trắng dài và khúc đuôi ngã màu nâu, hắn chả mặt gì cả, lộ thiên vl, hắn quay đầu nhìn thấy tôi liền thét lên thấy thế tôi cũng thét theo...
-"Gyaaa..."
-"kyaaaa"
Tôi vội nhìn xung quanh tìm kiếm Sky.... "Sky... đâu rồi, không.. không lẽ"
Tôi bay lại dùng tay lao lên đánh vào đầu tên đó, vừa nói
-"Mày là thằng nào, Sky đâu, con đại bàng đâu? Mày không nói là tao xẻo thịt mày cho con chim đó ăn đấy"
Tôi móc con dao dính máu kề vào cổ hắn, con dao này là con dao cắc thịt của tôi khi nãy vội quá nên đem theo luôn, ai ngờ có chỗ để dùng, hắn hoảng hốt, chưa kịp nói gì thì. 'Bùm'
Thế là tôi thấy một con đại bàng nằm trước mặt mình..... à chắc do mình hoa mắt chóng mặt thôi nhỉ.... con đại bàng ngu ngốc đó nhìn tôi, tôi nhìn nó
'ánh mắt ta chạm nhau~ em chỉ muốn ngắm anh lâu thật lâuuu'
-"Mày chết chắc rồi con trai à?!"
------
Tôi ngồi trên sofa nhìn con đại bàng hình dáng con người này....
-"Thế cậu là thú nhân?"
Hắn gật đầu lia lịa, tôi nhìn hắn rồi nghiêm nghị nói
-"Thế sao lúc đầu không nói?"
Hắn né ánh mắt đang bùng cháy của tôi và nói
-"Thì cô đâu có hỏi..."
À thế cơ đấy, nghe nóng máu không...
Thế là tôi và tên nhóc Sky đó nói chuyện đến chiều tối.
Tôi cố lê bước chân nặng nề về căn phòng ấm áp của tôi thật mệt quá, đến nơi tôi ngay lập tức nhào đến cái giường ấm áp của mình, khi nằm lên tấm đệm mềm đó tôi lại nhớ tới những gì Sky nói... "tôi có ba anh em và tôi là em út... trong trận chiến dành giựt sự sống cuối cùng, anh cả đã chết... và tôi may mắn hơn tôi đã không chết nhưng cũng không phải kẻ chiến thắng... và tôi đã đi lang thang trong khu rừng và bị dính bẫy, tôi cứ nghĩ thế là hết rồi... và khi tôi mở mắt ra lần nữa tôi đã thấy cô!"
Loài đại bàng có đặt tính chỉ nuôi con mạnh mẽ nhất... những con non sẽ thi nhau giết chết anh em của mình để sống sót và sẽ được cha mẹ của chúng nó công nhận, vì vậy không con đại bàng nào là yếu đuối cả, và tất cả là vì sống sót....
Nghe những lời đó từ Sky làm tôi nhớ tới số phận sau này của Begonia.... cô yêu nam chính Leon hết lòng nhưng hoàng tử lại không nghĩ vậy... đến khi nữ chính xuất hiện, cô ấy cướp đi mọi thứ của cô, không chừa thứ gì cả, tình yêu, danh tiếng, sắc đẹp, quyền lực, sự yêu quý, tiền bạc, và vì nữ chính cha của cô đã bị đau lòng mà chết... vì con gái ông ấy đau khổ vì tình yêu, cô đã cố vượt qua tất cả, và rồi cô nhận được danh hậu phi.... sống trong cung cấm lạnh lẽo, cuối cùng cô độc mà chết... và khi cô chết đi cô cũng không có lấy nỏi một cái đám tan nào... tại sao.... cô ta lại ngốc nghếc hi sinh vì tình yêu đến như vậy? Nó có khiến cô hạnh phúc sao Begonia... nhưng tôi thấy con đường cô đi quá tâm tối quá đau thương...
Không biết vì sao nước mắt tôi lại rơi xuống nữa...
-"là.... là cô ta làm ác mới gặp quả báo mà.... hức.."
Vì cô ấy là ác nữ sao? Hức tại sao cô lại là nhân vật phụ... tại sao lại tạo ra kết cục đau đớn như vậy cho cô ấy... sao không giết cô ấy, mà lại giầy vò cô?...
Tôi cũng không biết tôi đang khóc cho cô ấy, hay cho số phận sau này của tôi nữa, nhưng tôi sẽ không cho nó tồn tại đâu... tôi sẽ không yêu ai đâu... thứ càng đẹp thì càng độc.
'1 tháng sau'
-"Begonia?! Quác em đói Quác!"
-"Sky Gonimoney, em mới ăn lúc nãy rồi mà!"
Tôi vội nhìn chú đại bàng háu ăn đó, chà tôi và nó đã thân nhau tới mức tôi cắn Sky nó còn không thèm sợ hoặc mổ tôi nữa là...
Tôi đã cho nó ăn rồi từ từ làm thân, và cũng nhờ khả năng của Begonia mà tôi có thể nói chuyện với động vật sống và khả năng làm thân, nên mới dễ thân với Sky như thế, tuần trước tôi định thả Sky rồi nhưng Sky nhất định không đi và rồi tôi đã đặt tên cho cậu bé của tôi là Sky Gonimoney, tên là bầu trời còn họ là lấy từ tên và họ của tôi, nhìn phát biết tôi quý cậu bé của tôi thế nào liền.
Nhưng thằng nhóc này tham ăn quá, có mình tôi giám cho ăn chứ ai dám cho một con đại bàng bự chà bá này ăn.... nhỏ mà đã gần hai kg... thực sự là đại bàng đầu trắng à? Nó phì nhanh thật lúc trước còn là một con đại bàng da bọc sương giờ thì la quan quác quan quác rồi, mình tài thiệt
-"Tôi đói! Begonia tôi đói!"
-"Biết cậu đói rồi cậu nhóc háo ăn"
Tôi vội đi lấy cho nó ít thịt cho chú nó thì nhớ ra, ơ sao mình không kiêu nó đi săn nhỉ? Nó là đại bàng mà.
'RẦM'
-"Con chim béo ú kia muốn ăn thì tập đi săn đi nào.....?"
Ập vào đôi mắt tôi là một đứa trẻ trạc tuổi tôi 13-14 tuổi mái tóc trắng dài và khúc đuôi ngã màu nâu, hắn chả mặt gì cả, lộ thiên vl, hắn quay đầu nhìn thấy tôi liền thét lên thấy thế tôi cũng thét theo...
-"Gyaaa..."
-"kyaaaa"
Tôi vội nhìn xung quanh tìm kiếm Sky.... "Sky... đâu rồi, không.. không lẽ"
Tôi bay lại dùng tay lao lên đánh vào đầu tên đó, vừa nói
-"Mày là thằng nào, Sky đâu, con đại bàng đâu? Mày không nói là tao xẻo thịt mày cho con chim đó ăn đấy"
Tôi móc con dao dính máu kề vào cổ hắn, con dao này là con dao cắc thịt của tôi khi nãy vội quá nên đem theo luôn, ai ngờ có chỗ để dùng, hắn hoảng hốt, chưa kịp nói gì thì. 'Bùm'
Thế là tôi thấy một con đại bàng nằm trước mặt mình..... à chắc do mình hoa mắt chóng mặt thôi nhỉ.... con đại bàng ngu ngốc đó nhìn tôi, tôi nhìn nó
'ánh mắt ta chạm nhau~ em chỉ muốn ngắm anh lâu thật lâuuu'
-"Mày chết chắc rồi con trai à?!"
------
Tôi ngồi trên sofa nhìn con đại bàng hình dáng con người này....
-"Thế cậu là thú nhân?"
Hắn gật đầu lia lịa, tôi nhìn hắn rồi nghiêm nghị nói
-"Thế sao lúc đầu không nói?"
Hắn né ánh mắt đang bùng cháy của tôi và nói
-"Thì cô đâu có hỏi..."
À thế cơ đấy, nghe nóng máu không...
Thế là tôi và tên nhóc Sky đó nói chuyện đến chiều tối.
Tôi cố lê bước chân nặng nề về căn phòng ấm áp của tôi thật mệt quá, đến nơi tôi ngay lập tức nhào đến cái giường ấm áp của mình, khi nằm lên tấm đệm mềm đó tôi lại nhớ tới những gì Sky nói... "tôi có ba anh em và tôi là em út... trong trận chiến dành giựt sự sống cuối cùng, anh cả đã chết... và tôi may mắn hơn tôi đã không chết nhưng cũng không phải kẻ chiến thắng... và tôi đã đi lang thang trong khu rừng và bị dính bẫy, tôi cứ nghĩ thế là hết rồi... và khi tôi mở mắt ra lần nữa tôi đã thấy cô!"
Loài đại bàng có đặt tính chỉ nuôi con mạnh mẽ nhất... những con non sẽ thi nhau giết chết anh em của mình để sống sót và sẽ được cha mẹ của chúng nó công nhận, vì vậy không con đại bàng nào là yếu đuối cả, và tất cả là vì sống sót....
Nghe những lời đó từ Sky làm tôi nhớ tới số phận sau này của Begonia.... cô yêu nam chính Leon hết lòng nhưng hoàng tử lại không nghĩ vậy... đến khi nữ chính xuất hiện, cô ấy cướp đi mọi thứ của cô, không chừa thứ gì cả, tình yêu, danh tiếng, sắc đẹp, quyền lực, sự yêu quý, tiền bạc, và vì nữ chính cha của cô đã bị đau lòng mà chết... vì con gái ông ấy đau khổ vì tình yêu, cô đã cố vượt qua tất cả, và rồi cô nhận được danh hậu phi.... sống trong cung cấm lạnh lẽo, cuối cùng cô độc mà chết... và khi cô chết đi cô cũng không có lấy nỏi một cái đám tan nào... tại sao.... cô ta lại ngốc nghếc hi sinh vì tình yêu đến như vậy? Nó có khiến cô hạnh phúc sao Begonia... nhưng tôi thấy con đường cô đi quá tâm tối quá đau thương...
Không biết vì sao nước mắt tôi lại rơi xuống nữa...
-"là.... là cô ta làm ác mới gặp quả báo mà.... hức.."
Vì cô ấy là ác nữ sao? Hức tại sao cô lại là nhân vật phụ... tại sao lại tạo ra kết cục đau đớn như vậy cho cô ấy... sao không giết cô ấy, mà lại giầy vò cô?...
Tôi cũng không biết tôi đang khóc cho cô ấy, hay cho số phận sau này của tôi nữa, nhưng tôi sẽ không cho nó tồn tại đâu... tôi sẽ không yêu ai đâu... thứ càng đẹp thì càng độc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.