Thuê Vợ

Chương 46: Không Bị Em Kẹp Chết! Cũng Bị Nước Của Em Ngâm Chết!

Lạc Dã Du Phong

14/03/2024

Cuối cùng Thường Thanh không nhịn được ngồi dậy, một tay ấn đầu Thẩm Mạt, muốn thọc côn thịt vào sâu trong cổ họng của anh, nhưng anh lại luyến tiếc, đành phải nhanh chóng thọc vào rút ra vài cái, bế cô lên, để cô chống vào đầu giường, nắm côn thịt cắm vào tiểu huyệt đã ướt đẫm kia.

Kết quả mới vừa cắm vào đã bị gắt gao hút lấy, huyệt mềm vừa động vừa xoa dương vật của anh, rõ ràng rất ướt rất trơn, anh lại không nhúc nhích được, còn suýt nữa không giữ nổi tinh quan.

“Không bị em kẹp chết! Cũng bị nước của em ngâm chết!”

Thường Thanh thở hổn hển, dùng tay đỡ lấy gốc dương vật, ngừa cả cây thọc vào, vừa chậm rãi đẩy vào.

Cuối cùng anh đã tìm được biện pháp thích hợp, nếu không sẽ nghẹn chết.

Thẩm Mạt cũng nếm được tư vị sảng khoái đã lâu không có, cho dù không thể cắm đến cuối cùng, cô cũng thực thích Thường Thanh phóng đãng, đặc biệt mỗi lần anh đâm vào, còn sẽ dùng ngón tay thô ráp cọ qua môi âm hộ và âm vật, khiến cô muốn điên.

Vừa rồi cô liếm dương vật của anh, âm đạo đã ngứa muốn mệnh, hiện tại dương vật kia đã đi vào trong cơ thể cô, phối hợp với động tác ngón tay anh, không thọc được vài cái, hai chân cô đã run lên, âm đạo cũng co rụt lại đến cao trào.

Nhưng như vậy còn chưa xong, dương vật của Thường Thanh bị cô kẹp càng thêm thô to, đợi cô vừa hòa hoãn lại, anh đã bắt đầu thọc vào rút ra, rất nhanh cảm giác của cô đã trở lại, đẩy mông đón dương vật càng lúc càng nhanh của anh, lại lần nữa quấn chặt run rẩy.

Thường Thanh mắng vài câu đệch mợ, hai mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm tiểu huyệt bị anh đụ đến đỏ bừng, đang hút dương vật của anh, Thường Thanh cầm một đoạn gốc dương vật, cắn răng điên cuồng đưa đây, cuối cùng sảng khoái bắn ra.

Xong việc, Thường Thanh ôm Thẩm Mạt về trên giường, cũng không rửa sạch dưới thân dơ bẩn, cứ như vậy cười, không ngừng cười.

Thẩm Mạt cũng muốn cười.

Cười cô lúc nào bắt đầu trở nên dâm đãng như vậy, có lẽ giữa vợ chồng chính là như thế, chỉ là cô không biết mà thôi.

Cho dù thế nào, hôm nay cô rất vui vẻ, xưa nay chưa từng vui vẻ như thế.

Ngày hôm sau Thường Thanh đưa Thẩm Mạt đi làm, nói chuyện của Lý Chí Cao.



“Lão Thường Tùy lấy anh một trăm đồng đại dương, mới làm chuyện thỏa đáng được, sau khi em mang thai, anh đã biết không thể để lại Lý Chí Cao được, hơn nữa trước khi anh ta chết, phải làm xong mọi chuyện, một khi thư mua vợ lọt vào nhà họ Lý, chuyện sẽ cực kỳ phiền toái.”

“Vậy lão Thường Tùy đã làm gì?” Thẩm Mạt rất tò mò, sao Lý Chí Cao lại đồng ý bán cô với hai trăm đồng đại dương.

“Thân thể Lý Chí Cao đã cạn, ốm đau tra tấn, khổ không nói nổi, cho nên, lão Thường Tùy cho anh ta dùng thuốc phiện.”

Thường Thanh chậm rãi nói, nhìn về phía Thẩm Mạt.

Trên mặt Thẩm Mạt không có biểu cảm gì, chỉ nói, “Thì ra là thế.”

Sau đó, cô không nói chuyện nữa.

Thường Thanh lại nhìn cô thật lâu, cũng không nói gì.

Lúc sắp đến hoạ báo xã, Thường Thanh nhéo tay Thẩm Mạt, “Có phải em cảm thấy anh quá xấu rồi không?”

Thẩm Mạt cầm ngược lại tay anh, “Đối với bọn họ mà nói, anh là người xấu, nhưng với em, anh chính là ân nhân cứu mạng của em, em còn muốn lấy thân báo đáp, anh còn hỏi nhiều như vậy làm gì?”

Cuối cùng Thường Thanh mới cười, anh rất sợ hãi, sợ Thẩm Mạt có suy nghĩ không tốt về anh, đặc biệt dính líu đến thuốc phiện, cô cực kỳ mẫn cảm.

“Được rôi, anh mau đi đi, em còn đi làm.”

Hai người xuống xe kéo, thấy Thường Thanh còn triền miên không muốn đi, Thẩm Mạt nhéo một cái vào eo anh.

“Anh đưa em lên lầu!”

Thường Thanh kéo tay Thẩm Mạt, đưa cô đi lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thuê Vợ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook