Thuỷ Triều

Chương 2:

Tiểu Hoa Miêu

17/02/2024

Chiếc xe Hummer chạy dọc theo con đường lớn phía ngoại thành sau đó quẹo vào con đường núi dài hun hút, đèn pha chói mắt, chiếu sáng con đường núi phủ đầy tuyết trắng, từng bông tuyết nhẹ rơi điểm xuyết thêm cho bầu trời đêm. Những cây đại thụ khô héo bên đường lắc lư trong gió lạnh, thỉnh thoảng có vài đợt tuyết đọng trên cành cây rơi xuống.

"Hổ béo, tớ thèm ăn ngô." Ny Na đói bụng đến nỗi đầu váng mắt hoa, giơ tay chọc chọc cánh tay thô cánh tay thô ráp của Thư Hàng.

"Sao vừa rồi lúc còn ở trong thành phố thì cậu không nói thế đi, ở đây rừng núi hoang vu, tớ biết đi đâu kiếm ngô về cho cậu?"

Cô cũng dựa vào cửa xe, miêu tả sinh động như thật: "Cái món ấy phải cho vào nướng, ngô mới ra lò, nóng hổi, cắn một cái thôi là vị ngọt dính hết lên răng."

"Ùng ục."

Thư Hàng nghe thôi cũng cảm thấy đói, cái bụng của cậu ấy réo lên không ngừng.

"Nói nghe này, tớ cứ mặt dày mày dạn mà đến kiểu này, liệu ông cậu có đuổi tớ ra ngoài không?"

"Ai mà biết được."

Ny Na tiện tay nghịch chiếc mũ tuyết to bự trên đầu mình, mái tóc xoăn dài màu xanh lam khói mang tính thương hiệu của riêng cô lộ ra dưới lớp mũ, lúc cô cười lên đôi mắt to tròn cong lại như vầng trăng non, cô đáp: "Mấy năm cậu ra nước ngoài, ông cứ nhắc tên cậu mãi, cứ nhắc đến thằng nhóc mập một cái là mặt mày lại hớn hở hẳn lên."

Cậu ấy nhẹ nhàng mân mê tràng hạt trên cổ tay: "Ơn trời vì ông nội vẫn còn nhớ đến tớ, A Di Đà Phật."

"Phải rồi, lần này đi ít nhất cũng mất chừng nửa tháng, mèo nhà cậu phải tính sao bây giờ?"

"Còn có thể làm sao được nữa, đành phải gửi đến bệnh viện thú cưng của anh họ tớ thôi."

"Anh Tu Viễn á?"



Thư Hàng gật đầu, mang theo dáng vẻ đăm chiêu nhìn chằm chằm về phía trước: "Chắc tớ phải đợi đến kiếp sau mới có thể trở thành một người đàn ông như vậy."

"Đừng nghĩ thế chứ, dù có kiếp sau sau nữa thì cậu cũng mãi là Hàng heo thôi."

"..."

Nghe thế, Thư Hàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Đời sau tớ sẽ làm ba cậu, không đánh chết cậu đâu."

Ny Na dùng ánh mặt lạnh lẽo, âm u nhìn qua, Thư Hàng do dự một chút, sau đó lập tức nói: "Tớ sai rồi, tự vả miệng đây."

Từ nhỏ lúc còn đi học, nhóc mập hay bị người ta bắt nạt được nữ hiệp cao lớn cứu giúp, từ đó cậu ấy cam tâm tình nguyện làm người hầu nhỏ đi bên cô, vì cô chuyện gì cậu ấy cũng có thể làm dù cho có phải nhảy vào nước sôi lửa bỏng.

Người ta thường nói giữa nam nữ không có tình bạn trong sáng nhưng tình bạn giữa bọn họ trong sáng tựa như vàng 24k vậy, cả hai coi nhau như người thân ruột thịt, dù có ngủ trên cùng một chiếc giường cũng chẳng có cảm giác gì.

Theo nhưng những gì Ny Na nói thì là Thư Hàng là một cậu con trai nhà địa chủ ngốc nghếch, thích mèo, thích sưu tầm xe, thích ở một mình trong phòng lắp ghép mô hình không kể ngày đêm.

Cậu ấy không phải gay, xu hướng tình dục cũng chẳng có vấn đề gì, chẳng qua là hơi chậm chạp trong chuyện tình cảm một chút thôi, đối với cậu ấy mà nói, phụ nữ còn chẳng thú vị bằng việc lắp ghép mô hình.



Ông nội của Ny Na đã qua đời khi cô còn học cấp ba. Kể từ đó, em trai của ông đã gánh vác trách nhiệm thay cho người anh đã quá cố của mình, cho đến giờ ông ấy vẫn thương yêu Ny Na rất nhiều.

Tháng mười một hàng nằm, sau khi thành phố Bắc đón đợt tuyết đầu tiên, chỉ cần không có việc gì quá quan trọng, Ny Na đều sẽ vào biệt thự trong núi sâu ở một thời gian. Cô gái nhỏ nhắn, dễ thương, đã vậy ăn nói còn ngọt ngào tự xưng là trưởng nhóm tạo dựng bầu không khí, ông cụ nghiêm túc, thận trọng luôn bị dăm ba câu của cô chọc cười, đương nhiên cũng chiều chuộng cô hơn một chút.

Chiếc xe vòng qua đường núi quanh co, chẳng mấy chốc đã lái đến căn nhà cổ ở lưng chừng núi. Căn nhà mang kiến trúc kiểu Trung Quốc cổ kính, nằm trong rừng sâu núi thẳm, khiến cho con người ta có cảm giác nơi đây là thiên đường ẩn mình giữa lòng thành phố.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thuỷ Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook